Lúc Lục Dĩ Minh nhìn thấy Triệu Tiêm Tiêm tìm tới Cố Đông hắn đã có thể đoán trước sẽ có chuyện như này xảy ra. Thực ra, Triệu Tiêm Tiêm rơi đến bước này cũng nhờ một phần công lao của Lục Dĩ Minh. Mấy tên tiểu bạch kiểm hợp với gu thẩm mỹ của Triệu Tiêm Tiêm cũng không phải tự nhiên xuất hiện.
Các người nói hắn chỉ vì lần hạ thuốc kia mà ôm hận sao? Như thế cũng là quá nhỏ nhen rồi. Không… không phải, Lục Dĩ Minh sẽ để tâm đến người khác tính kế mình sao? Lại còn không tính kế thành công nữa chứ?
Lục Dĩ Minh là ai, hắn sẽ tùy tiện làm t.ình với phụ nữ sao? Tất nhiên là không. Nhưng trước khi Sở Du Ninh xuất hiện thì đúng là hắn cũng có chút ám muội với Triệu Tiêm Tiêm, điều này chứng minh cái gì? Chứng minh rằng tuy Lục Dĩ Minh không có tình yêu nam nữ với Triệu Tiêm Tiêm nhưng cũng đánh giá cao ở cô ta.
Thật ra Triệu Tiêm Tiêm cũng không ngu, ít nhất so sánh với nhiều người thì ả rất thông minh, hơn nữa bản thân còn mang không gian vô hạn, cũng không giống những người phụ nữ khác chỉ biết dùng thân thể để đổi lấy sự bảo vệ của đàn ông, cho nên… Lục Dĩ Minh đánh giá cao ả thì cũng không có gì sai. Ả… là một người phụ nữ ưu tú.
Tất nhiên tiền đề là hắn chưa gặp được Sở Du Ninh…
Ngay từ đầu Lục Dĩ Minh cũng không coi trọng Sở Du Ninh, bởi vì biểu hiện của cô không khác gì với phần lớn những người phụ nữ bán thân thể của mình để đổi lấy những lợi ích, sở dĩ hắn cảm thấy hứng thú cũng chỉ vì phản ứng của Lôi Dịch rất thú vị.
Mãi cho đến khi Triệu Tiêm Tiêm càng ngày càng kỳ lạ. Ở trong ấn tượng của Lục Dĩ Minh, Triệu Tiêm Tiêm cũng không phải là một người xúc động nhưng ả ta lại càng ngày càng bốc đồng một cách khó hiểu, thậm chí còn làm ra cái loại chuyện hạ thuốc cho hắn.
Tất nhiên đây đều là công lao của Sở Du Ninh. Trước đây Triệu Tiêm Tiêm vì để thử Sở Du Ninh mà suýt chút nữa đã giết cô, cho nên mặc kệ Triệu Tiêm Tiêm có mục đích gì thì trong lòng Sở Du Ninh cảm nhận được bản thân mình ở trong mắt Triệu Tiêm Tiêm cũng không phải là một con người, mà chỉ là một thứ đồ chơi có thể tùy ý chơi đùa.
Dị năng của Sở Du Ninh tuy yếu nhưng mà chỉ số thông minh của cô rất cao, cũng là người kiêu ngạo, cho nên sao cô có thể nhẫn nhịn được Triệu Tiêm Tiêm đối xử với mình như thế. Sau đó cô đã sắm một vai trà xanh cao cấp ở trước mặt Triệu Tiêm Tiêm.
Phản ứng của Triệu Tiêm Tiêm rất giống với nhiều người phụ nữ khác lúc gặp phải trà xanh: ghê tởm, khinh bỉ, ghét bỏ cuối cùng chính là tức giận. Không tức là chuyện không thể nào, đã vậy Sở Du Ninh lại còn làm sự tức giận đó càng
trầm trọng hơn. Đặc biệt cái thứ trà xanh này lại còn cố tình nhắm vào ả, còn lúc ở trước mặt đám đàn ông lại hết sức dịu ngoan, làm ả giống như luôn gây rối một cách vô cớ vậy.
Lặp đi lặp lại nhiều lần như thế thì đến thần tiên cũng chịu không nổi, mà Triệu Tiêm Tiêm lại còn không xem Sở Du Ninh vào mắt, thậm chí còn hạ độc thủ định giết. Cứ như vậy… một bước sai, từng bước sai, Triệu Tiêm Tiêm liền rớt đài.
Lý do Lục Dĩ Minh tức giận 80% cũng là bởi vì mắt mình bị mù rồi, nhìn lầm người. Giống như bạn thích một miếng phỉ thúy, đã tiêu một số tiền rất lớn để có nó, mỗi ngày đều lôi nó ngắm nghía thưởng thức, nhưng đột nhiên có một ngày bạn phát hiện ra, cái này CMN chỉ là đồ giả, thì bạn sẽ có tâm tình gì?
Liệu sẽ còn thích cái miếng phỉ thúy kia nữa không, sẽ còn thưởng thức mỗi ngày nữa không?
Mà mỗi lần Triệu Tiêm Tiêm tự tìm đường chết chính là nhắc nhở Lục Dĩ Minh một lần, mỗi một lần đều làm Lục Dĩ Minh có cảm giác giống như ăn phải ruồi bọ.
Còn về Sở Du Ninh… bằng đầu óc của Lục Dĩ Minh, tuy trước đây không phát hiện ra thì sau này cũng không khó để phát hiện ra điểm không thích hợp, lúc này Sở Du Ninh chính thức rơi vào trong tầm mắt của Lục Dĩ Minh. Ngay từ đầu Lục Dĩ Minh chỉ cho rằng Sở Du Ninh là gãi đúng chỗ ngứa, chỉ là một chút thông minh vặt, tính kế tốt hơn Triệu Tiêm Tiêm một chút mà thôi. Nhưng càng hiểu cô sâu hơn thì hứng thú của Lục Dĩ Minh càng lúc càng lớn, nhìn cô thuần thục đùa bỡn Lâm Phong, Lôi Dịch, thậm chí là cả Cao Dương, Thẩm Hạo Nam một cách dễ dàng trong tay, như vậy thì không phải chỉ là một chút thông minh đơn giản như vậy.
Tất nhiên… thái độ của Lục Dĩ Minh thay đổi lớn nhất chính là lần xuất hiện lại này của Sở Du Ninh.
Một món đồ chơi, từng phải chật vật chạy trốn trong sự uy hiếp tới sinh mệnh, lần này trở về lại thay đổi một thân phận mà không ai có thể tưởng tượng nổi. Trong mắt Lục Dĩ Minh, Sở Du Ninh cũng không phải đơn giản là một món đồ chơi của Cố Đông như vậy. Có lẽ… cô chính là người thừa kế của Ngụy Tử Hân? Địa vị của Ngụy Tử Hân không ai không biết, không ai không hiểu, cho nên… rốt cuộc vì sao Sở Du Ninh làm được như thế?
Lục Dĩ Minh vừa tò mò vừa thích thú, thậm chí hắn còn có cảm giác mình đã đào được một kho báu. Đặc biệt là lúc nhìn thấy bộ dáng tự tin và tràn đầy năng lượng của cô, đúng là làm cho tâm người ta cảm thấy thật ngứa ngáy khó chịu, đây cũng là lý do vì sao thái độ của hắn lại đột nhiên nhiệt tình như vậy, chẳng có gì phức tạp cả, chỉ là… cảm thấy hứng thú nhiều hơn mà thôi.