Hôm nay là ngày Quý Vô Tu kiếm được điểm bán manh nhanh nhất từ trước tới nay.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy bình thường.
Dù sao hôm nay y thiếu chút nữa là chết, tuy đã xác chết sống lại ngay tại chỗ, đồng thời y còn giết trùng mẫu, hoàn toàn giải quyết nguy cơ trùng triều, tuy bản thân chỉ nhẹ nhàng đấm một cái.
Phần lớn sức chiến đấu đến từ người có khả năng đã lên cấp 9 - Otis.
Đến giờ Quý Vô Tu cũng không dám tin Otis cư nhiên còn lên cấp 9 trước mình, chẳng lẽ đối phương là đứa con may mắn được Thiên Đạo thiên vị hay sao?
Trùng mẫu đã chết, sâu biến dị còn sót lại cũng không thể gây nên sóng gió, đồng thời căn cứ theo phân tích của Sói Đói, chỉ có trùng mẫu mới có thể có khả năng tạo ra vô số sâu biến dị như vậy, hiện tại trùng mẫu đã chết, như vậy sâu biến dị cũng sẽ chậm rãi bị diệt sạch.
Nhưng cho tới giờ, bọn họ còn có chút không dám tin, nguy cơ đeo bám nhân loại mấy nghìn năm, cư nhiên thật sự kết thúc, tuy nó đã khiến không ít người tử vong.
Nhưng so với việc về sau vĩnh viễn không gặp phải nguy cơ trùng triều nữa mà nói, số lượng người chết đi căn bản không đáng nhắc tới.
Quý Vô Tu lôi kéo Otis trở về hành tinh, phát hiện nơi này thế mà khắp nơi đều có trùng triều, có lẽ mình lúc ấy kéo trùng mẫu tới một hành tinh khác, những trùng triều còn lại bò ra từ trong trùng động bắt đầu tấn công nhân loại.
Lúc này số lượng trùng triều còn nhiều hơn những lần trước.
Nhưng may mắn trùng mẫu đã chết, trùng động cũng đã biến mất, điều này khiến cho trùng triều bên kia không thể bò tới đây, nhân loại bắt đầu tiếp tục chiến đấu, dùng thời gian khoảng ba ngày mới tiêu diệt hết tất cả trùng triều.
Vô số tiếng hoan hô, và âm thanh gào khóc vang lên ở các khu, dù sao nhân loại bị chèn ép rất lâu rồi, đặc biệt là người ở hành tinh mèo mới càng sâu sắc hiểu được.
Hành tinh của bọn họ có hàng tỉ người, bị trùng triều giết chỉ còn lại mấy trăm nghìn người.
Lại còn thiếu chút nữa bị diệt sạch.
Người ở con thuyền Noah thì không có loại cảm giác khắc cốt ghi tâm như vậy, nhưng bọn họ cũng rất vui vẻ và kích động vì con người không phải gặp lại sâu biến dị nữa.
Dù sao bọn họ không bao giờ muốn lại phải trở lại sống trong con thuyền Noah một lần nào nữa.
Otis quay đầu nhìn con gấu trúc cũng đang hết sức vui vẻ, đáy lòng bỗng nhiên mềm thành một mảnh.
Trước kia hắn cảm thấy mình yêu cục cưng nhỏ trước mặt.
Nhưng hiện tại hắn mới sâu sắc nhận ra, hắn không chỉ có yêu, mà là cực kỳ yêu, thậm chí còn nhiều hơn những gì hắn nghĩ.
Khi cục cưng nhỏ nằm ở nơi đó hơi thở thoi thóp, hắn thật sự tình nguyện bản thân chết đi cũng không muốn cục cưng nhỏ có một chút thương tổn nào.
Hắn yêu cục cưng nhỏ sâu sắc nóng cháy như vậy.
"Chúng ta kết hôn đi." Otis nói.
Hắn muốn vĩnh viễn là người thủ hộ của cục cưng nhỏ.
Quý Vô Tu kinh ngạc quay đầu, bởi vì khiếp sợ mà đôi mắt đang mở to thoạt nhìn cực kỳ ướt át, khiến Otis cảm thấy nhìn mãi không đủ.
