Tận Cùng Đau Đớn

Chương 15: Làm mọi cách để trả nợ



“ Tiên sinh , xem như tôi cầu xin anh làm ơn hãy huỷ nó đi , tôi sẻ làm mọi cách để kiếm đủ số tiền đó trả cho anh , vì vậy cầu xin anh hãy chấp nhận lời đề nghị của tôi ” cô quỳ dưới chân anh chấp tay cầu xin anh một cách cầu khẩn .

Đáy mắt anh hiện lên một tia chết chóc lập tức chộp lấy phía sau cổ cô .

“ Cô không cần tôn nghiêm nữa sao , Tuyết Vy cô trở nên đê tiện như vây từ bao giờ nói cho tôi nghe xem ” .

Tôn nghiệm sao nó chết từ năm năm trước rồi chẳng còn một cái gì gọi là tôn nghiêm cả .

“ Tiên sinh , anh cũng biết tôi chẳng qua chỉ là một tù nhân vừa mới được thả tù , anh nói xem một tù nhân mang danh giết người thì làm gì có tôn nghiêm đây ” .

Lời nói của cô khiến cho anh càng tức giận hơn liền siết chặt cổ cô hơn .

“ Cô thật đê tiện đó có biết không Tuyết Vy ” .

“ Tiên sinh đúng như anh nói tôi rất đê tiện , một người tôn quý như anh sao tôi dám làm việc chung được , nhỡ đâu tôi lại bị tống cổ vào tù thì sao ” .

“ Cô…… ” anh phát điên đến nghẹn không thốt nên lời .

“ Vì vậy tiên sinh anh hãy chấp nhận lời đề nghị của tôi , còn về vấn đề 7 tỷ kia tôi nhất định sẻ trả cho anh đủ ” vì bị anh nắm phía sau cổ qua đau nên cô đành gắng gượng mà thốt ra từng chữ .

Anh thả cô ra đấm thật mạnh vào chiếc bàn kế bàn một cái thật mạnh sau đó cũng quỳ một bên gối xuống một tay nâng cằm cô lên nói .

“ Nếu cô muốn như vậy tôi sẻ càng không thành toàn cho cô ” anh nhìn cô bằng cặp mắt quỷ dị .

“ Tiên sinh……. ” .

“ Tôi sẻ từ từ cho cô biết thế nào là chống đối tôi ” nói rồi anh hất mạnh cằm cô một cái rồi đứng dậy rời đi .

Ra tới của đột nhiên anh dừng lại một chút sau đó cất giọng .

“ Vị tiểu thư , cô cũng đừng quên tro cốt của người đàn bà kia vẫn còn đang trong tay tôi ” .

Anh bất giác nhìn lên nhìn lúc này anh đã bước đi xa chỉ để lại một bóng lưng lạnh lẽo cho cô . Cô vậy mà lại quên tro cốt của mẹ cô vẫn trong tay anh ta chứ . Anh ta vậy mà lại dùng mẹ cô để uy hiếp cô .



Vì quỳ quá lâu nên khi đứng dậy cô không còn cảm giác , cô quay về công ty với bộ dạng đày thảm thương , cô lên thân hình như cái xác không hồn từ từ vào thang máy thấy mọi người bàn tán cô liền đi ra khỏi rồi chậm chạp đi lên bằng thang bộ .

“ Ah cô về rồi đấy hả , bộ dạng của cô làm sao thế này , sao lại lôi thôi lết thếch ra thế hả ? ” chị Châu vội chạy đến hỏi .

“ Em không sao vừa nảy đi vội bị trượt té thôi ạ ” cô đáp .

“ Cô mau mau về nhà đi , hôm nay tôi sẽ cho cô về sớm ” chị Châu nhìn cô như vậy thì không đành lòng .

Cô cảm ơn chị Châu thì lập tức rời đi , chị Châu nhìn cô như vây cũng không yên tâm lập tức lấy điện thoại gọi cho Trân Trân .

“ Trân Trân cô đang ở đâu ? ” .

“ Em đang dưới bãi đỗ xe ạ , có việc gì sao chị ? ” .

“ Hôm nay cô về sớm đi đưa cả Tuyết Vy về sắc mặt cô ấy không tốt lắm ” .

“ Vậy sao ạ , em biết rồi em sẽ đưa cậu ấy về , cảm ơn chị ” nói rồi cô lập tức gọi chon Tuyết Vy .

“ Cậu đang ở đâu ? ” .

“ Mình đang bắt xe ở trước công ty ” .

“ Không cần bắt xe nữa mình lập tức qua đón cậu , chờ mình ” nói xong cô đánh lái thật nhanh đến chỗ Tuyết Vy .

Từ xa cô thấy sắc mặt Tuyết Vy rất kém , mặt cô tái mét khiến người ta nhìn vào cũng phát sợ cô nhanh chóng lái xe qua chỗ Tuyết Vy đang đứng .

“ Nè cậu sao vậy , sao lại thành ra thế này , chẳng phải sáng nay vẫn còn tốt lắm sao ? ” .

“ Không sao chắc do mình mệt quá thôi ” .

“ Cậu đi tiếp khách hay đi gặp ma quỷ mà lại xanh xao thế này ” .

“ Ừm là ma là quỷ cả đời mình không thoát được ” .

“ Được rồi , đừng nói nữa mau lên xe đi , trời lạnh lắm rồi đó ” .



Trân Trân mở cửa xe cho cô rồi tháo chiếc khăn choàng cổ của mình choàng cho cô .

“ Được rồi cậu chợp mắt một chút đi đến nhà mình gọi cậu ” .

“ Ừm ” .

Bên đường một chiếc BMW màu đen đã đứng đó từ rất lâu , mà người đàn ông bên trong đã quan sát hai người họ rất lâu cho đến khi chiếc xe nhỏ kia chạy đi người đàn ông mới lên tiếng .

“ Mua lại lớp học vẽ đó đi , xem thử cô ta đang sống ở đâu ? ” .

“ Vâng tôi biết rồi thưa chủ tịch ” .

“ Cho người theo dõi cô ta đi , về Yên Cảnh ” .

Đến dưới toà nhà Trân Trân đánh thức cô nhưng dường như cô không một chút phản ứng lúc này Trân Trân rất hoảng hốt đưa tay lên trán cô đúng thật cô đã sốt thật rồi . Cô lập tức đưa Tuyết Vy đến bệnh viện cô bực dọc vì sự sơ xót của mình .

“ Cô ý tá mau giúp tôi , cậu ấy bị sốt rồi ” .

“ Bao lâu rồi ” .

“ Tôi không rõ ” .

“ Bác sĩ trưởng cô ấy sốt 39 độ ” .

“ Cao như vậy sao ” Trân Trân nghe xong liền sửng sốt .

“ Cô là gì của bệnh nhân ” .

“ Bạn ạ ” .

“ Được rồi cô cứ bình tĩnh bây giờ chúng tôi sẻ giúp cô ấy hạ sốt ” .

Thấy Tuyết Vy như vậy cô không thể nào ngồi yên được mà cứ đi qua đi lại đến khi bác sĩ giúp cô hạ sốt rồi truyền nước cho cô lúc này Trân Trân mới bớt lo được phần nào . Cô gọi xin nghỉ giúp Tuyết Vy sau đó cả một đêm ở lại bệnh viện chăm cô .