Game Online: Người Chơi Trọng Sinh

Chương 68: Chinh phục x Lần nữa



Chương 68: Chinh phục x Lần nữa

"C·hết tiệt. Tại sao mình lại bị đá ra chứ!! Ahhhh."

Vận may của gã hôm nay thật là chó má!

Thật không công bằng!

Trong khi gã đứng ngẩn ngơ, tổ đội mà gã đang chạy cùng lại gọi gã, Choi Sunho chỉ có thể khóc thầm chuẩn b·ị b·ắt đầu tiếp tục lại vào hầm ngục.

Nhưng Choi Sunho không phải là người duy nhất nhìn thấy thông báo toàn cầu.

Hầm ngục 'Hồ Trăng' đã trở nên đông đúc hơn kể từ khi thông báo toàn cầu được đưa ra.

Nhiều tổ đội tinh nhuệ từ các bang hội hàng đầu lại quay trở lại hầm ngục để làm lại lượt chinh phục và tìm ra bí mật để kích hoạt chế độ khó.

Kỷ lục hầm ngục chế độ khó chưa được tìm ra và quan trọng hơn, có thể có một mức độ khó khác còn ghê gớm hơn chế độ khó.

Vì vậy, để đạt được những bí mật này và chinh phục nó, mọi người vội vã chạy đến hầm ngục 'Hồ Trăng'.

Và trong số những người này có một người đầu đỏ nổi bật.

"C·hết tiệt! Sao chuyện này lại xảy ra?" Kim Chi nghiến răng và vung chiếc rìu cô đang cầm xuống đất.

Một tiếng “Phập” lớn vang lên trong không khí.

"Bình tĩnh đi, chị." Hùng Khải cười gượng gạo, nhưng nhanh chóng nhìn đi chỗ khác khi chị gái quăng cho cậu cái nhìn dữ tợn.

"Chúng ta đã chinh phục hầm ngục đó cả chục lần và vẫn không mở khóa được chế độ khó và tên khốn đó đã làm cách nào mà làm được !" Kim Chi tức giận.

"Chị, chúng ta đã làm lượt hoàn thành đầu tiên và kỷ lục ở chế độ bình thường rồi. Cần gì phải đế ý chuyện này làm gì?"

"Em nghiêm túc chứ? Chị đã nói với em về tình hình của chúng ta và lý do tại sao chúng ta đầu tư vào trò chơi này, em vẫn còn dám thảnh thơi à?"

Thấy Kim Chi chuẩn bị quở trách Hùng Khải, Mỹ Duyên thở dài và cuối cùng xen vào.

"Để em ấy yên đi, Kim Chi. Tôi không muốn các cậu căng thẳng quá mức. Ba mẹ tôi cũng không muốn điều đó."



"Chị đã nói rồi. Nếu chúng ta bắt buộc phải bỏ công ty đó, thì cứ bỏ nó thôi. Không sao đâu."

"À… Xin lỗi. Mình không có ý…" Kim Chi không muốn làm tổn thương cảm xúc của Mỹ Duyên.

Cô biết rằng Mỹ Duyên rất buồn và chỉ không thể hiện ra bên ngoài.

"Không sao."

Mỹ Duyên vỗ về cô bằng một nụ cười ngọt ngào và sau đó hỏi.

"Vậy bây giờ chúng ta làm gì?"

Một luồng sáng vàng bao quanh người phụ nữ khi cô bước đi trong màng sáng trị liệu của mình.

"Còn gì nữa?" Kim Chi cười toe toét. "Chúng ta sẽ đến hầm ngục 'Hồ Trăng'. Ha ha."

"Kim Chi…" Mỹ Duyên không nói nên lời.

"Nếu muốn không căng thẳng nữa thì chỉ có thể đi giảm stress thôi, đúng không? He He."

"Chị…" Hùng Khải có cảm giác xấu về chuyện này.

"Chị sẽ săn lùng tên đó và khiến tên đó trở lại trạng thái ban đầu. Chị phải cắm trại bên cạnh nghĩa địa và tiếp tục đánh anh ta đến khi không còn gì."

"Muốn ký hợp đồng nô lệ à? Coi thử xem còn muốn ký không! Hừ."

Sau Level 25, không thể vào hầm ngục Level 20 'Hồ Trăng' nên cũng như các bang hội khác, Hội Thiên Phạt do Kim Chi, Mỹ Duyên và Hùng Khải dẫn đầu cũng nhanh chóng đến hầm ngục.

Với nhiều đội tinh anh đột nhiên tản ra khắp thành phố Yelka, toàn bộ nơi này trở nên hỗn loạn.

Rất nhiều mâu thuẫn xô xát nổ ra và nhiều người cũng bắt đầu bán hàng hóa bên ngoài hầm ngục. Họ chỉ bán các mặt hàng tiêu hao phẩm, nhưng bán với giá cao hơn so với trong thành phố và kiếm được lợi nhuận nhanh chóng.

Trong khi đó, gần cổng hầm ngục, Trần Trường và các thành viên trong tổ đội của hắn xuất hiện ngay sau đó và ngay lập tức biến mất vào trong hầm ngục.

