Ta Thực Sự Không Thể Kiểm Soát Bản Thân

Chương 1: Bắt Đầu



Chương 1: Bắt Đầu

Ánh hoàng hôn buông xuống, các tia nắng mặt trời từ từ chiếu lên những đám mây xung quanh, toàn bộ bầu trời dường như được nhuộm một màu đỏ. Linton nằm trên bãi cỏ trước nhà và từ từ suy nghĩ về ba câu hỏi cuối cùng trong triết học: Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi phải làm gì?

Rõ ràng Linton không phải là người của thế giới này, nhưng vấn đề là hắn ta không biết bản thân mình là ai. Dựa theo nhận thức của hắn, mình hẳn là người Địa Cầu, còn là người Hoa Hạ, mà nơi này có thể dễ dàng nhận ra không phải thế giới hắn từng biết.

Ở thế giới này có tồn tại đấu khí, ma pháp mà trong ấn tượng của Linton, những thứ này đều là "đồ chơi" chỉ có trong tiểu thuyết kỳ ảo, mà mình xuất hiện ở chỗ này có lẽ là xuyên không đi, thế nhưng Linton hoàn toàn không nhớ rõ tất cả mọi chuyện trước khi xuyên qua.

Nhưng mà đây không phải là do nhận thức của hắn xuất hiện vấn đề, mà do ký ức từ nhỏ đến lớn của Linton đều là một mảnh trống rỗng, cái gì cũng nhớ không ra, cũng không nhớ rõ mình đã từng quen biết ai đó hay không, những chuyện mà mình đã từng trải qua, thậm chí ngay cả người thân của mình là ai cũng không nhớ ra, đến ngay cả tên của hắn cũng đều dùng tên bên thế giới này.

Tên của Linton ở đây là Linton Mellowei, hắn đến thế giới này vừa vặn là 30 ngày. Linton mất 30 ngày mới đại khái hiểu được tình huống thân phận hiện tại của mình, cùng với tình huống của thế giới này, mà hiện tại, hắn rất muốn biết mình rốt cuộc là ai.

Trong ấn tượng của hắn đối với loại tình huống trước mắt này hình như vô cùng quen thuộc, xuyên không mà, cảm giác cũng không quá đột ngột, thậm chí còn có chút thân thuộc, người bình thường nếu gặp phải loại tình huống này của Linton, phỏng chừng còn chưa tính toán nên làm cái gì, vừa mới xuyên qua thì nên ổn định bản thân trước đã, dù sao cũng đã tới nơi này, lại quên mất chuyện lúc trước, vậy đã quên rồi thì quên đi, liền ở chỗ này sinh hoạt thật tốt linh tinh. Nhưng Linton không cách nào tâm lớn được như vậy, hắn luôn cảm thấy mình giống như rất muốn làm chuyện gì đó, nhưng rốt cuộc là làm chuyện gì, đây cũng là một trong những vấn đề hắn không thể suy nghĩ ra.

Tổng hợp lại tình huống trước mắt, Linton cảm thấy mình vẫn phải lập một kế hoạch thực sự. Tại vì nếu như một chút hy vọng cũng không có thì Linton cũng buông tha, nhưng hết lần này tới lần khác thế giới lại cho Linton một chút hy vọng, hy vọng này chính là một hệ thống mà hắn mang theo.

Nói đến chuyện hệ thống xuyên không mang theo, trong trí nhớ của Linton cũng rất là quen thuộc a, giống như các người xuyên không khác đều có thể cảm nhận được hệ thống của mình không có bất kỳ cảm giác đột ngột nào. Hệ thống mà Linton mang theo sau khi qua Linton tổng kết, chính là một hệ thống game online, tuy rằng Linton không nhớ ra bất kỳ ký ức nào của mình khi chơi game online, nhưng đối với thứ này, hắn cảm thấy rất thân quen.

Vung tay lên, trước mặt Linton xuất hiện một màn hình trong suốt, phía trên ghi lại không ít thông tin của Linton, thậm chí ngay cả giá trị của bản thân hắn cũng có thể tính toán chuẩn xác.