"Ngươi.....nghiêm túc chứ?"Quý Vô Tu lắp bắp nói.
Không biết vì sao, khi y nghe thấy những lời này, trái tim của y đập nhanh tới mức không thể tin nổi.
Otis hơi nghiêng đầu, sườn mặt đẹp đẽ sáng lên dưới ánh mặt trời, Quý Vô Tu cảm thấy trái tim mình càng đập nhanh hơn.
"Ngươi không muốn ở cùng ta mãi mãi sao?" Đối phương hỏi.
Quý Vô Tu ma xui quỷ khiến nói: "Muốn, cực kỳ muốn."
Otis trả lãi bằng một nụ cười nhẹ nhàng: "Thật trùng hợp, ta cũng vậy......"
Camera tàng hình cẩn trọng phát sóng trực tiếp một màn này cho tất cả quần chúng ăn dưa xem, thậm chí có người còn chậc chậc hai tiếng, miệng lẩm bẩm thật quá buồn nôn.
[Thật không ngờ người như Otis thoạt nhìn rất nghiêm túc, vừa thấy là biết nhất định phải độc thân cả đời, kết quả nói ra lời âu yếm lại 6 như vậy.]
[Chậc chậc chậc......]
[Không muốn nói gì hết, vợ ta mắng ta không cả bằng Otis, loại cục sắt như Otis còn có thể nở hoa không thầy dậy cũng biết nói lời âu yếm, thế mà ta chỉ biết nói cô ấy uống nước nhiều một chút, hại tai ta đều sắp bị vợ ta kéo đứt.]
[Nén bi thương ha ha ha ha.]
[Nhìn một màn này thật khiến ta cảm động, nước mắt ta lại rơi QAQ]
[Đúng là rất cảm động, nhưng lời Otis thật chân thực.]
Tất cả đàn ông:?????
Nhân loại bắt đầu chính tức tiến vào thời đại phát triển nhảy vọt, bản thân Sói Đói đã rất có thiên phú, kết hợp với các loại kỹ thuật của Hi Vọng.
Đồng thời cũng không còn trùng triều đeo bám, trình độ khoa học kỹ thuật của nhân loại tự nhiên sẽ phát triển nhanh chóng, thậm chí còn nghiên cứu ra thế giới internet giả thuyết.
Nhân loại có thể ở bên trong thế giới giả thuyết có một thân phận, ở thế giới này sinh sống và vui chơi, giống như một thế giới thứ hai.
Nhưng càng nhiều người thì lại chờ mong hôn lễ của Otis và bé đáng yêu, hôn lễ được tiến hành vào ba ngày sau.
Đồng thời hoàng đế cũng xuất hiện, tỏ vẻ ở ngày này bắt đầu đổi tên, định ra ngày này là kỷ nguyên năm 01, tỏ vẻ một bắt đầu mới sau khi nhân loại đánh bại trùng mẫu.
Về sau mọi người sẽ chúc mừng năm mới vào ngày này, đồng thời cũng sẽ chúc mừng kỷ niệm ngày cưới của Otis và bé đáng yêu.
Mấy ngày nay, Quý Vô Tu khẩn trương không chịu được, kỳ thật theo lý mà nói y cũng không muốn làm hoành tráng, bởi vì cứ cảm thấy có chút không thích ứng.
Nhưng nhìn tin tức trên mạng mọi người ngao ngao kêu gào muốn tham gia, mỗi người đều phát ra lời dặn dò từ nội tâm, khiến y nhận ra tất cả mọi người vô cùng hi vọng mình có thể hạnh phúc.
Y nở nụ cười.
Cuộc sống như vậy, có lẽ là mục đích mà mình đi tới thế giới này nhỉ.
Ba ngày sau.
Quý Vô Tu đội một vòng hoa trên đầu, phía sau là đám bạn lãng ưỡn ngực ngẩng đầu khí phách không chịu được—— báo đen + sói bạc + Hắc Mao Cầu + lão hổ
Còn phía sau Otis là Triệu Lợi Binh + Sói Đói + quân y + Hi Vọng ăn mặc tây trang. (Bí: Đến giờ quân y cũng chưa có một cái tên_ _!!)
