Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 263: Hoảng hốt



Sau khi chia tay Tưởng Thanh Vũ, Sở Du Ninh nhấp môi cười, cô có thể đồng ý chuyện của tiến sĩ K một cách thoải mái như vậy là bởi vì nó có lợi. Có tiến sĩ K ở đó thì cho dù Tưởng Thanh Vũ suy nghĩ cái gì cô cũng có thể nghĩ cách cắn một miếng thịt.

Có lẽ đến chính bản thân tiến sĩ K cũng chưa phát hiện ra, từ sau khi hai người bọn họ ngủ với nhau, thái độ của hắn đối với cô đã không còn như trước, có lẽ đây là chỗ khiếm khuyết trong tình cảm của một thẳng nam, chỉ cần tùy tiện có một chút quan hệ thân mật thì sẽ theo bản năng quy người phụ nữ này vào đội ngũ người một nhà.

Lúc tiến sĩ K gặp Tưởng Thanh Vũ tất nhiên cũng mang theo Sở Du Ninh, nhưng làm Sở Du Ninh bất ngờ chính là Lôi Dịch cũng ở đó.

Lôi Dịch nhìn thấy Sở Du Ninh thì vô cùng kích động, hắn bật dậy đứng lên từ chỗ ngồi: “Ninh Ninh!” Nhìn gương mặt quen thuộc kia, đôi mắt Lôi Dịch ửng đỏ.

Sở Du Ninh hơi khựng lại, nói thật, cô vẫn cảm thấy là trước khi công lược thì Lôi Dịch còn vừa mắt hơn một chút, dù sao lúc ấy nhìn hắn vẫn còn có đầu óc.

Nghe thấy tiếng gọi của Lôi Dịch, Tưởng Thanh Vũ và tiến sĩ K cùng quay ra nhìn, Tưởng Thanh Vũ còn dễ nói, chỉ im lặng nhìn, dù sao thì một người là cấp dưới của mình, một người là em dâu tương lai, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì thì hắn cũng không thể không cho Thẩm Hạo Nam một cái công đạo.

Tiến sĩ K thì không như vậy, hắn hơi nheo mắt lại nhìn Lôi Dịch, không biết vì sao bỗng dưng nhìn người này lại rất không vừa mắt!

Sở Du Ninh nhìn về phía Lôi Dịch lạnh nhạt gật đầu, sau đó cùng với tiến sĩ K ngồi xuống đối diện hai người, đừng nhìn bề ngoài cô rất bình tĩnh, nhưng mà

trong lòng lại vui tới nở hoa, xem ra chuyện này không chỉ liên quan đến tiến sĩ K, mà còn liên quan tới Lôi Dịch…

Nơi này chỉ có một mình Lôi Dịch, vậy nếu như không phải chuyện về tiểu đội Lôi Dịch, vậy thì 80% có liên quan đến căn cứ Lôi Dịch, nghĩ đến tài liệu mà người đàn ông đáng khinh thu thập, có liên quan đến tiến sĩ K… nếu như không có gì bất ngờ xảy ra có lẽ là có liên quan đến vấn đề y học.

Quả nhiên Tưởng Thanh Vũ đưa ra đề nghị tiến sĩ K nghiên cứu một số loại thuốc có hiệu quả nhiều hơn đối với dị thú và thực vật biến dị, dứt lời hắn liền đưa ra thành qua ba năm mình nghiên cứu.

Ánh mắt Sở Du Ninh đột nhiên lóe lên, hắn cứ thế mà đưa ra thành quả nghiên cứu nhiều năm? Hắn điên rồi đúng không.

Nhưng sắc mặt Tưởng Thanh Vũ không đổi, chỉ lạnh nhạt nói: “Tương lai của Hoa Hạ liền giao cho tiến sĩ.”

Tiến sĩ K nhìn tài liệu trên bàn cũng không nói lời nào, một lát sau mới đưa tay nhận rồi mở ra xem, hắn chậm rãi xem từ đầu đến cuối rồi đặt thành quả nghiên cứu ở trên bàn: “Tuy rằng chi tiết nghiên cứu có rất nhiều sai sót, nhưng phương hướng thì chính xác.”

Mặc dù Sở Du Ninh không hiểu mấy cái này nhưng cũng biết khoa học không có cái gọi là tạm chấp nhận, chi tiết sẽ quyết định thành hay bại, cho nên nói… nếu như tiến sĩ K không ra tay thì nghiên cứu của Tưởng Thanh Vũ nhất định sẽ thất bại.

Tưởng Thanh Vũ nhìn tiến sĩ K với vẻ mặt trịnh trọng: “Tiến sĩ… Hoa Hạ đã không kham nổi nữa rồi.”

Sở Du Ninh nhìn Tưởng Thanh Vũ ánh mắt khẽ lóe lên, cô biết người sâu không lường được này thật sự lấy thiên hạ làm nhiệm vụ của mình, hay chỉ là nói có chút đàng hoàng như vậy mà thôi.

Sở Du Ninh nhìn về phía Lôi Dịch, tên này từ lúc vừa vào cửa vẫn luôn nhìn chằm chằm cô, thế nhưng sắc mặt trở nên nghiêm trọng chỉ vì một câu nói của Tưởng Thanh Vũ, nhìn ra được Lôi Dịch rất tôn kính Tưởng Thanh Vũ, hơn nữa không đơn giản là tôn tính trên phương diện thực lực.

Tiến sĩ K im lặng một lát, cuối cùng trầm giọng nói: “Được.”

Trong lòng Sở Du Ninh run lên, cô hiểu tiến sĩ K một chút, hắn là một người có thể dùng người sống làm thí nghiệm mà mắt cũng không nháy một cái, hắn vẫn luôn chỉ để ý tới thành quả nghiên cứu, còn sự sống chết của nhân loại thì làm gì có liên quan đến hắn. Nhưng hắn thế mà lại đồng ý rồi… Sở Du Ninh nhìn ba người đàn ông trước mặt này mà có chút hoảng hốt…