Ngôi làng đã hoàn toàn được dọn sạch bây giờ lại tràn ngập âm ảnh bóng ma ở mọi góc nẻo.



Trần Trường thấy mọi người đều nhìn hắn và chờ đợi, nên hắn cười.

"Tất cả các cậu đều biết quy trình đúng không? Vậy còn chờ gì nữa? Bắt đầu thôi."

Jang Soo nuốt nước bọt và kiểm tra lại cho chắc chắn.

"Vậy mọi thứ giống như lần chạy trước sao anh Ý em là phải thu hút tất cả quái?"

Trần Trường gật đầu. "Đúng. Giống như vậy. Có ai có vấn đề gì không?"

Mọi người gật đầu như máy đóng cọc và Tank nhanh chóng bước lên để khiêu khích đám quái đầu tiên.

Các động tác của gã linh hoạt và tự tin hơn nhiều so với trước.

Các con số sát thương bắt đầu xuất hiện và mọi người có thể thấy kết quả của lần chinh phục trước.

Goo Hyun và Jeong Hee đều đã thăng cấp và lượng sát thương của họ không được nâng cao hơn.

Trị liệu cũng đã nhận được tăng cường rất tốt từ chiếc nhẫn mới, và cô đang cười tươi đến mang tai khi thấy thanh máu của mọi người được lấp đầy chỉ với một phép chữa lành yếu nhất.

Tuy nhiên, đáng tiếc cho họ, tất cả điều này chỉ là tạm thời.

Khi Trần Trường bước vào và bắt đầu tung ra các q·uả c·ầu l·ửa, mỗi đòn t·ấn c·ông bay trong không trung như một quả đạn đại bác.

Jeong Hee ngỡ ngàng khi nhìn chằm chằm vào các con số sát thương mới.

Thật là không thể tin nổi và bây giờ lượng sát thương còn tăng thêm nữa???

Sau khi phân phối tất cả các điểm thuộc tính, các con số sát thương của Trần Trường đã cải thiện một tỷ lệ đáng kể vì hắn đã tích lũy đống điểm đó trong suốt thời gian qua.

Vì vậy, sự thay đổi đột ngột là rất dễ nhận thấy.

Và còn chưa hết!

Sau khi Trần Trường ném một q·uả c·ầu l·ửa, một q·uả c·ầu l·ửa lớn khác bắn về phía các bóng ma.



“Hỏa Bạo!”

Và người thi triển không ai khác chính là con cáo nhỏ đang nhảy lên xuống bên cạnh chân Trần Trường.

Con chim không có động tác gì, nhưng đòn t·ấn c·ông vừa rồi chắc chắn là từ con cáo.

“Kyuuuuu! Kyuuuuu! Kyuuuuu!”

Con vật nhỏ trông rất vui vẻ.

Mọi người nhìn Trần Trường rồi nhìn con cáo nhỏ bên cạnh hắn.

Họ không biết ai mới là quái vật nữa.

Không nhiều người có thú cưng vào thời điểm này, và sự phân loại và vị trí hỗ trợ cho bọn chúng hiện có không nhiều.

Vì vậy, thật sốc khi họ thấy một con thú cưng nhỏ tí teo thi triển một đòn ma pháp, đặc biệt khi Trần Trường cũng là một pháp sư.

Jeong Hee muốn khóc.

Thật nhục nhã khi gã thấy rằng chức nghiệp của mình còn có thể mạnh mẽ hơn mình thể hiện nhiều. Giống như gã, một người khác cũng muốn khóc, chỉ là vì một lý do khác.

Jee Mina thật sự rất muốn ẵm con cáo nhỏ đó và mang đi. Đáng tiếc là cô hơi sợ Trần Trường.

Nhóm tiếp tục nghiền ép các bóng ma theo cách mà đã làm trước đó, tất cả đều cảm giác rằng mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều vào lần này, nhưng xét đến số lượng bóng ma bị Trần Trường lôi kéo tới, họ lại trở nên căng thẳng như trước.

Họ vẫn tiếp tục gặt g·iết từng con quái trong hầm ngục và, bất ngờ là, Trần Trường cũng chậm hơn một chút trong việc t·ấn c·ông.

Trông hắn như đang suy nghĩ tập trung, và chậm rãi tung ra các q·uả c·ầu l·ửa.

Những người khác không biết cuốn sách kỹ năng nào đã rơi ra, nên họ chờ đợi hắn sử dụng kỹ năng mới.

Tuy nhiên, điều đó không bao giờ xảy ra.

Hắn thậm chí sử dụng [Mưa Dung Nham] rất ít và chỉ tung ra các q·uả c·ầu l·ửa.

Tất nhiên, nếu Trần Trường có thể sử dụng kỹ năng mới có lẽ sẽ giúp ích cho chuyến chinh phục rất nhiều, nhưng ai sẽ lại đi phàn nàn?

Đối phương đang đảm nhận vị trí tung ra phần lớn sức sát thương của cả đội!

Tại thời điểm này, sự an ủi duy nhất của cả nhóm là ít nhất lượng sát thương của họ cao hơn con cáo nhỏ.