Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 891: </span></span>891



Ánh mắt lạnh lùng vừa nãy, giáo viên triệt để ngây ra, khí thế toàn thân lan tỏa khí lạnh, không phải người thường là có được.

Nhưng cho dù là thế, Thích Mật Nguyệt mới 11 tuổi thôi.

Làm sao có thể ra tay được!

Không được, nhất định phải gọi điện cho phụ huynh Thích Mật Nguyệt, dạy dỗ lại cho tốt mới được!

Quá bậy bạ rồi!

Và trong phòng học, Thích Mật Nguyệt bị vây kín lại, ai cũng muốn biết người đàn ông vừa nãy ở bên ngoài là ai.

Thích Mật Nguyệt chống cằm, nghĩ đến xúc cảm mềm mại trên môi của Dương Dương, cô liền không nhịn được đỏ mặt, hi vọng Dương Dương không sao, anh nhất định không thể mắc bệnh, không thể rời khỏi cô.

Và cứ nghĩ như thế, không ngờ ngay cả bạn học ở kế bên hỏi gì một chữ cũng không nghe, cũng không trả lời.

“Bốp!”

Roi dài thon gõ lên giảng đài, bạn học xung quanh tản ra nhanh chóng.

Sau khi bọn họ đi, cô vẫn là giữ nguyên tư thế đó, đáng tiếc Dương Dương sắp đi du học rồi, sau này không thể ở bên cô nữa.

Cô liếc nhìn chỗ ngồi bên cạnh, vẫn là trống, tên Cảnh Hành kia, không ngờ vẫn chưa đến lớp!

Giáo viên Lý đứng trên giảng đài, nhìn vào các bạn bên dưới, ánh mắt lại ngừng ngay trên người Thích Mật Nguyệt. và chỗ ngồi đang trống kế bên cô.

“Khai giảng ba tuần, có bạn thời gian đến lớp vẫn chưa đến một tuần!” Cô giáo đang ám chỉ cái chỗ ngồi trống kia, “Thích Mật Nguyệt, bạn học kế bên của em sao vẫn chưa đến!”

“Vậy cô phải hỏi cậu ta chứ! Em đâu phải là cậu ta! Em làm sao biết tại sao cậu ta vẫn chưa đến.” Thích Mật Nguyệt chống cằm, cười cười trả lời.

“Cô ơi, Cảnh Hành thi cử là hạng nhất toàn khối, cậu ta không đến chắc là có chuyện!” Bạn học trên lớp đang nói giúp cho Cảnh Hành.

“Em ấy có chuyện! Không xin phép, từ sáng đến tối không thấy bóng dáng, xảy ra chuyện rồi làm sao tôi ăn nói với phụ huynh em ấy đây!” Cây roi trên cô Lý lại rơi xuống một cái trên giảng đài, “Có ai nhìn thấy em ấy, báo tôi ngay, còn Thích Mật Nguyệt, ra chơi đến văn phòng của tôi!”

“Cảnh Hành không đến lớp, tại sao lại là em đến văn phòng của cô?” Thích Mật Nguyệt không hiểu nhìn cô ấy, “Thưa cô, cô đợi cậu ta đến rời mời cậu ta đi ạ!”

Cho dù là chị dâu nhỏ của Cảnh Hành, nhưng nó không đến lớp, đâu phải là bản thân không lên lớp, mới không đi văn phòng nhận lỗi thay nó!

“Em thi cử hoàn toàn lạc đề, phải đến văn phòng để dạy dỗ lại!” Cô Lý phục cái lối suy nghĩ của Thích Mật Nguyệt, hơn nữa cô mới 11 tuổi. cho dù là vì yêu đương IQ giảm xuống, cũng không đến nỗi giảm đến nước này chứ!

Nhìn thấy vẻ mặt vô tội của Thích Mật Nguyệt, cô tập trung, “Bây giờ bắt đầu đọc bải buổi sáng.”

Trong phòng học lập tức vang lên tiếng lật sách, Thích Mật Nguyệt ngây người, cũng bắt đầu nhìn vào sách trên tay.

Dương Dương đêm qua đã dạy qua cô, cũng là làm qua các đề luyện tập một lần, tại sao bây giờ vẫn phải đi văn phòng chấp nhận cách dạy của cô Lý, không công bằng, không vui, chỉ có thể một người dạy thôi, đó chính là Dương Dương.

Sau khi buổi đọc bài kết thúc, cô vẫn là buồn bã đi văn phòng của cô Lý.

Cô đứng trước mặt cô Lý, nhìn thấy cô ấy rót một ly nước đến, lại ngồi xuống, cầm vào ly nước nóng đang sôi và tỏa nhiệt, nhưng vẫn là chưa uống.

Cô Lý đang suy nghĩ làm sao mở miệng về cái việc yêu sớm của cô bé.

Cô trầm tĩnh lại, mở miệng nói, “Chuyện lạc đề chúng ta tạm thời để sang một bên, tôi muốn hỏi em là có mối quan hệ gì với người đàn ông cao to hồi nãy? Em bây giờ mới là sơ trung năm một, đang trong thời gian đi học, yêu sớm là không đúng đâu, đặc biệt là thành tích của em kém như thế!”

“Thưa cô, ý của cô là thành tích của em tốt rồi có thể yêu sớm rồi? Vậy trên lớp có nhiều bạn học sinh giỏi như thể, cô có đồng ý cho bọn họ yêu sớm không?” Cô cảm thấy vấn đề này không liên quan nhiều đến bản thân, đơn thuần chỉ là muốn đòi quyền lợi cho các bạn cùng lớp.

