[Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân

Chương 34: Còn trẻ và cứ nên là yêu thôi



Hãy yêu và yêu thật nhiều cho cuộc đời thêm tươi đẹp nhé, đừng ngại. Sẽ hối hận đấy.

Cũng đã lâu lắm rồi, bạn vẫn đắm chìm vào một cái mộng tưởng và sự bó chặt của quá khứ đè nén. Nghĩ lại có vẻ dường như khoảnh khắc ấy đã rút đi sinh lực của bạn quá nhiều.

Hầy, cũng chả biết nói gì cả. Lấy nó ra làm đề tài viết cũng thú vị ra phết. Thử đi.....!!!!!!!!

Đùa thôi. Tình đầu lúc nào cũng đẹp và mong manh trong mọi khoảnh khắc.

Mỗi cái nắm tay, từng cái ôm hay nụ hôn phớt, cái vẫy tay tạm biệt hay đơn giản đôi khi là những câu hỏi vu vơ, mang đầy ý nghĩ ngốc nghếch cũng sẽ để lại cho chúng ta những suy nghĩ và khoảnh khắc dường như là mãi mãi.

Chúng ta ngại yêu vì sợ con tim mình sẽ lại yêu một lần nữa như vậy. Cảm giác dường như đánh đổi cả cuộc đời, thật khó để vượt qua nó nhỉ.

Bạn biết. Bạn hiểu. Bạn thấu. Bởi bạn cũng đã và đang như bạn.

Nhưng quá khứ tồn tại song song hiện tại, hiện tại là nền tảng tương lai, tương lai là khoảnh khắc mà không ai có thể ngờ tới.

Có thể hôm nay ta cô đơn, hôm nay chúng ta đang là một cặp nhưng khi ngày mai tới, một câu nói chia tay hay làm bạn gái/trai cũng có thể thay đổi tất cả.

Đôi khi yêu và thích là một quá trình giải mã mê cung vậy. Chúng ta sẽ gặp lại nơi cũ ít nhất hai lần và đôi khi gặp lại chúng ta không hề nghĩ đã đi qua nó. Rồi khi vượt qua chúng ta cảm thấy hạnh phúc và dường như vui vet lên rất nhiều. Tạm gọi là khi chết được lên thiên đường đẹp đẽ vậy.

Tình yêu nó cũng vậy.

Chúng ta không coi hiện tại mà cố gắng vun đắp thì chắc hẳn sau này nếu lỡ bỏ qua nhau và rồi đến gặp lại, cảm giác như chưa từng quen ấy. Khó diễn tả thành lời lắm.

Cứ sống hiện tại. Vấp ngã hay chia tay chỉ là cái mở đầu cho một câu truyện khác, một trang sử mới của quá khứ mà thôi.

Là khó là đau đấy nhưng đừng vì thế cho mình khổ nhất thế giới và đời.

8 tỷ, 8 tỷ người đấy và dĩ nhiên sẽ có người thuộc về bạn thôi.

Cùng cố gắng nhé.

Sam