Lùi lại trước lúc đó ba mươi hai năm ở một nơi xa xôi là Cửu Bảo Đại Lục, Càng gia.
Một thiếu niên gương mặt trắng chạch, thân thể suy nhược như sắp hết thọ nguyên đang run rẩy đứng giữa đại sảnh. Một mỹ phụ lớn tiếng trách mắng cùng thất vọng.
- Càng Hải Thành, ta đã dặn ngươi bao nhiêu lần rồi. Trăng hoa cho lắm vào, vợ con thì bỏ bê không quan tâm. Lần này ngươi đẹp mặt rồi chứ. Bị con nhà người ta thiến? Ngươi đã đẹp mặt chưa? Cả Càng gia vì ngươi mà đẹp mặt rồi a.
Tên Càng Hải Thành kia bị mắng xối đầu, xung quanh là bao nhiêu người đứng chỉ chỉ chỏ cho nhưng cũng không dám hé miệng nửa lời, chỉ biết cúi đầu đứng đó.
- Ài.. Thằng cha thì rút tay trưởng quầy chạy, giờ không biết ở nơi nào, thằng con thì hoang dâm vô độ, hơn ngàn năm rồi chứ ít ỏi gì. Bao nhiêu lần bị người ta đánh thừa sống thiếu chết vẫn chứng nào tật nấy. Ài…
Sau một hồi nghị luận, các trưởng lão cùng đưa ra một quyết định.
- Càng Hải Thành, ngươi chính thức bị tước đi danh hiệu Đại Thiếu chủ Càng gia, Từ giờ trở đi con trai của ngơi Càng Hướng Thiên đảm nhiệm chức vị này.
Sau khi đưa ra quyết định xong, mỹ phụ kia sai người xách bổng lấy Càng Hải Thành lên mang ra ngoài như một con chó. Đi ra hướng cửa sau, ném mạnh hắn ra khỏi cổng kèm theo một ít đồ.
- Giờ ngươi tìm lấy tên cha khốn nạn của ngươi về đây, ta có thể nối lại thứ đó cho hoặc là cứ chịu như vậy cả đời đi a.
Nói rồi mỹ phụ quay lưng đi vào trong, cánh cửa đóng sầm lại. Càng Hải Thành ngồi bệt ra đó lầm bầm.
- Ta đi đâu kiếm lấy phụ thân bây giờ.
Cuộc hành trình lang bạc của Càng Hải Thành tìm cha của hắn bắt đầu từ đó.
Trở lại lúc này, Hoàng Long đã tìm thấy được thương hội hắn cần. Tòa thương hội này lớn cực kì, nhìn từ phía ngoài không khác gì một ngón núi nhỏ hơn ba mươi tầng. Người ra người vào liên tục, có vài người không phải là đi ra bình thường mà được khuân ra rồi ném trước cửa.
Hoàng Long cùng Lâm Thanh Tuyền tiến vào Tàng Long Thương Hội này, mấy tên phục vụ nhanh chóng tiếp cận hỏi thăm đủ thử cực kì tận tình.
Hoàng Long nói hắn muốn bán một ít đồ vật, một tên phục vụ liền tận tình đưa hắn đến quầy bán còn trống.
- Hai vị xin chờ một chút, trưởng quầy sẽ đến ngay.
Nói rồi hắn cúi người xoay đi, một lúc sau một lão giả có hai tai dài ăn mặc lịch lãm tiến đến và hỏi.
- Không biết hai vị muốn bán thứ gì? Ta là trưởng quầy mua bán này.
- Ta bán một ít kim thạch a,
Hoàng Long nói rồi lấy từ túi hệ thống giả trang cái nhẫn ở trên tay ra một bao lớn toàn là kim thạch đổ ra trên bàn.
- Ta muốn bán hết chỗ này.
Tên trưởng quầy há mồm to, cảm thấy biểu cảm hơi hố liền chỉnh chỉnh lại y phục.
