Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới

Chương 280: Đặc Tính Của Chủng Tộc Minotaur





Cô nàng thỏ bần thìn nhìn bàn tay của Ma Tùng Quân, có vẻ như chưa tin cho lắm.

Cô ta bắt đầu vươn đầu tới, cái mũi đỏ khịt khịt ngửi khắp mu bàn tay của hắn.

Một hồi sau mới lùi lại nhìn Mark gật đầu.
Tiếp đó nàng nhìn Ma Tùng Quân, rồi vung tay một cái, tạo ra một chiều không gian hỗn loạn bao bọc bọn họ lại bên trong.
“Vì Mark, ta cung cấp cho ngài thông tin cấp độ 2 của thư viện.

Lý do vì sao Minotaur trở thành một chủng tộc thấp kém, bị các chủng tộc khác nô dịch.

Ta không mong muốn gì cả, ta chỉ mong muốn ngài đừng đối xử với tộc Minotaur như những kẻ khác từng đối xử.”
Cô nàng thỏ, thấp giọng nói.

Ánh mắt vẫn mang theo sự dè chừng ít nhiều với Ma Tùng Quân.

Như thể nàng không biết nên nói cho Ma Tùng Quân thông tin này hay không.

Theo nàng suy nghĩ, nếu Ma Tùng Quân muốn thôn tính tộc Minotaur, thì dù có thông tin này hay không, hắn cũng có thể làm điều đó nếu muốn.
Còn nếu hắn không muốn, thì thông tin nàng sắp nói sẽ là một lợi thế khiến Ma Tùng Quân đồng cảm với tộc Minotaur và bỏ qua cho họ.
“Ta xin tự giới thiệu, tên của ta là Katai!” – Katai tự giới thiệu.
“Ta không tò mò chuyện đó, nếu nó khiến các ngươi gặp rắc rối thì tốt nhất không cần tiết lộ thông tin đó cho ta.


Vả lại, ta cũng không có ý định nô lệ một chủng tộc.

Ta chỉ là tên bán hủ tiếu tầm thường, không có dã tâm lớn đến vậy trong cái thế giới chết tiệt này đâu.

Đưa thông tin ta cần, ta sẽ rời khỏi đây.” - Ma Tùng Quân lạnh lùng nhìn Katai mà nói.

Hắn ngửi thấy mùi rắc rối từ chuyện này, bản thân hắn cũng không phải là từ thiện, dân chơi hay nhà tài phiệt gì đó.

Là một con người bình thường, muốn tránh xa hết tất cả mọi rắc rối nhất có thể.
Đương nhiên hắn sẽ chơi tới bến nếu rắc rối tự tìm đến hắn chẳng hạn.

Còn chuyện tự rước rắc rối vào người, thì bỏ đi, hắn xin khiếu.
Katai và Mark ngạc nhiên nhìn Ma Tùng Quân.

Họ không ngờ rằng Katai đã liều mình cung cấp điểm yếu của Minotaur cho Ma Tùng Quân để đánh cược, đổi lấy sự yên bình cho Minotaur, mà lại bị từ chối một cách thẳng thừng như thế.

Katai cúi gầm mặt, tai thỏ theo đó cũng rủ xuống đầu.

Hồi lâu sau Katai mới ngẩng đầu lên nói:
“Xem ra ở đây ta mới là kẻ tiểu nhân.

Là đội trưởng đội số 5 của khu vực vũ trụ 13, Katai xin tạ lỗi đến ngài.”
Nói rồi nàng đưa một viên hồng ngọc cho Ma Tùng Quân.
“Cái gì đây?” – Ma Tùng Quân nghiêng đầu hỏi.
“Đây là sổ tay thư viện vũ trụ.

Ngài có thể truy cập thư viện vũ trụ mà không cần thông qua tiềm thức.

Viên ngọc này dùng để liên lạc trực tiếp với ta, nếu ngài cần bất kì thông tin nào trong cấp độ 1, có thể liên lạc với ta thông qua đây.” – Katai cúi đầu, lịch thiệp nói.
Lúc này Phiền Bỏ Mẹ bay đến dùng mỏ gõ lên quả cầu hồng ngọc kia.

Khác với nó và Ma Tùng Quân đều ở dạng ý thức trong này, quả cầu thuộc dạng thực thể rõ ràng.
“Khác gì với việc ta tự mình vào thư viện đâu?” – Ma Tùng Quân không khách khí mà nhận lấy.

Sau lại hỏi.
“Về sau ngài sẽ biết công dụng quan trọng của nó.” – Katai ngẩng đầu, mỉm cười nói.
Cầm viên hồng ngọc trên tay, Ma Tùng Quân trầm ngâm một lúc.

Hắn thấy cũng đúng, giả sử hắn cần gấp một thông tin nào đó, mà lại muốn truy cập thư viện vũ trụ phải thông qua mấy bước.

Đã thế còn khiến bản thể lầm vào trạng thái bất tỉnh nữa.
Như thế trong chiến đấu rất nguy hiểm, có viên hồng ngọc này có thể liên lạc trực tiếp thì cũng tiện.

Món quà tiện dụng, không quá lớn, cũng không quá nhỏ.


Ít ra nó giúp Ma Tùng Quân thoải mái trước thái độ kỳ lạ của Katai và Mark suốt từ nãy đến giờ.
“Này đội trưởng, sao ta cứ có cảm giác vị khách kia hơi tham tài.” – Mark cúi sát bên tai Katai nói nhỏ.
“Ngươi bớt nói nhảm đi.

Ta cưu mang ngươi ở đây cũng không mong một ngày ngươi vô tình đắc tội người không nên đắc tội.

