“Đó không giống nhau”“Hồi em còn nhỏ anh còn ngủ cùng với em, em còn mặc quần thủng đũng nữa cơ! Anh còn giúp em tắm nữa! Trên người em anh đều nhìn thấy hết rồi!” cô không nhớ, nhưng mà mami nhớVì vậy đều kể lại cho cô luôn!“Đó là chuyện hồi nhỏ” cô ấy một tiểu sơ sinh, có cái gì chứCô ấy bây giờ không phải là trẻ sơ sinh nữa“Có điều gì không giống chứ? Trẻ sơ sinh cũng là vợ tương lai của anh! Bây giờ cũng vậy! Em không quản!” cô túm chặt lấy cánh tay của anh ấy không buông ra, anh đi một bước, cô tiến theo hai bước nhỏ, chính là sẽ không thả tay raĐi đến trước cánh cửa phòng, Cảnh Bùi Dương cúi đầu xuống nhìn cô, đôi mắt đen sâu thẳm sắc bén, “Mật Nguyệt ngoan, tự mình quay về ngủ đi”“Không muốn!” cô bĩu môi, anh ấy không mở cửa, cô buông một tay ra, mở cửa, sau đó cả người của cô ôm chầm lấy anh, treo người lên trên người của anhCảnh Bùi Dương cúi đầu nhìn điệu bộ đáng yêu của cô ấy, tiểu cô nương này là anh nuôi từ nhỏ đến lớn, bây giờ thích anh đến thế này, dính chặt lấy anh, anh phải vui mừng mới đúngNhưng cô bé vẫn còn quá nhỏ“Dương Dương...” cô phải dùng sức lực rất lớn mới có thể treo mình lên trên người của anh ấy, trên người của Dương Dương có một mùi bạc hà nhẹ nhàng, cảm thấy rất thanh mát, rất thích hợp, cô rất thích“Dương Dương, em ở cùng với anh mà, chỉ một tối, ngày mai anh đi rồi...” cô tỏ vẻ đáng thương, thấy anh ấy không có nói gì, cúi đầu dùng sức cắn lên cánh tay của anh“Xựt...”Anh bị cắn cau mày lại, giơ tay ra kéo phía sau cô lại, bất lực đi vào trong phòng“Em chính là từ bé bị anh yêu thương quá rồi, vì vậy đến giờ em dám kiểm tra toán 19 điểm cho anh” mặt của anh đều bị cô làm mất mặt rồi“Không dám nữa, lần tới cũng không dám kiểm tra 19 điểm nữa!” cô thả cánh tay của anh ra, liên tiếp lắc đầu“Nếu như thấp hơn 19 điểm, chúng ta một tuần sẽ không gọi điện thoại, không gọi video” anh có thể làm được như thế“!!” đây không khác gì là sét đánh ngang tai!Bắt đầu từ khi cô hiểu chuyện, mỗi ngày đều có liên lạc với anh ấyCho dù anh ấy thi tốt nghiệp, đi ra nước ngoài, không quản là đi đến nơi nào, hàng ngày đều pahir gọi điện thoại cho anh ấy, gọi video, nếu như để cô cả một tuần không liên lạc với Dương Dương, cô không cách nào tưởng tượng ra những ngày tháng như thế!Nhất định rất thảm!“Không muốn! Em sẽ thi hơn 19 điểm!” cô nhất định phải đánh bại điểm số ác ma này!Sau khi đi vào trong phòng, cô ngoan ngoãn đi tắm rửa, nằm lên trên giường“Dương Dương, sau khi anh đi ra nước ngoài, không được thích những người con gái khác, không được nhìn nhiều về những người con gái đó, tốt nhất là không nhìn! Em không muốn khi em không ở đó, bên cạnh còn có tình địch!” cô ở cách xa nghìn dặm, nếu có tình địch, cô rất khó đối phóCảnh Bùi Dương nằm ở bên cạnh cô “ừm” một tiếng, xem như là đồng ý rồi“Anh trả lời quá qua loa rồi, anh phải bảo đảm!” cô vẫn là không có yên tâm, cơ thể nhỏ nhắn lật mình, thì liền đè lên trên người anh ấyCơ thể của anh phút chốc cũng đờ, đôi mắt mở căng tròn nhìn cô, “nằm hẳn hoi”“Không muốn, chúng ta ngoắc tay, để bảo đảm, Dương Dương sẽ không ở trong thời gian du học nước ngoài gặp gỡ những người con gái khác, sẽ không thích người con gái khác, anh chỉ có thể thích mình em, được không?” cô đưa ra ngón tay út lên trước mặt của anh, “ngoắc tay...”Anh cũng giơ ngón tay lên, ngoặc vào ngón tay nhỏ nhắn của cô ấy, thật là không ngờ rằng cô bé mình từ nhỏ nuôi lớn đều đã 11 tuổi rồi, vẫn còn đáng yêu như này“Ngoắc tay hẹn ước, 100 năm không được đổi!” cô mỉm cười nói, sau đó cũng không thèm rời khỏi người anh, cứ thế mà đè lên trên, cánh tay nhỏ vòng qua ôm lấy vai của anh ấy, cảm nhận được hơi ấm của anh cuốn lấy cô, “Dương Dương, em sẽ học hành tử tế”“Ừm” nghe giọng nói mơ mơ hồ hồ, chắc là muốn ngủ rồi“Không được phép tìm người con gái khác!” cô lại lập lại lần nữa“Ừm”Tiểu nha đầu này từ nhỏ đã bị anh quản nghiêm khắc, một người đều đã đủ anh chịu khổ rồi, còn