Vì bất kể cô có đồng ý hay không, cô và Dương Dương cũng là một cặp!

“Chúng ta bây giờ đang thảo luận là vấn đề yêu sớm của em!” Cô lý nhìn cô bé, phát hiện lối suy nghĩ của cô bé rất khác.

“Em và Dương Dương là yêu nhau thật lòng, em là con dâu nuôi từ nhỏ của anh ấy!” Cô lớn đến ngần này, ba mẹ cũng không quản cô cho lắm, trái lại Dương Dương quản cô nhiều hơn, cho nên nói con dâu nuôi từ nhỏ không sai!

“……” Cô Lý cầm ly nước trên tay hơi run nhẹ, con dâu nuôi từ nhỏ.

Bây giờ còn có cách nói như thế!

“Mật Nguyệt à! Em……” Cô đúng là không biết nên nói gì.

Thích Mật Nguyệt làm con dâu nuôi từ nhỏ làm đến vui như vậy, đúng là rất vui vẻ chấp nhận.

“Cô ơi, phải lên lớp rồi, em đi trước đây, em không ngoan ngoãn lên lớp, bị Dương Dương biết được, anh ấy sẽ giận đấy, chào cô!” Thích Mật Nguyệt vẫy tay về phía cô Lý, sau đó quay lưng liền bỏ đi.

Cô Lý nhìn vào hình bóng của cô, lập tức đặt ly nước xuống, phải gọi điện cho phụ huynh Thích Mật Nguyệt.

Lúc này, Bùi Cảnh Dương vừa về đến nhà liền nhận được cú điện thoại hỏi thăm đến từ chốn xa.

“Chú Thích, có chuyện sao?”

“Dương Dương, con dâu của con có chuyện, giáo viên muốn phụ huynh đến trường, lúc này giao cho con, bọn chú đang ở nước ngoài du lịch không tiện lắm!”

“Vâng.” Anh cúp máy, nói với tài xế lái xe trước mặt, “Đến trường.”

Chiếc xe lại rất nhanh lái đi về phía trường học.

Đến trường, anh liền trực tiếp gọi điện cho cô giáo chủ nhiệm cô Lý của Thích Mật Nguyệt, nói anh lập tức đến.

Sau khi anh đến văn phòng của cô Lý, Thích Mật Nguyệt cũng ngoan ngoãn đứng kế bên, vẻ mặt như thỏ trắng bị dọa vậy.

“Dương Dương!” Thích Mật Nguyệt nhìn thấy đi vào, trên mặt liền lộ ra nụ cười, chạy đến phía anh, mặc kệ đây là văn phòng của giáo viên.

“Dương Dương, em biết là anh tới mà, ba mẹ đều ở nước ngoài rồi!” Cô vừa nãy vẫn là có chút lo lắng, không nghĩ đến quả nhiên nằm trong dự đoán của cô!

Chính là Dương Dương!

Cô Lý nhìn vào hai người, đặc biệt là lúc Thích Mật Nguyệt tự nhiên quàng lấy tay của anh, đúng là con dâu nuôi từ nhỏ thật?

“Cô Lý, có chuyện sao?” Cảnh Bùi Dương đi đến trước mặt cô Lý, cúi đầu nhìn cô, “Mật Nguyệt ở trong trường phạm phải sai lầm gì?”

“Không phải ở trong trường phạm phải sai lầm gì, mà là hai đứa em……” Cô Lý nhìn vào hai người, một đứa con trai tuổi nhỏ thôi, tại sao bản thân nhìn vào lại sợ hãi như thế chứ!

“Em ấy nói em ấy là con dâu nuôi từ nhỏ?” Cô cảm thấy cần thiết xác nhận lại!

“Cũng gần giống nhau.” Quả nhiên buổi sáng ở ngoài phòng học hôn anh một cái, bị cô bắt được.

“Nói như vậy hai đứa đúng là mối quan hệ đó? Em ấy còn nhỏ, mới 11 tuổi, nhưng em không nhỏ, em ấy không hiểu em cũng không hiểu sao? Đây đối với tuổi dậy thì của con trẻ rất quan trọng, có ảnh hưởng rất lớn đấy!” Cô Lý vẻ mặt kích động nhìn vào anh.

“Cho nên em kiến nghị tiết sinh học của các thầy cô có thể dạy trước, nhớ phải dạy, đừng để chúng nó cái gì cũng không biết.” Vẻ mặt anh bình tĩnh nói.

Thích Mật Nguyệt là vị hôn thê của anh, nhưng anh vẫn chưa tàn bạo đến nỗi ra tay với một đứa con gái 11 tuổi.

Đợi cô trưởng thành rồi ăn.

“Cái này trường sẽ dạy, vậy em……” Cô Lý đột nhiên phát hiện bản thân không biết phải nói gì nữa!

Đột nhiên trong đầu cô lóe lên, nghĩ đến thành tích của Thích Mật Nguyệt, nghiêm túc nói, “ Hai em, em ấy cái này, yêu sớm của hai em nghiêm trọng ảnh hưởng đến thành tích của em ấy, em ấy thi thử là đứng hạng nhất khối từ dưới đếm lên, tôi chưa từng dạy qua học sinh tệ như thế, không thể vì hai em yêu đương, liền phớt lờ thành tích của em ấy, cho nên em thấy chuyện này phải xử lý thế nào?”

“Cô Lý, cô đừng có vu oan Dương Dương, nếu không có Dương Dương, em mới không có được thành tích tốt như thế!”

“Thành tích tốt? Thành tích của em tốt ở đâu?” Cô Lý khó tin nhìn cô.