Tiêu Dật
Mưa bụi bay, gió khẽ lay, tựa như mối tình si không dứtTuyết trắng rơi, hoàng hà đục, mặc cho người chịu nỗi đau tuyệt tình.Bỏ xuống đi, kiếm trong tay, ta tình nguyệnGọi trở lại mối tình trong tim, số mệnh đã dứt.Tại sao phải để cô độc vây quanh, người ở bên kia thế giới Tình yêu sâu đậm dành cho ta
Tiêu Dật
Núi rừng tĩnh mịch, trăng lạnh sao thưa, phóng hết tầm mắt chỉ là một cảnh núi non trùng điệp, thâm u vô bờ bến. Giữa cánh rừng còn nguyên sơ âm u ấy, có một khoảng đất trống, một túp lều tranh, khoảng nửa mẫu vườn và ngôi mộ đơn độc. Dưới ánh trăng mờ nhạt chỉ thấy trước ngôi mộ một tấm bia khôn
Chương 55
Danh sách các bộ truyện hay nhất của tác giả Tiêu Dật