Bình vào bên trong xe, giờ anh mới nhận ra nơi này hẳn là được một bên nào đó đầu tư về mảng quân sự nên mới dựng lên nơi như thế. Còn về việc tại sao khi anh xuất hiện chúng lại không s·ử d·ụng s·úng để đối đầu thì chắc là do bên trên đã cảnh báo chúng không được sử dụng khi không được phép nên chúng mới như thế.
Chiếc xe đã được nổ máy uỳnh uỳnh. Rồi đi ra bên ngoài hang động. Vũ khí bên trong Chính mang theo hết toàn bộ, không để lại chút gì cho những kẻ khác.
Chính dẫn đầu đoàn xe, hai chiếc bán tải đi theo ngay phía sau chở rất nhiều vật liệu. Cuối cùng là chiếc xe bọc thép hạng nặng áp tải. Ba tên tù binh thì mỗi tên đều bị trói chặt ở phía trong xe của mỗi người nên không cần lo lắng chúng sẽ làm ra điều gì ngu ngốc.
Đường trở lại chẳng mất quá lâu, khi về mang theo rất nhiều đồ nên ai nấy cũng mừng. Tập kết toàn bộ vật liệu bên ngoài sân, xe cất gọn một bên. Nhìn ngắm chiếc xe bọc thép, Chính cảm thấy mình thật may mắn làm sao. Nhưng cũng lo về chủ nhân của những thứ này sẽ tới đòi lại và chắc rằng sẽ chẳng thể nào nói chuyện hòa hảo được với họ.
Họ giúp đỡ tháo dỡ đồ xuống cất vào trong nhà, đặt một bên góc gara. Chính nói với Cường.
- Cậu xem chiếc xe kia cải tạo được những gì. Tớ giao lại nó cho cậu xử lý đó. Tớ muốn nó chạy bằng động cơ điện. Không dùng xăng. Còn lại thì cậu cứ thỏa thích đi.
- À, được. Mình cũng muốn thử xem những chiếc xe quân sự như thế này sẽ có chức năng thế nào. Mặc dù trước đây nghe bố kể rất nhiều nhưng đây là lần đầu tiếp xúc với nó. - Cường tỏ ra phấn khích khi được động đến thứ này.
Sau đó cậu chạy vào trong nhà cùng với Bình và chú Vĩnh nói đến chuyện cải tạo chiếc xe.
Tuấn nhìn những món đồ này, toàn dùng để phòng ngự căn cứ dù thích nhưng cậu cũng cần thêm đồ cho việc xây dựng nhà cửa.
- Cậu xem những thứ này để cho mình chứ?
- Được, cậu cứ sử dụng đi. Dù gì thì nó cũng để cho cậu sử dụng mà. - Chính không ngần ngại mà đồng ý luôn.
Tuấn cùng ba vị phụ huynh mang hết những tấm tôn và nhựa đi, trước lúc đi thì cậu cũng gọi luôn Hằng theo để Hằng sử dụng nhựa làm các bồn trồng cây.
Chính qua gặp Linh, xem những chuyện hôm trước họp đã làm tới đâu.
- Chuyện bên anh Long, cậu giải quyết thế nào rồi? Họ có đồng ý với yêu cầu của mình không? - Chính hỏi khi cô đang ngồi suy tư một bên bàn ăn.
- Bên đó đồng ý rồi. Tớ để cho mình đi xe tới đó giao lương thực cho họ rồi đưa người về rồi.
- Thế còn hạt giống mà Hằng cần, và cậu có đảm bảo người lái xe được an toàn không thế?
- Chắc chắn là có rồi. Mình có nói chuyện với Hằng, cậu ấy xem xét một số loại rau củ trong căn cứ bên đó cũng lựa ra một số loại cần thiết cho bên mình rồi, nên không cần lo lắng chuyện này. Người vận chuyển chắc chắn an toàn, đoàn hộ tống của mình có bốn người đi cùng, đều được trang bị v·ũ k·hí.
- Vậy thì mình yên tâm rồi. - Chính gật đầu, cảm ơn Linh đã chú ý về vấn đề này. Sau lại nhớ ra, nói với cô. - Để thời gian tới xong chuyện bên mình rồi thì mình lại tiếp tục trao đổi thêm với họ về vấn đề nhân lực. Giờ chúng ta cũng cần thêm người, nếu có thể trao đổi người của họ lấy một chiếc xe bên mình thì tốt.
- Nhưng những người đó có đủ an toàn hay không? Có đáng để mình đặt niềm tin vào họ không? - Linh hỏi lại cậu, cô lo có chuyện xảy ra thì họ sẽ rất nguy hiểm vì mình không đủ tin tưởng với họ.