Tên: Linton. Mellowei

Nghề nghiệp: Không có

Chức vụ: Không có

Cấp bậc: 15

Kinh nghiệm: 0/14400

Lượng máu: 660/660

Giá trị ma thuật: 300/300



Thuộc tính:

Sức mạnh: 25

Nhanh nhẹn: 33

Thể chất: 23

Trí tuệ: 20

Tinh thần: 15

Quyến rũ: A

May mắn: E

Kỹ năng:

Làm chủ v·ũ k·hí một tay (cấp D): Tăng sát thương gây ra bởi v·ũ k·hí một tay lên 10%.

Làm chủ v·ũ k·hí hai tay (cấp C): Tăng sát thương gây ra bởi v·ũ k·hí hai tay lên 20%.

Áo giáp chuyên dụng (cấp D): Hiệu suất phòng thủ của thiết bị được cải thiện 10%.

Tình huống này biết nói như thế nào đây... Cảm giác giống như một mẫu người qua đường bình thường, không có bất kỳ chỗ nào xuất sắc. Trên thực tế Linton mấy ngày nay cũng đã thử trình độ trước mắt của mình, đại khái chính là trình độ của một siêu cấp binh, so với tạp binh bình thường lợi hại hơn một chút, đại khái mười mấy hiệp có thể đánh bại được một người trình độ tạp binh.

Nhưng mà sau khi phát hiện ra hệ thống Linton cũng rất tự mãn, tuy rằng mình hiện tại yếu nhưng tình huống này mình chắc là có thể thăng cấp như trong tiểu thuyết game online, chờ mình thăng lên mấy trăm cấp, lúc đó còn không phải trở thành thiên hạ vô địch sao? Vì vậy, Linton ngay lập tức bắt đầu con đường thăng cấp.

Nhưng chỉ mới bắt đầu, giấc mơ của hắn đã trực tiếp tan vỡ. Hắn cũng đến ngoại ô, tìm mấy con quái vật sơ cấp luyện tập, quá trình quả nhiên rất thuận lợi hắn lập tức g·iết c·hết quái vật nhưng mà vấn đề là... Giá trị kinh nghiệm của hắn vẫn không tăng lên.



Linton còn không tin tà thử vài lần, kết quả hắn đành thất vọng chấp nhận, giá trị kinh nghiệm của hắn thật sự sẽ không tăng. Đây là chuyện gì xảy ra Linton cũng không thể hiểu rõ ràng, cũng không có ai giải thích cho hắn a. Vì thế Linton cũng dành ra mấy ngày thời gian nghiên cứu thật kỹ, ví dụ như hắn cảm thấy mình đã xem qua một quyển tiểu thuyết game online mà nhân vật chính trong đó đánh quái hình như cũng sẽ không thăng cấp chỉ có sau khi c·hết mới có thể thăng cấp, Linton tự nghĩ mình có phải là mẫu nhân vật kia hay không? Nhưng hắn không dám c·hết a.

Tóm lại ngoại trừ c·hết thì Linton đã đem biện pháp mình có thể nghĩ tới đều thử qua vài lần nhưng cũng không có thành công, đến bây giờ nhìn giá trị kinh nghiệm của Linton vẫn luôn dừng lại ở mức 0. Nói thật hắn đã không biết phải làm sao, cho nên hiện tại đành nằm trên bãi cỏ suy nghĩ cuộc sống mà.

Chẳng lẽ thật sự muốn vận dụng biện pháp đặc biệt thử xem? Linton nghĩ cứ tiếp tục như vậy không được a, nếu mình không thể thăng cấp thì mình không phải vẫn luôn dừng lại ở trình độ này sao, người khác còn có thể thông qua tu luyện các loại phương thức để mạnh lên, mà hắn nhìn qua là một hệ thống game online a, cái này ngoại trừ thăng cấp có bất kỳ biện pháp nào khác để mạnh hơn sao?