- Công tử xác định muốn bán hết đông kim thạch này?
- Đúng vậy a.
- Thứ lỗi, nhiều kim thạch như vậy ta không thể làm chủ được. Để ta mời chủ sự đến xử lý a. Công tử nhanh cất kim thạch lại rồi theo ta.
Hắn hấp tấp nói với Hoàng Long rồi lùa hết đống kim thạch đó lại vào bao giúp Hoàng Long rồi mời Hoàng Long đi lên lầu trên, vào riêng một phòng lớn bày biện rất sang trọng.
- Để ta đi gọi chấp sự, mong hai vị chờ chốc lát.
Nói rồi hắn chạy huỳnh huỵch đi gấp gáp. Khoảng 3 phút sau hắn trở lại mang theo một mỹ phụ, tóc dài đến lưng. ăn mặc khá là khiêu gợi nhưng tiếc một điều là cái cặp đồi núi đáng ra phải có ở phía trước lại được thay bằng một bức tường dày cộm trắng tinh.
- Ra đây là vị công tử muốn bán kim thạch cho Bản thương hội.
Giọng nói của một nam nhân nhưng lại mang theo vài phần the thé, cực kỳ khó nghe vang lên. Hoàng Long bất ngờ, liền đặt ra câu hỏi vậy đây là nam hay nữ. Nén lại suy nghĩ này Hoàng Long đáp lời.
- Vâng! Đúng là ta muốn bán.
- Vậy ta có thể hỏi công tử một vài việc liên quan đến đống kim thạch này được không?
- Cứ việc hỏi.
- Nguồn gốc của đống kim thạch này rõ ràng chứ? Không phải từ cướp của giết người mà ra chứ? Công tử yên tâm nếu như từ nguồn kia ta sẽ có cách tiêu thụ khác.
- Đương nhiên là rõ ràng, đây là đồ ta trao đổi với người ta mà có.
- Đây toàn là trân kim, dị thạch cực kỳ quý hiếm tại sao lại có người chịu trao đổi với công tử?
- Ta có đồ đặc biệt riêng để trao đổi, vấn đề này không cần thiết phải trả lời chứ?
- Đương nhiên, Công tử không muốn trả lời cũng không sao a.
Tên ái nam ái nữ kia còn làm một cái nháy mắt với Hoàng Long làm hắn nổi da gà khắp từ gáy đến gót chân.
- Quên giới thiệu với công tử. Ta là Hải Thanh, không biết quý tánh đại danh của công tử là?
- Hoàng Long, đây là vợ ta Lâm Thanh Tuyền.
Lâm Thanh Tuyền đứng bên cạnh cúi đầu chào.
- Không ngờ Hoàng Long công tử lại có vợ là Thanh Linh tộc xinh đẹp như vậy làm bao người ganh tị a.
- Quá khen quá khen.
Lâm Thanh Tuyền nghe tên ái nam ái nữ này khen cũng có vài phần ngượng ngùng.
- Hoàng công tử vui lòng chờ chốc lát để ta kiếm định tất cả chỗ kim thạch này được chứ.
- Cứ tự nhiên.
Hoàng Long cùng Thanh Tuyền ngồi bên bàn rót trà uống chờ đợi.
Tên Hải Thanh kia thì săm soi từng viên từng viên từng viên kim thạch một. Kiểm được một hồi, trong đống kim thạch đó hắn nhặt được một viên giống đá nhưng không phải là đá có khắc một chữ “THẠCH” cực kì sắc sảo. Hắn ban đầu cũng không để ý lắm định vứt qua một bên, nhưng rồi hắn chợt nhớ ra đã từng thấy thứ này ở đâu đó rồi. Hắn liền quay qua hỏi Hoàng Long.
- Hoàng Long công tử, làm phiền người một chút. Đống kim thạch này có phải ngươi trao đổi cùng Thạch Gia hay không?
