Ta Là Trù Thần Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Chương 100: Không Hợp Lí



Lúc trước cũng từng gϊếŧ Giao Long, nhưng tình huống khi đó không giống hiện giờ, chỉ cần gϊếŧ chết là được, cho dù ngươi băm thành thịt nghiền cũng không có ai nói gì đến ngươi.

Nhưng bây giờ thì khác, Giao Long nhất tộc này đều là nguyên liệu nấu ăn cao cấp, nếu làm không tốt Trường Thanh sư đệ tức giận thì làm sao bây giờ.

Cũng là Diệp Trường Thanh đang đứng cách xa, không nghe được lời của mọi người, nếu không nhất định sẽ nói.

Đừng, các ngươi cứ tùy tiện, ta tuyệt đối sẽ không tức giận, các ngươi lột da rút gân cũng được.

Mà bên phía Giao Long nhất tộc, nghe được những lời này, một đám như trong sương mù, những đệ tử Thần Kiếm Phong này đang nói cái gì vậy?

Luôn có cảm giác nghe hiểu, nhưng dường như lại không hiểu.

"Bọn họ nói cái gì mà lưu toàn thây vậy?"

"Không biết, quan tâm làm gì, gϊếŧ bọn họ."

Rất nhanh hai bên đã kịch liệt giao chiến với nhau, nhưng Giao Long nhất tộc vốn đang tràn đầy tự tin, hoàn toàn không sợ đám đệ tử Thần Kiếm Phong này, vừa đối mặt liền trực tiếp choáng váng.

"Người đâu?"

"Tốc độ này của ngươi không ổn rồi."

Không biết từ lúc nào, một tên đệ tử Thần Kiếm Phong đã xuất hiện ở phía sau lưng, đánh giá toàn thân đối phương từ trên xuống dưới, lộ vẻ suy tư.

"Rốt cuộc nên bắt đầu từ đâu đây?"

Nhận thấy được ánh mắt của đệ tử Thần Kiếm phong nhìn lướt qua, trong lòng Giao Long giận dữ, lần thứ hai công kích, mà đệ tử Thần Kiếm Phong kia lần thứ hai né tránh, né tránh rất nhẹ nhàng.

Giống như ngươi dốc hết toàn lực đánh một quyền, cuối cùng lại đánh vào bông, cảm giác của Giao Long nhất tộc lúc này chính là như thế.

Chúng nó dốc hết toàn lực, nhưng ngay cả góc áo của đệ tử Thần Kiếm Phong cũng không chạm được.

Mà đệ tử Thần Kiếm Phong cũng không ra tay, chỉ dùng vẻ mặt trầm tư đánh giá chúng nó, điều này làm cho Giao Long nhất tộc cảm nhận được khuất nhục cực hạn.

Đây là đang trêu đùa chúng nó sao? Rõ ràng có thể dễ dàng né tránh công kích, nhưng cũng không đánh trả, bắt nạt yêu quá đáng.

Đệ tử Thần Kiếm Phong tất nhiên không có nhàm chán như vậy, không ra tay là bởi vì không biết nên xuống tay từ đâu.

Đánh giá một phen, sau khi quan sát, có đệ tử gãi đầu nói.

"Không được, ta căn bản không tìm được chỗ xuống tay, hình như bắt đầu từ đâu cũng đều cảm thấy không thích hợp."

"Ta cũng vậy, vốn định chặt đầu, nhưng không được, nếu không chặt nó thành mấy khúc, nhưng cũng sợ không được."

"Nói nhảm, chặt thành mấy khúc còn gọi là lưu lại toàn thây sao?"

"Phiền phức quá, trước kia gϊếŧ yêu chỉ cần chém một phát là xong rồi, như thế này ta không làm được."

"Trước kia ngươi chỉ loạn sát, hiện tại phải chú ý phương pháp, biết chưa."

Chúng đệ tử vẻ mặt rối rắm, nhưng Diệp Trường Thanh đứng trên tường thành quan sát, lại khiến cho hắn gấp gáp đến mức giậm chân.