Ta chỉ có thể cứu mình ngươi, không thể cứu hết tất cả được.

Tốt nhất im lặng đứng sang một bên đi.” – Katai gõ một phát lên đầu Mark, quát nhỏ.
“Thưa ngài, ta sẽ giải đáp toàn bộ thắc mắc của ngài về chủng tộc Minotaur.

Bao gồm cả những kiến thức thuộc tầng 2 thư viện nếu ngài muốn biết.”
Lúc này Katai một lần nữa cúi mình, nói với Ma Tùng Quân.
Tất nhiên lần này Ma Tùng Quân không từ chối, mặc dù hắn không hứng thú lắm với lịch sử của Minotaur gì đó.

Hắn chỉ muốn sơ sơ đại khái về tập tính và phong cách sống của tộc Minotaur là được.
Cứ thế, Ma Tùng Quân hỏi, Katai trả lời không một chút giấu diếm.

Cụ thể tộc Minotaur vừa là một tộc chiến binh hiếu chiến vừa là một tộc có tài năng rèn vũ khí hiếm có bẩm sinh giống như tộc người lùn Dwarf.
Tộc người lùn Dwarf, Ma Tùng Quân đã từng được nghe Lưu Béo kể qua trong suốt chuyến hành trình của mình.

Có thể nói tộc Dwarf là tộc mà Lưu Béo muốn gặp gỡ nhất trong chuyến hành trình này.

Bởi trong tất cả các chủng tộc, tộc Dwarf luôn nổi tiếng với kỹ nghệ rèn và chế tác kim hoàn vượt trội so với các tộc còn lại.

Đứng thứ hai chính là tộc Minotaur.
Về tính cách, Minotaur rất ngô nghê so với vẻ bề ngoài bặm trợn của mình.

Là một chủng tộc tôn sùng cái mạnh, ghét ức hiếp kẻ yếu.

Nếu gặp kẻ mạnh thì Minotaur sẽ chiến đấu hết mình, nếu gặp kẻ yếu Minotaur sẽ cho đối phương một cơ hội.

Bất quá Minotaur vẫn sẽ giết chóc, nếu như có kẻ liên tục gây hại đến lợi ích chung của tộc Minotaur, bất kể kẻ gây hại mạnh hay yếu.
Dù là một tộc hiếu chiến nhưng lại không khát máu.

Đa phần chỉ tự đánh với nhau và thường hay tội lỗi khi lỡ giết một sinh linh nào khác.

Trong lịch sử của các vũ trụ, khi tộc Minotaur chiến tranh với một tộc nào đó.

Khi kết thúc trận chiến, tộc Minotaur luôn chôn cất đối phương và thành tâm chúc cho những kẻ nằm xuống được siêu thoát.

Trông hình thái đồ sộ như thế, nhưng Minotaur lại là một tộc ăn chay giống với tộc Elf.

Điều đó cũng không có nghĩa là Minotaur không thể ăn mặn và giết chóc.


Thi thoảng để kiếm thêm dưỡng chất, Minotaur vẫn đi săn các sinh vật to lớn hơn mình, giết chúng và lấy thịt để sinh tồn.

Minotaur cũng là chủng tộc có tính bảo vệ lãnh thổ rất cao.
Nếu tiếp cận lãnh thổ của Minotaur thì phải đưa ra thiện chí.

Tốt nhất không nên mang tâm tư, ý đồ xấu trong người.

Bởi Minotaur rất nhạy cảm trong việc cảm nhận lòng người.

Cũng chính vì thế, Minotaur mới dễ bị lừa.
Bởi ngoài vũ trụ kia, có rất nhiều kẻ có thể dối lòng một cách hoàn hảo, lừa được các Minotaur thông qua cách này.

Từ từ lấy sự tín nhiệm của Minotaur trong khoảng thời gian cực kì dài.

Sau đó trở thành đồng minh của Minotaur, thậm chí là trở thành chủ nhân của tộc Minotaur và nô bộc bọn họ.

Đến khi tộc Minotaur nhận ra thì đã quá muộn, họ không có khả năng để chống lại chủ nhân của mình.
Minotaur là chủng tộc có tính bảo vệ lẫn nhau rất cao, nên một khi đã coi một ai đó là bạn, thì họ sẽ bảo vệ cả kẻ đó và những người xung quanh kẻ đó.

Bất chấp cả việc tộc Minotaur có thiệt hại nặng nề hay không.
Vừa có thể chiến đấu, vừa có thể rèn, lại cương trực và thẳng thắng.

Cũng chính vì quá ngay thẳng như thế nên tộc Minotaur mới khó sống trong cái thế giới luôn lừa lọc lẫn nhau này.

Khác với tộc Elf xinh đẹp đến đa nghi, tộc Orc cuồng chiến đến phát điên, tộc Goblin hèn mọn bỉ ổi.

Tộc Minotaur ngược lại hoàn toàn, vì thế số lượng chủng tộc của họ ngày một ít hơn các chủng tộc khác.

Ở vũ trụ, Minotaur được liệt vào chủng tộc có nguy cơ bị tuyệt chủng, ngoài kia còn rất ít chủng tộc Minotaur hoang dã.
Đó cũng là một phần lý do khiến cho Mark ngập ngừng khi trả lời câu hỏi của Ma Tùng Quân.

Hắn không muốn chủng tộc hiếm hoi ngoài hoang dã kia của mình lại rơi vào kiếp làm nô cho loài người.

Bởi loài người là loài bắt nô tộc Minotaur nhiều nhất.
Nhất thời trang bức nhất thời thoải mái, Một mực trang bức một mực thoải mái!.