tìm thêm người con gái khác, nhất định sẽ càng thêm phiền phứcCảm nhận được cô ấy thật sự ngủ say rồi, mới đặt cô bé từ trên người của mình nằm xuống bên cạnh, nếu mà để cô bé ngủ như thế này cả một đêm, ngày hôm sau sẽ lại gây hiểu nhầm thôiAnh vẫn nên sớm đi ra sân bay thì hơn, đột nhiên phát hiện bản thân cũng không nỡ lòng nào rời xa cô béBàn tay nhỏ bé của cô vô thức lại đánh lên trên người anh, chiếc miệng nhỏ vẫn còn đang lẩm bẩm “Dương Dương, Dương Dương...” hai chữAnh cúi đầu xuống tiến sát lại gần gò má của cô bé, hôn lên một nụ hôn nhẹ nhàng, “tiểu nha đầu, anh sẽ luôn ở bên cạnh em”Thích Mật Nguyệt ngủ rất ngọt ngào, hoàn toàn không có nghe được lời nói của anh ấy, cứ như thế mà ngủ sâu, đến sáng sớm ngày hôm sau bị tiếng đồng hồ báo thức gây ồn đánh thức“A...” cô bé một chút đều không thích tiếng chuông báo thức, cô né thích bị tiếng chuông điện thoại của Dương Dương đánh thức, còn cả giọng nói trầm thấp đầy ấm áp của Dương Dương gọi dậy“Dương Dương!” cô bé nhìn xung quanh, ngủ vẫn là ở trên giường của Dương Dương, nhưng mà không có bóng hình của Dương Dương nữaCô bé nghĩ đến điều gì đó, lập tức từ trên giường bước xuống, từ lầu hai xông thẳng xuống dưới lầu, “Dương Dương! Dương Dương...”“Thích tiểu thư, thiếu gia đã đi ra sân bay rồi” quản gia tiến lên trước trả lời câu nói của cô bé, còn cầm theo điện thoại, “thiếu gia nói sau khi Thích tiểu thư tỉnh dậy gọi điện thoại cho cậu chủ”Thích Mật Nguyệt nhìn quản gia đưa ra điện thoại, lập tức đón lấy, liền đi về phía phòng ăn, “Dương Dương!”Lúc này, Cảnh Bùi Dương đang chuẩn bị lên máy bay, máy bay riêng đã chờ đợi một hồi rồi, bởi vì trên máy bay không thể gọi điện thoại, chờ đợi cô bé tỉnh dậy mới rời đi“Nhớ ăn cơm đúng giờ, chăm chỉ học hành, không hiểu thì phải hỏi, biết không?” người trong nhà đều yên tâ, chỉ là không có yên tâm với cô béCô bé ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh bàn ăn, cảm thấy quá thiệt thòi rồi, tỉnh đậy Dương Dương đã không thấy nữa“Anh tại vì sao không đợi em tỉnh dậy rồi mới đi? Em còn chưa có được nhìn thấy anh, còn chứ có chào tạm biệt với anh nữa à!” cô bé không muốn như thế nàyNghe thấy giọng nói sắp khóc của cô bé, trong lòng của anh cũng không dễ chịu gì, “sáng sớm tỉnh dậy nhìn thấy em, có thế sẽ không nỡ rời đi”“Vậy thì không phải rời đi nữa! Được không?” cô bé cũng không muốn Dương Dương rời xa cô bé“Anh sẽ quay lại mà” anh càng lo lắng hơn là sáng sớm cô sẽ khóc liên tục, không nỡ nhìn thấy cô bé khócCô bé mà khóc, thì sẽ mềm lòng“Được, em phải đi học rồi, anh mà đến nơi nhất định phải gọi điện thoại cho em đó!”“Được!”Thích Mật Nguyệt muôn phần không nỡ, nhưng vẫn phải dập điện thoại, cô bé trước đây luôn là một tiểu yêu dính lấy người, Dương Dương nhất định là nghĩ đến điều này, vì vậy mới sáng sớm tinh mơ đã tự mình rời đi!Hứ!Quản gia ssuwngs ở bên cạnh nhìn cô bé giận hừng hực ăn cơm, thiếu gia nói điều gì, chọc Thích tiểu thư giận rồi?Thế mà lại đều tức giận!Thích Mật Nguyệt sau khi đến trường, liếc nhìn sang bên cạnh Cảnh Hành bị đám con gái vây quanh, “lên lớp rồi, các cậu còn không trở về vị trí ngồi ngay ngắn!”“Thích Mật Nguyệt, cậu lại đâu có phải là bạn gái của cậu ấy, cậu quản hơi bị bao đồng rồi đó!” bạn học bên cạnh không vừa ý nói“Tớ là chị của cậu ta!” cô bé thực tế rất muốn nói là chị dâu của cậu bé!“Các cậu lại không phải cùng một họ!”“Gia đình của các cậu không phải là mói quan hệ chị họ gì đó sao?” cô bé vốn dĩ đã không vui vẻ gì, muốn tìm đến Cảnh Hành nói chuyện, nhìn thấy cảnh tượng như thế này không phải càng không vui sao“Có...” vốn dĩ bọn họ vẫn còn không muốn rời đi, nhưng mà bên ngoài phòng học vang lên tiếng chuôngBọn họ lập tức chốc lát giải tán đi luôn!Tiết học tiếng anh sáng sớm, cô bé nhìn thấy cô giáo tiếng anh xinh đẹp, lấy ra sách tiếng anh, dựng đứng trên mặt bàn, liền nghiêng đầu nhìn sang Cảnh Hành ở bên cạnh, “Dương Dương đi rồi”