Rất rõ ràng những Giao Long nhất tộc này mới là trọng điểm, giải quyết chúng nó, những chuyện còn lại liền trở nên đơn giản, nhưng hết lần này tới lần khác những đệ tử nội môn này, ai nấy đều chỉ biết né tránh.

"Đánh nó đi, con mẹ nó ngươi trốn làm gì."

Càng thái quá chính là, mũi kiếm đã đặt trên mặt nó rồi, hắn cũng không tiếp tục chém tới một chút, chỉ thiếu hai tấc.

Rõ ràng có vô số cơ hội tốt, đều bị bọn họ lãng phí, Diệp Trường Thanh sao có thể có thể không vội.

"Ta mẹ nó thật sự là phục rồi."

Hận không thể nhảy xuống tường thành, tay nắm tay dạy những người này gϊếŧ yêu.

"Ai, cũng không đúng, chỗ này không được."

"Cắt cổ? Cũng không được, đấy không phải là lấy máu rồi sao."

Ngươi nhìn xem, kiếm này đã gác lên cổ, mẹ nó còn có bản lĩnh mà buông ra.

Đông đảo đệ tử không ngừng thử, nhưng chỉ là vừa đến một bước lại từ bỏ, mà tâm trạng Giao Long nhất tộc lúc này cũng dần dần phát sinh biến hóa.

Có thể gϊếŧ lại không gϊếŧ, điều này đại biểu cho cái gì? Đại biểu rằng người ta tùy thời đều có thể lấy mạng của ngươi, chỉ xem có muốn hay không thôi.

Trong lòng tức giận, đồng thời cũng sinh ra sợ hãi, từ khi nào mà những đệ tử Thần Kiếm Phong này lại trở nên mạnh như vậy?

Lần trước đánh nhau, bọn nó vẫn có thể đánh tới đánh lui cùng các đệ tử nội môn của Thần Kiếm Phong.

Tại sao lần này lại trở thành thịt rồng trên thớt của người ta vậy?

Không hề có lực đánh trả, nhất là thân pháp kia, chẳng khác nào đùa giỡn với bọn nó.

Chỉ lo tự hỏi làm thế nào chém gϊếŧ những con Giao Long này, lại không phá hư thi thể của chúng, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt của chúng nó thay đổi.

Không chỉ có cường giả trẻ tuổi của Giao Long nhất tộc, những thủy tộc khác ở nơi này cũng gặp phải tình huống tương tự.

Bắt đầu từ đệ tử thân truyền, nội môn, ngoại môn, những đệ tử Thần Kiếm Phong này ai nấy đều giống như cắn thuốc, một đám cuồng bạo.

Thiên Kiêu của Giáp Quy nhất tộc, lần trước hắn vẫn có thể đánh tới đánh lui cùng đệ tử nội môn Thần Kiếm Phong, nhưng lúc này đây, đối mặt với đệ tử nội môn, hắn hoàn toàn bị ngược đãi.

Trong những năm qua, hắn tự nhận mình chưa từng lười biếng, nhưng tại sao lại như vậy?

Nhân số ít, nhưng thực lực mạnh a, hơn nữa thủy tộc hoàn toàn không có sĩ khí, có thể nói ngay từ đầu thế trận đã hoàn toàn nghiêng về Thần Kiếm Phong.

Lúc này Diệp Trường Thanh ở trên tường thành cũng chú ý tới điểm này, thấy đệ tử Thần Kiếm Phong ai nấy đều giống như sát thần giáng thế, hắn cảm thấy nhẹ nhõm đồng thời cũng rất kinh ngạc.

"Không đúng, trên người bọn họ đều có thương tích, hơn nữa nhân số lại ít, vì sao cứ có cảm giác càng hung hăng hơn so với lúc trước?"

Không tự mình trải qua, tất nhiên là không có cách nào biết được, các đệ tử của Thần Kiếm Phong vì để ăn được một miếng mà có thể làm đến mức nào.