Đang nghĩ như vậy thì đột nhiên trong đầu Linton xuất hiện một thanh âm, đây là âm thanh hắn chưa từng nghe qua, một tiếng máy móc không có tình cảm gì.

"Hệ thống nhắc nhở: 30 ngày liên tục không hoạt động, bật chế độ tự động thăm dò."

"Hệ thống nhắc nhở: đang tự động tìm kiếm tọa độ phù hợp ..."

"Tình huống gì đây?" Linton trực tiếp ngồi dậy trên mặt đất hắn hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra đột nhiên nhìn thấy trước mắt mình một đống tin tức kỳ quái.

"Hệ thống nhắc nhở: tìm kiếm được tọa độ thích hợp, truyền tống khởi động."

"Cái gì? Truyền tống? "Linton còn chưa kịp nói gì, đột nhiên trên người chợt lóe lên một vòng ánh sáng trắng, cảm giác tầm nhìn của mình bỗng dưng biến mất vài giây, đợi đến khi một lần nữa khôi phục thị giác Linton đã xuất hiện ở một địa phương kỳ quái.

Nơi này nhìn qua là một con hẻm nhỏ, hai bên đều là các tòa nhà, một bên còn có một bức tường xi măng. Nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc này, Linton cũng hơi sửng sốt, nơi này rõ ràng chính là địa cầu a, tuy rằng mình một chút ký ức về cuộc sống lúc trước cũng không có, thế nhưng cảm giác lại rất thân quen.

"Thật sự đã trở lại?" Linton có chút kích động, tạm thời trước mắt còn không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng không nghĩ tới mình thật sự trở về, lần này hắn rốt cục có cơ hội tìm ra mình rốt cuộc là ai.

Nhưng không đợi cho Linton vui vẻ một chút, đột nhiên một thứ gì đó trực tiếp đụng phải hắn. Linton bị đụng phải lui về phía sau hai bước, ngẩng đầu liền phát hiện ra đụng phải hắn là một người da đen trẻ tuổi, phỏng chừng đối phương cũng là lúc chạy vào ngõ nhỏ không chú ý đụng phải, Linton đứng yên nhưng đối phương ngược lại ngã đặt mông xuống đất, túi xách trên tay cũng đồng thời rơi xuống.

“FXXX! Mày có muốn c·hết không? "Linton còn chưa nói gì, người da đen còn ngồi trên đất đã bắt đầu hùng hổ

Linton vừa nghe liền khó chịu, rõ ràng không phải vấn đề của mình được không? Hắn đứng tại chỗ cũng không nhúc nhích, mình còn chưa tìm người này tính sổ, hắn ngược lại miệng không sạch sẽ trước. Vừa định tiến lên lý luận, kết quả đột nhiên một thanh âm lại vang lên bên tai hắn.

"Phát hiện mục tiêu đối địch, bật chế độ chiến đấu tự động."

"Cái gì?" Linton sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên tay mình giống như không khống chế được, đối với tiểu ca da đen vừa chuẩn bị đứng dậy chính là một quyền, trực tiếp đánh trúng cổ họng đối phương, tiểu ca da đen hừ một tiếng, cả người cứng đờ ở chỗ nào, mà Linton giữ chặt hai vai đối phương, hai tay ấn xuống, đồng thời nâng chân phải lên, một đầu gối đánh vào cằm đối phương. Tiểu ca da đen trực tiếp lật một vòng trên không trung, sau đó mới rơi xuống đất, hai mắt đã trắng bệch, ngất đi.

"Chiến đấu chấm dứt." Thanh âm kỳ quái lại nói.



"Quỷ gì?" Linton mới ý thức được mình vừa mới làm cái gì, trong nháy mắt vừa rồi, thân thể hắn giống như chính mình động đậy, đây thật sự là có chút quá quỷ dị, hoàn toàn không rõ chuyện gì xảy ra.

