Nhân lúc này còn chưa có trưởng thành trêu ghẹo một chút trước, sau này trêu ghẹo thì sẽ phải trả giá rồi!Nhưng mà, sau này cô sẽ không trêu ghẹo nữa à!Nghĩ đến đây, cô càng thêm tươi cười hì hì đi về phía căn phòng của bản thân, ngâm nga bài hát, vô cùng vui vẻ!Còn Cảnh Bùi Dương ở trong căn phòng xông thẳng vào trong phòng tắm, dưới lan nước lạnh lẽo, từng chút một dập tắt ngọn lửa dục vọng trong cơ thể của anhKhông biết chuyện này Mật Nguyệt ngủ say đến tận sáng tinh mơ, khi mặc xong đi xuống dưới lầu, Cảnh Bùi Dương đã không ở trong nhà nữa!Phải thi lên được trường đại học Hành Chí, mới có cơ hội cùng với Dương Dương đi ra ngoài du lịch một tuần, nhưng mà thi tốt nghiệp đã kết thúc rồi, vì vậy cô cũng bất lực luôn!“Má Ngô! Buổi trưa chúng ta ăn cái gì à!”Người giúp việc má Ngô từ trong bếp vội vàng chạy ra, vẫn còn đang ăn sáng, thì đã nghĩ đến bữa trưa rồi!“Thích tiểu thư muốn ăn gì nào?”“Nếu…” cô bịu môi, bỗng nhiên phát hiện chỉ rảnh rỗi chút, thì đúng là không biết cần phải làm cái gì!“Làm món mà Dương Dương thích ăn, chút nữa chúng ta cùng làm, cháu còn chưa có tự tay làm cho Dương Dương!” cô cầm ly sữa tươi lên uống, trong đầu đột nhiên nghĩ đến, cô có phải là không nên đi đến Cảnh Thị làm việc không, mà phải là ở trong nhà học tốt nấu ăn gì đó!Sau này có thể nấu cơm cho Dương Dương, anh ấy có phải sẽ rất cảm động không?Má Ngô nhìn thấy Thích Mật Nguyệt bỗng nhiên mỉm cười, chắc là cô bé lại nghĩ về Cảnh Bùi Dương rồi, liền nhận thức rời đi trước!Trong phòng họp của Cảnh Thị, Cảnh Bùi Dương ngồi ở ghế chủ cuộc họp, trong lòng bỗng nhiên có một dự cảm không lànhMật Nguyệt một mình ở trong nhà, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?Cuộc họp kéo dài ở trong sự không bận tâm của anh kết thúc, vừa bước ra, thư ký Vail đi đến bên cạnh anh, “Cảnh tổng, ở trong văn phòng có sự bất ngờ oh…”“Bất ngờ?” trong lòng anh cái dự cảm không lành đó càng nặng nề hơn!Đối với anh mà nói có thể đủ để gọi là bất ngờ chắc chỉ là…Anh bước vào trong văn phòng nhìn thấy Mật Nguyệt mặc chiếc váy ngắn đến đầu gối màu xanh nhẹ điểm hoa ngồi trên ghế làm việc của anh chơi điện thoại, đôi chân thon dài trắng nõn đung đưaNhìn thấy anh tiến vào, ngẩng đầu lên liếc nhìn, “ya, Dương Dương, em đang ở thời khắc quan trọng, không nghênh đón anh được!”Anh bước lại, thư ký ở bên trong đóng cửaTiếng trò chơi truyền vào trong tai, nhưng mà đôi chân đó là càng thêm phần quyến rũAnh không kiềm chế nuốt nuốt nước bọt, ánh mắt cchawmchus nhìn lên chiếc bình giữ nhiệt ở bên cạnh cô ấy, tiểu nha đầu là đặc biệt đến đưa bữa trưa cho anh sao?Nghĩ đến điều này, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của anh hiện ra nụ cười“A…em bị giết chết rồi!” Mật Nguyệt chán nản đặt điện thoại xuống, nhìn thấy Cảnh Bùi Dương đã bước đến, tươi cười cầm bình giữ nhiệt, “Dương Dương, anh thử cái này!”Đối với tay nghề của má Ngô trong nhà, anh ăn đã rất nhiều năm, nói không thể nào là sự tươi mới gì cả, nhưng mà nhìn cô ấy vui mừng như vậy, nhếch méo mỉm cười đón lấyCô không có nói cho Dương Dương biết là do cô làm, nếu như Dương Dương thích, thì nói, nếu như Dương Dương không thích, thì nói là má Ngô làmTrong lòng cô tính toán nhỏ, ngẩng đầu lên phát hiện Cảnh Bùi Dương vẫn đứng ở trước mặt của cô, ánh mắt đang đánh giá côCô di chuyển ánh mắt đi xuống, nhìn thấy đôi chân nửa trống vắng của mình, “em, Cảnh tổng! xin lỗi…”Cô cười cười từ trên trên ghế nhảy xuống, “Cảnh tổng, ngài thử xem sao!”“Cùng nhau ăn” Cảnh Bùi Nhiễm kéo bàn tay nhỏ của cô đến ghế sopha bên cạnhTrong cả quá trình ăn cơm, Mật Nguyệt luôn không ngừng dò hỏi khẩu vị của anh ấy như thế nào,trong mắt thoáng hiện tiểu tinh tinh, ánh nhìn đặc biệt kỳ vọng“Cánh gà hầm cocacola này thế nào? Ngon không?”Ánh mắt của cô ấy quá nhiệt tình, món này…Là cô ấy làm?Từ nhỏ đến lớn, Mật Nguyệt chưa từng có bước vào trong nhà bếp!Bởi vì mùi vị này quả thực không tồi, anh thật sự rất khó có thể nghĩ đến là do Mật Nguyệt làm ra!