Mỗi ngày ba lần tranh đoạt thức ăn đã rèn luyện năng lực thực chiến cho đệ tử Thần Kiếm Phong.

Tình trạng hầu như lúc nào cũng bị thương đã tôi luyện ý chí chiến đấu của các đệ tử Thần Kiếm Phong.

Ngày đêm khổ tu, khiến cho thực lực của đệ tử Thần Kiếm Phong tăng trưởng nhanh chóng.

Ở trong tông môn, bị hạn chế bởi môn quy, tất cả mọi người chỉ có thể sử dụng một vài thuật pháp hoặc thân pháp ít sát thương.

Vậy nên, điều khiến người khác kinh ngạc nhất ở các đệ tử chính là thân pháp tiến bộ nhanh chóng, cơ hồ sắp ngang bằng với Ảnh Phong.

Nhưng nếu ngươi thật sự cho rằng đệ tử Thần Kiếm Phong chỉ tiến bộ thân pháp, vậy thì sai lầm lớn rồi.

Nếu đã gọi là Thần Kiếm Phong, kiếm pháp mới là phương hướng chủ tu của rất nhiều đệ tử, cho nên không có lý nào chỉ có thân pháp tiến bộ, mà kiếm pháp không tiến bộ.

Bằng không ngươi cho rằng vì sao bọn họ được gọi là Thần Kiếm Phong đây?

Về phần còn hung mãnh hơn so với lúc trước, đây cũng không phải là ảo giác.

Trận chiến bên ngoài doanh trại gần biển lúc trước, thứ nhất bởi vì muốn bảo vệ sư đệ thực lực không mạnh, thứ hai cũng có thành phần diễn kịch, đặc biệt là càng về sau, bởi vì mọi người đều muốn uống thêm một ngụm canh.

Cho nên đông đảo đệ tử đều có hơi phân tâm.

Nhưng hiện tại, những người bị thương nặng nằm liệt giường trên cơ bản đều là đệ tử tạp dịch, cũng có một số đệ tử ngoại môn thực lực yếu ớt.

Những người trên chiến trường lúc này có thể nói chính là nhóm đệ tử mạnh nhất của Thần Kiếm Phong.

Không có đông đảo sư đệ cần chiếu cố, bọn họ hoàn toàn có thể tự do mà đánh, không chút bận tâm, chiến lực tất nhiên sẽ tăng lên.

Về phần thương thế trên người, chưa nói đến việc nuốt đan dược chữa thương.

Kể từ khi Diệp Trường Thanh thể hiện bản lĩnh của mình, mỗi ngày ba lần đánh nhau tranh cơm, vết thương trên người chưa từng hết, cho nên đối với đệ tử Thần Kiếm Phong, mang thương tích ra trận từ lâu đã trở thành chuyện bình thường.

Điểm trọng yếu nhất, đó chính là trận chiến trước đó, cơ hồ mỗi đệ tử Thần Kiếm Phong đều giấu nghề, dù sao cũng có người ngoài mà.

Biết rõ lực hấp dẫn của Trường Thanh sư đệ lớn đến mức nào, đệ tử Ngọc Nữ Phong sớm muộn gì cũng sẽ trở thành kẻ địch đoạt vị trí của bọn họ, mà bại lộ lá bài tẩy ở trước mặt kẻ địch, hiển nhiên là hành vi ngu xuẩn, Thần Kiếm Phong bọn họsao có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.

Trước mắt chỉ còn lại người nhà mình, vậy tất nhiên có thể thoáng bại lộ một chút, cho nên, sức chiến đấu của rất nhiều đệ tử bỗng dưng tăng mạnh mấy phần.

"Mẹ kiếp, ngươi đúng là âm hiểm, trận đại chiến trước đó, chẳng phải thất sát kiếm pháp của ngươi chỉ mới đến tiểu thành hay sao?"

"Ngươi còn có mặt mũi chất vấn ta? Kiếm Pháp Húc Nhật viên mãn của ngươi là sao đây?"