Bọn họ vây xung quanh hai vị chú rể đi lên bục hôn lễ, camera đang ghi lại một màn này một cách chân thực.
Ngoài một vài nhân vật quan trọng và thú biến dị ra, đại đa số quần chúng sử dụng hình chiếu giả thuyết đi tới hiện trường, muốn đích thân tới hiện trường tham dự hôn lễ của Otis.
Nhưng người ở hiện trường không thể nhìn thấy những người này.
Nếu không hôn lễ sẽ có vẻ lộn xộn.
Hôn lễ thế kỷ sắp cử hành, lần đầu tiên lão nguyên soái ăn mặc quần áo sạch sẽ tươm tất đi lên sân khấu, ánh mắt nhìn Quý Vô Tu hết sức phức tạp.
Thành thật mà nói, ông rất thích con gấu trúc này, nhưng không thể ngờ rằng con trai nhà mình thật sự muốn kết hôn với nó.
Cảm giác một người một gấu trúc hoàn toàn bất đồng giống loài phải vận động hài hòa sau hôn nhân như thế nào.
Nhưng so với những điều này, lão nguyên soái càng muốn chúc phúc hai vị chú rể trải qua bao nhiêu nguy hiểm khó khăn mới đến được bên nhau.
Tình yêu của hai bọn họ, tình yêu sẵn sàng hi sinh vì nhau đã khiến hàng nghìn hàng vạn người cảm động, vả cả lão nguyên soái lão lệ tung hoành.
Thậm chí rất nhiều thú biến dị thành công lên cấp 7, chỉ số thông minh sớm đã không khác gì nhân loại, chúng nó cũng mới lần đầu tiên biết thú biến dị cư nhiên có thể kết hôn với nhân loại.
Một vài người yêu đương với thú khế ước nhà mình cũng không giấu kín phần cảm tình này nữa, quang minh chính đại lựa chọn công khai.
Điều này nếu là trước kia, chắc chắn sẽ có người cảm thấy phần tình cảm này thật sự quái dị.
Nhưng hôm nay, mọi người chỉ biết dâng lên lời chúc phúc của mình.
Địa vị của thú biến dị, hoàn toàn khác trước.
Nhưng cho tới giờ báo đen vẫn không thể hiểu nổi, lão đại nhà mình sao lại ở cùng với nhân loại đáng ghét kia chứ, ban đầu nó không chấp nhận.
Còn muốn gầm lên ấn nhân loại chết tiệt này xuống mặt đất chà đạp một trận, để cho hắn biết hắn không xứng với lão đại nhà mình.
Nhưng ai mà ngờ cái nhân loại đáng ghét kia chỉ nhìn thoáng qua, báo đen lập tức không nhịn được rùng mình một cái.
Không biết vì sao, nó có chút sợ hãi.
Hiện tại đừng nói muốn đánh nhân loại này, nó chỉ muôn yên ổn làm một con báo ngoan ngoãn, dù sao thật lâu trước kia nó đã từng khiêu khích nhân loại này một trận rồi.
Chẳng may nhân loại này nhớ tới.....
Thì không được.
Không thể được.
Mạng nhỏ của mình sẽ mất.
Quý Vô Tu buồn bực nhìn báo đen rất nghe lời Otis, cực kỳ khó hiểu, đặc biệt là Otis chỉ cần nhìn báo đen một cái, báo đen sẽ ngay lập tức mở toét miệng lộ ra một hàm răng trắng.
Hình như là đang......lấy lòng?
Nó làm sao vậy?" Quý Vô Tu nhỏ giọng hỏi Otis.
Vẻ mặt Otis vẫn luôn lạnh nhạt, duy chỉ có khi Quý Vô Tu tới gần, dùng giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng nói chuyện, trên mặt hắn mới có thể trở nên dịu dàng, dùng ngữ khí dịu dàng cưng chiều có thể dọa chết người trên toàn tinh tế nói: "Ngoan, đừng luôn đặt sự chú ý lên người nó."