“Không tồi, khá ngon”“Thử thử món thịt bò xào ớt xanh!” cô gắp một miếng thịt bò vào bát của anh ấy, vẫn giữ nguyên ánh mắt lấp lánh đưa cho anh ăn, “ngon không?”Nhìn xem ra cũng không tồi!Anh thử một miếng, có chút cay, có chút giống với cảm giác tối qua cô ấy hôn anh lưu lạiRất mỹ miều“Không tồi, khá ngon” anh khen ngợi“Dương Dương thật tài! Em đột nhiên phát hiện em vẫn có thiên phú nấu đồ ăn, Dương Dương, hay là em không đến công ty làm việc nữa, em nấu đồ ăn cho anh thế nào? Không đến công ty làm phiền anh, nhưng mà! Nếu mà có tiệc tối gì đó, anh không được mang theo những thư ký đó đi, phải đưa em đi!” cô bây giwof không nhỏ nữa, có thể đứng bên cạnh anh ấy rồi!“Được”Anh là tuyệt đối không nghĩ đến, cô gái của anh, lần đầu tiên vào bếp có thể làm tốt thế này“Bố mẹ em đều không biết nấu ăn, em nhất định là di truyền Dương Dương rồi! không đúng, là Dương Dương di truyền!” cô cũng không phải là vô năng như thế mà!Ít nhất cô biết kéo vĩ cầm, chí ít cô có thể nấu ăn à!Cô muốn tóm lấy dạ dày của Dương Dương!Nhìn thấy anh ấy có chút cay rồi, cô đứng dậy rót cho anh một cốc nước, Dương Dương, uống nước”Cô bây giờ có phải có chút giống với vợ hiền lương mẫu rồi không?Vợ hiền không xa nữa, nhưng mà lương mẫu, còn sớm lắm!Cô cho dù đã 18 tuổi rồi, cũng không gấp gì phải có luôn em bé à!Cô còn nhỏ lắm!Sau này còn phải đi học đại học nữa!Nhưng mà Dương Dương…“Dương Dương, anh muốn có em bé rồi không?”Vừa mới uống ngụm nước Cảnh Bùi Dương không dễ gì mới không phun ra, cố nuốt xuống nhìn cô, “sao thế?”“Em chỉ hỏi hỏi thôi, tuyệt đối không có ý gì khác, đặc biệt không có ý trêu ghẹo anh!” cô cúi gục đầu xuống, vừa nãy ở trong đầu nghĩ là được rồi, lại thật sự nói ra hỏi!Thật là quá mất mặt rồ“Trong lúc ăn cơm trong đầu em không nên nghĩ nhưng thứ đâu đâu!” anh đặt ly nước xuống, thật sự muốn tách đôi đầu của cô ấy xem xem cô ấy đều đang nghĩ những thứ gì nữa!“Em không có! Chẳng nhẽ sau này chúng ta không muốn có em bé sao? Em chỉ là hỏi thôi mà!”“Muốn, sinh ba đưa!”“Ba đứa?” cô giọng nói kinh ngạc, ngẩng đầu lên nhìn anh, “tại vì sao? Không thể bởi vì nhà anh ba người con, em cũng phải sinh ba đứa!”Cảnh Bùi Dương rút giấy ăn lên lau miệng, bình thản nói, “một còn trai, hai con gái, con gái tốt hơn, hơn một đứa”“Vậy thì không đẻ con trai nữa!”“Phải có con trai, sau này hai phụ tử bọn anh cùng bảo vệ em” anh tiện thể rút lên một tờ giấy ăn nhẹ nhàng lau chiếc miệng nhỏ của cô ấy, “nhưng mà, bây giờ vẫn còn sớm, đợi em tốt nghiệp đại học rồi nói tiếp”“Chị Noãn Noãn cũng tốt nghiệp đại học rồi, bọn họ cũng đính hôn đã 2 năm, còn chưa kết hôn sao?” cô nhớ anh Bạc Ngôn, nhưng là 2 năm trước đã đến đây rồi!“Bọn họ cũng không gấp”“Không phải là sẽ đợi chúng mình chứ?” vậy thì bọn họ sẽ phải lùi về sau lâu rồi!Cảnh Bùi Dương nhìn ánh mắt đang phát sáng lấp lánh của cô, làm sao lại có suy nghĩ như thế chứ!Nhìn trúng vào ánh mắt của anh, cô giải thích, “anh là anh trai mà…”“Điều này với anh trai em gái không có liên quan gì, bọn họ vẫn chưa có kết hôn, còn chưa muốn sinh, nhưng mà, cũng nhanh thôi!”“Em đã không kìm nổi mong chờ được làm phù dâu rồi!” cô cúi đầu tiếp tục ăn, bởi vì tin tức này, cảm thấy từng tế bào trong khắp cơ thể đều đang bay bổng, không ngừng đốt cháy sự phấn khíchSau khi kết thúc bữa trưa, cô dính lấy Cảnh Bùi Dương ngủ một chút buổi trưa, không dính lấy anh, có thể anh ấy sẽ không chịu nghỉ ngơi!Khi cô mơ mơ hồ hồ ở trên chiếc giường lớn tỉnh dậy, Cảnh Bùi Dương đã không còn ở đóCô đi ra ngoài, nhìn thấy Cảnh Bùi Dương đang ở trước bàn làm việc nghiêm túc tập trung, Dương Dương vốn dĩ đã đẹp trai, người đàn ông nghiêm túc càng đẹp trai hơn!Đứng ở cánh cửa phòng nghỉ được mấy phút, cô mới tươi cười đi qua đó, ở trên mặt của anh hôn trộm một cái, “Dương Dương, anh về trước nhé!”