Nếu ai đọc cái này sẽ cảm thấy bản thân của bạn trong quá khứ là một con người đáng kinh tởm và không nên đặt niềm tin. Nhưng biết sao được, dù rất muốn giấu nhưng cảm thấy chẳng phải mình đang cố thu mình sao? Thôi kệ, mất lòng trước hơn mất lòng sau.
Lớp học của bạn những năm đầu cấp 3 rất vui, rất hoà đồng. Vẫn nhớ cứ có ngày nghỉ lại kéo về nhà một đứa nọ rồi tụ tập ăn uống này nọ xôm lắm. Có những hôm mưa to bão bùng đi học mà còn rủ nhau dép lê đi học, ngày nào cũng lên FB chat với nhau với những từ ngữ bà, tui, bạn nghe là lạ và nó chả hợp với phong cách của người Nam tẹo nào.
Nhưng cuộc vui lúc nào cũng sẽ phải tàn.
Sau 20/11 lớp học bắt đầu có biến chuyển. Những cuộc chơi thưa dần, những nhóm đông người chơi chung ít hẳn, những mối quan hệ nhập nhằng ngày càng được chú ý, những bộ mặt của quá khứ bị bóc trần và chính bạn không ngoại lệ.
Lên cấp 3 bạn gặp những gương mặt mới, bạn có thể không thích họ rồi lâu lâu ra đùa với nhau rằng:" nhìn đằng sau thì đẹp, đằng trước nhìn hết hồn."
Rồi đến chuyện không mang dụng cụ học tập đi đầy đủ, những tật xấu mà quá khứ hay lặp lại, rồi đến những chuyện quá khứ bị móc ra một cách kinh dị.
Cuối cùng bạn bị tẩy chay. Tới giờ bạn vẫn ngạc nhiên đó là cả đám nói thì tại sao chỉ có mình bạn lại bị vậy? À đúng rồi, nói người này truyền người khác. Kinh tởm đến thế là cùng.:3 giờ thay đổi rồi.
Để rồi qua từng năm học, thành viên này lại ra đi, không học tập nơi này nữa. Cái lớp học dường như thiếu đi tất cả hơi ấm ban đầu. Lạnh lẽo và rất đáng sợ.
Nhưng nhóm nhỏ chơi ngày càng thân thiết, những cô bạn xinh đẹp vẫn cố bám víu lấy nhau để lây chút " hương thơm "
Rồi sau đó là bằng mặt không bằng lòng. Bây giờ vẫn vậy.
Rồi đến những bất hoà trong việc nội bộ đặt áo lớp. Người này muốn đẹp, người thì ưu tiên thoải mái, người thì muốn vừa chất lại vừa cá tính. Ấy vậy mà nói đến giá tiền là y như rằng, biến hết.