Cho dù tới tận bây giờ, hắn cũng không thể tha thứ cho việc con báo đen muốn đoạt cục cưng nhỏ nhà mình.
Báo đen bỗng dưng run rẩy một trận.
Vừa rồi nhân loại đáng giận kia lại bắt đầu phóng sát khí về phía mình.
Nhưng còn may chỉ cần mình ôm chặt đùi lão đại, mọi thứ đều không có vấn đề gì.
Nhưng từ khi có thể hiểu được tiếng người, báo đen mới biết ở trong mắt mọi người, lão đại nhà mình không những không xấu, mà còn đẹp đến mức có thể đứng đầu trong tất cả thú biến dị.
Thậm chí còn được toàn bộ nhân loại yêu thích và điên cuồng.
Nó không khỏi muốn hoài nghi báo sinh, rõ ràng lão đại nhà mình rất xấu, rất xấu, nhưng vì sao nhân loại lại thích vẻ ngoài kỳ quái như vậy nhỉ?
Đương nhiên, người khác cũng nghe qua thú khế ước nhà mình tỏ vẻ Quý Vô Tu rất xấu, hơn nữa còn cực kỳ xấu.
Nhưng đại đa số người đều chỉ cười cho qua chuyện, từ trước tới nay đều không tin, dù sao có là kẻ ngốc cũng biết con thú biến dị kia rốt cục đẹp tới mức nào!!!
Hôm nay, y phải kết hôn rồi.
Phải kết hôn.
Kết hôn.
Quý Vô Tu nhớ tới chuyện này, lại không nhịn được tim đập thình thịch, khẩn trương không chịu được.
Lão nguyên soái trịnh trọng nhìn Otis: "Chú rể Otis tiên sinh, ngươi có đồng ý trở thành chồng chồng hợp pháp với vị Quý Vô Tu tiên sinh trước mặt này không, đồng thời ở trước mặt mọi người thề rằng vô luận giàu có hay nghèo khổ, khỏe mạnh hay bệnh tật, đều sẽ vĩnh viễn yêu nó, che chở nó, hơn nữa tuyệt đối chung thủy không rời bỏ, tận đến khi sinh mệnh kết thúc, vĩnh viễn yêu nó, một đời một kiếp! Ngươi có đồng ý không?"
Quý Vô Tu không khỏi ghé mắt, theo bản năng ngừng thở.
Rõ ràng biết Otis sẽ đồng ý, nhưng y vẫn không nhịn được khẩn trương.
Mọi người an tĩnh nhìn chăm chú một màn này.
Tận đến khi Otis không chút do dự nói ra một câu kia.
"Ta đồng ý."
Quý Vô Tu lập tức thở phào một hơi, toàn bộ gấu trúc đều có một loại cảm giác vui đến phát khóc.
Không, đây cũng không phải ảo giác.
Mũi y bắt đầu lên men, hơn nữa cảm tháy một màn này hạnh phúc tới mức y muốn rơi lệ.
Lão nguyên soái cũng thực cảm động lau lau nước mắt, cuối cùng con trai nhà mình cũng có thể cùng người —— ách, cùng gấu trúc mà mình yêu ở bên nhau, không còn cô đơn nữa.
Có gia đình.
Lão nguyên soái cảm thấy cho dù hiện tại mình nhắm mắt lìa đời cũng không hối hận.
Sau đó, lão nguyên soái lại nhìn về phía gấu trúc đáng yêu đến rối tinh rối mù trước mặt, cố gắng khắc chế cảm xúc kích động: "Chú rể Quý Vô Tu tiên sinh, ngươi có đồng ý trở thành chồng chồng hợp pháp với vị Otis tiên sinh trước mặt này không, đồng thời ở trước mặt mọi người thề rằng vô luận giàu có hay nghèo khổ, khỏe mạnh hay bệnh tật, đều sẽ vĩnh viễn yêu hắn, che chở hắn, hơn nữa tuyệt đối chung thủy không rời bỏ, tận đến khi sinh mệnh kết thúc, vĩnh viễn yêu nó, một đời một kiếp! Ngươi có đồng ý không?"