Hoàng Long ngạc nhiên mười phần, làm sao mà tên này lại biết hắn trao đổi đống kim thạch này cùng với Thạch gia được.
- Đúng là ta trao đổi cùng Thạch Gia a, làm sao ngươi biết được?
- Có phải ngươi biết một người tên Thạch Thiên Tài hay Thạch Tiểu Hiên tiền bối hay không?
Tên Hải Thanh này gấp gáp hỏi như thế sắp cháy nhà đến nơi vậy.
- Làm gì mà hỏi gấp như vậy? Từ từ nói.
- Chuyện cực kì hệ trọng với ta a, ngài biết có thể nói cho ta biết được không. Sinh mạng của ta a.
- Rồi rồi! Đúng là ta trao đổi cùng Thạch Tiểu Hiên tiền bối, có chuyện gì sao?
- Ngươi có biết hiện giờ hai người họ ở đâu không? Có thể cho ta biết được không, Ta sẽ đặc biệt cảm ta hai ngươi.
Hải Thanh kích động không ngừng, móc hết tiền bạc, tinh thạch từ trong nhẫn trữ vật ra dúi vào tay Hoàng Long. Ánh mắt mười phần thành khẩn cầu xin.
- Trước đây mấy ngày ta cùng bọn họ tách ra, có lẽ giờ họ cũng trong thành này. Hình như họ có việc gì đó trong kỳ Thiên Tài Hội này.
- Thật sao! Thật sự đa tạ Hoàng Long công tử. Thứ lỗi thứ lỗi, ta quên mất đang kiểm tra kim thạch cho công tử.
Nói rồi hắn không còn tâm tư nào để kiểm trắc đống kim thạch còn lại nữa. Hắn lấy một tờ giấy hình như là kim phiếu ra, viết viết gì ra đó rồi đưa cho Hoàng Long nói.
- Hoàng Long công tử, đống kim thạch này ta đã kiểm tra xong, giá trị là 20.000 vạn hạ phẩm tinh thạch. Công tử có thể xuống quầy lễ tân để lấy. Ta có việc gấp cần phải đi trước. Cáo từ.
Nói rồi hắn như một cơn gió không đi ra bằng cửa chính mà phi thẳng ra cửa sổ biến mất tăm. Mấy tên phục vụ, trưởng quầy gần đó nghe thấy tiếng phá cửa không biết chuyện gì xảy ra tức tốc đến phòng mà Hoàng Long cùng Thanh Tuyền đang ngồi. Một tên trưởng quầy đánh tiếng.
- Công tử! Không biết Hải Thanh chấp sự đâu? Vừa nãy ngài ấy còn kiểm trắc kim thạch cho ngài mà?
- Vừa phi ra cửa chạy mất rồi, bảo là có chuyện gấp. À đúng rồi đây là tờ giấy hắn đưa cho ta.
Tên trưởng quầy tiến lại gần cầm lấy tờ kim phiếu từ Hoàng Long nhìn xem. Mồm hắn há to như có thể nhét cả quả táo vào, mấy tên phục vụ cùng trưởng quầy khác cũng tò mò tiến đền nhìn xem rồi kết quả cũng y như tên trưởng quầy kia, mồm há to ra. Tên trưởng quầy kia tay run run nói.
- Công tử muốn rút hết số này ngay lúc này ư?
- Tất nhiên.
Tên trưởng quầy kia nuốt nước bọt, giờ cả thương hội của hắn đào đâu ra số đó. Mới khai trương chưa đầy một tháng ở cái thành này a, đào đâu ra.
- Mong công tử thứ lỗi, Thương hội chúng ta vừa mới mở chi nhánh trong thành này chưa được một tháng, Không có đủ số linh thạch này được ạ.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Hoàng Long cũng chả biết nói sao với mấy người này.
