Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 236: Mê người (H tiến sĩ K)



Tiến sĩ K biết tiểu huy*t này mềm mại và chặt tới mức nào, nhưng mà hắn vẫn muốn sờ, nghĩ vậy hắn vươn tay chậm rãi cắm vào. Ngón tay vừa mới đi vào tiểu huy*t giống như bắt được con mồi co chặt lại.

Cảm giác da thịt tiếp xúc khác với kim loại, tiến sĩ K cẩn thận vuốt ve mỗi một tấc thịt non trong tiểu huy*t giống như đang nghiêm túc làm thí nghiệm.

Nhớ rõ lần cô biến thành rắn, trong trừ thịt non ở trong tiểu huy*t còn có cả những chiếc vảy mỏng manh tinh tế bao trùm chỗ miệng tử c*ng, tiểu huy*t lúc đó tuy làm hắn sướng tới mức đầu óc trống rỗng, nhưng dường như còn có nguy hiểm dưới sự sung sướng đó làm người ta phải đề phòng.

Nhưng mà bây giờ thì không giống như vậy, cô đang là nhân hình, nhìn yếu ớt như vậy, giống như chỉ cần không cẩn thận cô sẽ bị bóp nát. Tiến sĩ K giống như bị mê hoặc ngón tay rút ra thọc vào không ngừng, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh.

Sở Du Ninh đã sớm bị dây thừng kim loại và côn th*t bằng kim loại khơi dậy dục vọng, nhưng tốc độ của chúng nó quá chậm, căn bản là không thỏa mãn được cô, sau khi đổi thành ngón tay thì không còn giống như vậy nữa rồi, tuy rằng ngón tay có chút ngắn nhưng mà tốc độ và lực độ lại đã đủ dùng, hơn nữa điểm G của cô ở miệng huy*t cho nên rất nhanh cô đã bị đưa lên cao trào.

Tiến sĩ K sửng sốt, trên người Sở Du Ninh thoát ra tầng mồ hôi mỏng dưới tác động của tình dục, tóc mai nơi thái dương hơi ướt át, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ

bừng, lông mi dày đang run rẩy nửa che đôi mắt mê mang, đôi môi hồng nộn khẽ hé mở, sau đó hơi thở dồn dập mang theo hương thơm.

Mặc dù là một thẳng nam như tiến sĩ K cũng bị cảnh đẹp trước mặt làm cho lóa mắt. Hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm Sở Du Ninh, chậm rãi cởi bỏ quần áo ở trên người, hơn nữa còn đặt ngay ngắn ở một bên.

Lúc hắn mang theo côn th*t đỏ tím cứng ngắc cắm vào tiểu huy*t của Sở Du Ninh thì hai người đồng thời thỏa mãn thở dài một tiếng.

Sở Du Ninh vừa mới đạt cao tr/ào, tiểu huy*t vẫn còn đang điên cuồng co bóp, tiến sĩ K nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, nhịn cảm giác hung hăng cắm vào, nhưng mà… nhịn không nổi.

Trong lòng tiến sĩ K ảo não, đột nhiên rút côn th*t ra rồi dùng sức chọc vào.

Thân trên của Sở Du Ninh vẫn còn đang bị dây thừng cột lại, thân dưới thì cũng đang bị hai sợi dây thừng kéo ra, toàn thân không có một chỗ nào cô có thể điều khiển, tiểu huy*t còn bị tiến sĩ K không ngừng thọc vào rút ra. Điều này đối với Sở Du Ninh thích kiểm soát mọi thứ thì không thoải mái, ít nhất là trong lòng không thoải mái.

Nhưng đồng dạng, kiểu tình dục như này lại làm cho cô có cảm giác mình bị chinh phục.

Cô trợn mắt nhìn tiến sĩ K, không biết hắn tháo mắt kính xuống từ bao giờ. Đôi mắt đen giống như vĩnh viễn đều mang theo tìm tòi nghiên cứu, mặc dù là ở trong thời điểm này, hoàn cảnh này, điều này làm cho Sở Du Ninh có loại cảm giác không thể che giấu được gì hết.

Lần đầu tiên hai người điên cuồng là bởi vì tác dụng của thuốc kích d*c, cho nên ngoại trừ khoái cảm thân thể thì tiến sĩ K cũng không nhớ rõ cái gì khác nữa, nhưng lần này thì không giống như vậy, hắn không những tỉnh táo mà còn có thể khống chế cơ thể của mình, hắn nghe theo dục vọng bản thân điên cuồng cắm vào tiểu huy*t kiều nộn mong manh, nhìn cô giống như bông hoa xinh đẹp bất lực lung lay trong cơn mưa gió.

Ham muốn thân thể được thỏa mãn liên tục, tâm lý tràn đầy là người phụ nữ dưới thân này bị hắn khống chế hoàn toàn, thân thể và tâm lý đều đạt được khoái cảm tột độ đã làm tiến sĩ K bất giác thở dài.

Hắn rút côn th*t ra lật người Sở Du Ninh lại, sau đó chọc vào từ phía sau cô, đồng thời lúc đó hắn bỏ đi dây thừng kim loại.

Sở Du Ninh cảm giác được nhưng mà cô đã bị trầm luân ở trong dục vọng, mặc dù không có dây thừng buộc chặt cô cũng luyến tiếc rời khỏi.

Sở Du Ninh chậm rãi bò dậy dưới lực đẩy của tiến sĩ K, giống như một con thú cái quỳ xuống ở trên giường, theo động tác cắm vào của tiến sĩ K mà đong đưa mông.