Quý Vô Tu trịnh trọng gật đầu: "Ta đồng ý."
Mọi người lập tức bắt đầu vỗ tay hoan hô, đẩy bầu không khí lên mức cao nhất.
"Vậy thì xin mời hai vị hãy hôn nhau, vĩnh viễn ở bên nhau, từ nay về sau, các ngươi sẽ là chồng chồng hợp pháp." Lão nguyên soái mỉm cười nói.
Mọi người lập tức mở lớn tròng mắt, giống như không muốn bỏ lỡ một màn xuất sắc này.
Tới tận bây giờ, bọn họ còn chưa nhìn thấy Otis hôn bé đáng yêu lần nào đâu.
Đồng thời cũng có người sinh lòng ghen tị, thiếu chút nữa khóc ra tiếng.
Bé đáng yêu dễ thương như vậy, bọn học cũng rất muốn hôn QAQ
Nhưng nghĩ cũng biết, chắc chắn Otis sẽ không đồng ý.
Otis xúc động nhìn chăm chú vào gấu trúc yêu quý trước mặt, khom lưng hôn xuống.....
Quý Vô Tu nhìn thấy mặt Otis càng lúc càng gần, nói thầm trong lòng: "Hệ thống, là lúc biến thành người."
Khoảnh khác khi môi Otis chạm vào Quý Vô Tu, một luồng ánh sáng chói mắt hiện lên, bao bọc chặt chẽ lấy con gấu trúc kia.....
Otis sững sờ, theo bản năng muốn bắt lấy cục cưng nhỏ trong luồng sáng, sợ nó sẽ biến mất trước mắt mình.
Nhưng không ngờ tới có một đôi tay trắng nõn vươn ra, nắm lấy tay Otis, một thiếu niên mặc y phục màu đen trắng phiêu dật, tiên khí mười phần bước ra từ bên trong, mái tóc dài màu đen tung bay theo gió, bên trên mái tóc được buộc bằng một dải lụa màu trắng.
Mọi người: "!!!!!"
Báo đen trừng lớn mắt, ngao một tiếng gào lên.
"Lão đại của ta biến thành người!!!!"
Đồng tử của Otis giãn ra, khó có thể tin nhìn thiếu niên có ngũ quan tinh xảo khí chất xuất trần phiêu dật giống như có thể theo gió bay đi trước mắt, yết hầu khẽ nhúc nhích: "Cục....cục cưng nhỏ?"
Hiếm khi Otis thất thố như vậy, cư nhiên còn nói lắp.
Quý Vô Tư khẽ nở nụ cười: "Nếu ngươi thích cái nick name này, ta cho phép ngươi về sau cứ gọi ta như vậy."
Otis nắm chặt bàn tay có cấu tạo giống như mình kia, nhưng chỉ khác là đôi tay này trắng nõn như trứng gà bóc, cũng không cứng rắn đầy sẹo và vết chai như tay mình.
Cục cưng nhỏ nhà hắn, thế mà lại biến thành người?
Khóe mắt Quý Vô Tu cong cong: "Ngươi thích niềm vui bất ngờ này chứ?"
Môi Otis mím lại, nhưng đôi mắt lại nhìn thẳng tắp chăm chú vào Quý Vô Tu: "Dù ngươi trông như thế nào, ta đều thích."
Quý Vô Tu: "......"
Otis thấy thế, lập tức bỏ thêm một câu: "Nhưng ngươi biến thành người, ta càng thích."
Mặt không cảm xúc nói lời đầy dụ.c vọ.ng cầu sinh, cũng quá đáng yêu rồi.
Quý Vô Tu phụt cười ra tiếng, lập tức ôm lấy Otis, cả người mềm mại treo trên người hắn: "Thật tốt, chúng ta nhất định sẽ vĩnh viễn ở bên nhau."
Khóe miệng Otis gợi lên, ôm lấy cục cưng nhỏ có chút gầy yếu trong lòng ngực: "Ừ."