- Vậy hiện tại Hoàng Long công tử có thể làm thẻ thành viên a, rồi đưa toàn bộ số linh thạch đó vào trong thẻ thành viên. Ta sẽ cố gắn giúp công tử thành Siêu Thành Viên ngay. Công tử yên tâm là đã có thẻ thành viên thì đến bất kì chi nhánh nào của Tàng Long Thương hội đều được tiếp đón tận tình ạ. Hiện ta chúng ta chỉ có thể cung cấp cho công tử 20 vạn hạ phẩm linh thạch. Như vậy được không ạ.
Hoàng Long nghĩ nghĩ một hồi.
- Vậy cũng được, à phải rồi ta muốn hỏi một chút.
- Công tử cứ hỏi.
- Tinh Thạch này dùng để làm gì?
- Công tử không biết công dụng của Tinh thạch?? Tinh Thạch có thể xem như một loại tiền tệ cơ bản a, cũng có thể dùng để tu luyện a bất kể là tu tiên giả hay tu linh giả hay bất kì chủng tộc nào đều có thể sử dụng. Dựa theo kích thước, độ tinh khiết cùng màu sắc mà phân biệt tinh thạch. Từ Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm, Thánh phẩm cùng Tiên phẩm tinh thạch, phân biệt theo màu sắc Trắng, Trắng sữa, Xanh lam nhạt. Cực Phẩm, Thánh Phẩm, Tiên Phẩm ta chưa từng nhìn thấy bao giờ nên không biết màu sắc như thế nào.
- Cảm ơn, vậy chuẩn bị số tinh thạch kia cho ta đi.
- Vâng! Công tử ngồi đợi chốc lát a.
Một Lúc sau, một tên trưởng quầy mười phần cung kính mang theo một cái khay bên trên phủ khăn đỏ, chưa một tấm thẻ màu đen cực kì bắt mắt cùng với một cái nhẫn.
- Đây là thẻ Siêu Thành Viên của Tàng Long thương hội bên trong có 19 vạn 9800 Trung Phẩm tinh thạch, Mong Hoàng Long công tử giữ gìn cẩn thận. cùng với nhẫn trữ vật bên trong có 20 vạn hạ phẩm tinh thạch ạ.
Hoàng Long cầm lấy hai thứ đồ của mình, vẻ mặt cực kì hài lòng. Hắn lại hỏi thêm.
- Làm sao để quy đổi số hạ phẩm này thành trung phẩm, thượng phẩm tinh thạch?
- Việc đó thì đơn giản. Cứ 1000 Hạ phẩm đổi được 1 Trung Phẩm, 1000 Trung phẩm đổi được 1 Thượng Phẩm, còn từ Thượng phẩm trở lên ít nhất 5000 Thượng phẩm mới đổi được 1 Cực Phẩm tinh thạch ạ.
- Được rồi, cảm ơn ngươi.
- Việc nên làm, nên làm.
Hoàng Long chia ra 2000 Hạ phẩm tinh thạch vừa mới lấy được cho vào một cái túi, đưa cho tên trưởng quầy này.
- Cho ngươi, nên đãi anh em một bữa. Cảm ơn ngươi đã cho ta biết nhiều như vậy.
- Đa tạ công tử, đa tạ công tử.
Tên trưởng quầy kia cúi đầu cảm tạ lia lịa.
- Vậy ta đi trước.
- Để ta tiễn công tử, Quên nhắc Công tử là sau kỳ Thiên Tài hội này sẽ có tổ chức một hồi đấu giá, đây là lần đầu tiên Tàng Long thương hội tổ chức đấu giá ở đây. Mong công tử tham dự.
- Được, ta đã biết. Cáo từ.
Ra đến cửa, Hoàng Long đã trở thành một đại gia mới nổi, không ngờ là bán đi một phần mười chỗ trao đổi với Thạch Tiểu Hiên đã được nhiều như vậy rồi. Ta đây giờ có tiền rồi