- Vậy chuyện này mình cứ tính sau đi, trước mắt cứ mượn người của họ một thời gian. Nếu thời gian này thấy ổn mình cùng trao đổi lại với hai bên xem họ đồng ý đi hay ở. - Chính nói rồi rời đi.
Cậu đi ra bên ngoài, tới chỗ của Cường xem họ cần trao đổi những gì thì thấy Cường vẫn đang cùng với anh Bình nói chuyện về con xe. Vấn đề cải tiến lại chiếc xe này mất rất nhiều thời gian và công sức.
- Thứ này nên làm bên ngoài trước để tránh ảnh hưởng tới chiếc xe và làm nó bị phế liệt trong những thời khắc quan trọng. Hiện giờ tích trữ xăng trong nhà còn đủ chứ? - Bình hỏi Cường. Cậu cũng không biết nói thế nào thì Chính tới.
- Trong nhà vẫn có xăng, đủ để vận hành chiếc này nhưng muốn về lâu dài thì cần có sự cải tiến để phù hợp hơn trong tình cảnh hiện giờ. Dù có nhiều cách để thay thế nó sử dụng xăng nhưng anh thấy loại nào ổn? - Chính hỏi Bình sau khi đã nhờ Doya tìm kiếm về những nguyên liệu thay thế phù hợp.
- Ừm… Nhìn qua loạt năng lượng thay thế được thì hiện giờ có năng lượng điện là khả thi nhất bây giờ nhưng động cơ của chiếc này so với động cơ xe điện bình thường, không biết sẽ có gì khác nhau. Nhiên liệu tổng hợp cũng có thể, nhiên liệu sinh học thì không được khả thi cho lắm giống với nhiên liệu điện về mảng động cơ.
- Vâng, ngay từ đầu em đã muốn sử dụng điện để thay thế rồi nhưng chắc vẫn cần phải cải tiến và kiểm tra động cơ của hai chiếc xe mới tính tiếp được. Sử dụng điện có thể giảm tiếng ồn và tận dụng tốt năng lượng mà ta đang sử dụng hiện tại.
- Cái này để mình đi, để mình tháo chiếc động cơ xe ra. Dù sao thì trong nhà nhiều xe quá cũng không có chỗ để. - Cường nói rồi vỗ vỗ vào chiếc xe của mình.
Chính nhìn quanh lại thì thấy cũng đúng, hiện giờ chẳng còn chỗ để xe, mỗi gia đình có một chiếc. Tổng là bảy chiếc, lại thêm ba chiếc của nhóm bạn lúc đầu tới, thêm một chiếc bọc thép này nữa. Đã phải để tràn ra ngoài sân rồi. Chúng cũng không phải là xe nhỏ gì, có hai chiếc bán tải, còn lại không phải SUV thì cũng là mẫu Sedan.
Để sớm tìm chỗ đậu xe mới, Chính quyết định tìm tới Tuấn.
Tuấn đang cùng các bác đo đạc khuôn đất và xây dựng. Dự kiến cho mỗi nhà rơi vào khoảng trăm mét vuông. Có một phòng khách, hai phòng ngủ cùng với một phòng tắm.
- Vấn đề về vệ sinh sẽ có một vị trí riêng, không nằm ở trong nhà và sẽ nằm ở bên ngoài, có một khu vực riêng cho nơi đó. - Tuấn vừa cho các bác xem bản thiết kế vừa nói.
Chính đi tới nhìn bản thiết kế ấy thì mới nhận ra một điều. Trong đó chỉ dựng lên phần khung cơ bản còn phần nội trong nhà vẫn phải để cho các bác tự mình bố trí. Cậu thấy chuyện này cũng không ổn lắm, bèn gọi anh chàng Korotkov tới. Sau khi kể lại vấn đề của mình, anh ta có phần ngứa nghề, mượn dùng hệ thống của Doya vẽ lại một bản thiết kế theo đúng công năng. Về sân vườn thì vẫn để riêng biệt. Nhà vệ sinh cũng được anh ta thiết kế bên ngoài sân trong khuôn viên nhà.
- Cậu tìm đâu ra người này thế?! - Tuấn bất ngờ hỏi Chính.
Chính kể lại quá trình gian khổ ở căn cứ kẻ địch cũ, sau đó thì nói với Tuấn.
- Giờ cậu không cần quan tâm tới thiết kế nữa, có anh chàng này ở đây rồi. Giờ cậu tính cho mình một đường xử lý chất thải đi. Ví dụ như đi xong thì dội nước. Nước chúng ta có thể sử dụng tuyết đun chảy là được, hoặc sử dụng nước mưa tích trữ. Và làm sao cho nó chảy về một hầm xử lý. Dưới hầm đó có thể đảm bảo xử lý triệt để chất thải.
- Mình định sử dụng nó làm phân bón cho cây trồng. - Tuấn nói lại với Chính về ý định ban đầu của việc xây nhà vệ sinh cách xa nhà dân.