Bất quá lúc này trên mặt đất một thứ ngược lại hấp dẫn lực chú ý của Linton, đồ chơi đen nhánh, Linton nhặt lên nhìn, cư nhiên là súng lục. Đây rất rõ ràng là đồ của tiểu ca da đen này, Linton cũng nhớ tới, lúc trước đối phương đứng dậy, hình như trong tay cũng đang sờ cái gì đó, vậy hiện tại xem ra đối phương đang chuẩn bị rút súng ra?

- Không được nhúc nhích, bỏ súng xuống! Ngay khi Linton ngây người, đột nhiên đầu hẻm lại truyền đến một thanh âm. Linton ngẩng đầu nhìn, kết quả phát hiện lần này xuất hiện là một người da trắng mặc đồng phục cảnh sát, vậy rõ ràng đây là một cảnh sát a.

Hơi sửng sốt một chút, Linton nhìn tiểu ca da đen trên mặt đất, đại khái là hiểu được, người cảnh sát đuổi theo khẳng định không phải mình, mà là vị này trên mặt đất, chẳng qua hiện tại trên tay mình cầm súng, phỏng chừng cảnh sát cũng hiểu lầm.

"Hiểu lầm, hiểu lầm." Linton vừa nói vừa lập tức ném khẩu súng trên tay, sau đó vội vàng giơ tay lên, "Anh đang tìm vị này, tôi chỉ đi ngang qua.

Phỏng chừng là nhìn thấy Linton vứt đi khẩu súng, cảnh sát bên này cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa giơ súng tới gần, vừa nói: "Hai tay ôm đầu quỳ trên mặt đất.

"Không phải, tôi thật sự chỉ đi ngang qua..." Linton đương nhiên cũng không muốn quỳ, hiện tại đại khái hắn cũng đã nhìn ra, nơi này có thể là Mỹ quốc bên này, dù sao cũng có tiểu ca da đen cùng cảnh sát da trắng. Khi cảnh sát ở Mỹ bắt người thực sự là quá trình này, nhưng Linton nói rằng mình không thể chấp nhận được.

Kết quả còn chưa đợi Linton nói rõ ràng, đột nhiên bên tai lại vang lên thanh âm kia.

"Phát hiện mục tiêu đối địch, bật chế độ chiến đấu tự động."

Trong nháy mắt, Linton dường như lại mất đi quyền chủ động thân thể, cả người cúi người xuống, khi đối phương còn chưa kịp phản ứng, kéo tiểu ca da đen trên mặt đất chắn trước người mình.

Cảnh sát lúc này cũng phản ứng lại, nhưng hắn cũng không dám nổ súng, đối phương có con tin chắn ở phía trước. Ngay trong nháy mắt do dự, Linton đẩy người da đen đi về phía trước một bước, vươn một bàn tay trong nháy mắt nắm lấy súng của đối phương, sau đó hướng họng súng lên trời, đồng thời tay trái một cái khuỷu tay, mãnh lực đánh vào huyệt thái dương của cảnh sát. Chỉ thấy cảnh sát bên này hừ cũng không hừ một tiếng, thân thể mềm nhũn liền ngã xuống.

"Đừng đừng..." Linton lúc này mới hô lên một tiếng, nhưng mà đã không còn kịp nữa rồi.

"Chiến đấu chấm dứt."

Trong nháy mắt, Linton lần thứ hai đạt được sự khống chế thân thể, vẻ mặt ngây thơ nhìn khẩu súng cảnh sát trong tay, lại nhìn hai người ngã xuống đất, Linton đỡ trán, "Tôi đã làm cái gì vậy, đây đều là quỷ gì.

Lần này Linton cũng không biết phải làm sao bây giờ, tình huống của mình còn chưa rõ ràng, hắn đã biến thành t·ội p·hạm tập kích cảnh sát, cái này còn có thể nói rõ ràng sao?

-Hắc, tiểu tử châu Á, vừa rồi là cái gì, công phu sao?" Ngay khi Linton đang mơ hồ, đột nhiên một bóng người rơi vào tường xi măng bên cạnh, ngồi xổm, nói với Linton.

Linton nghe thấy cũng ngẩng đầu nhìn, cả người đều ngây ngẩn cả người: "Có... Spider-Man? "