Trong lòng Sở Du Ninh đảo nhanh, sau đó hơi rũ mắt: “Lúc tôi đi vào căn cứ này cũng không giấu giếm thân phận, Lý Nhiên cũng đã làm lộ tin tức của tôi ra bên ngoài, nhưng mà Ngô gia… cũng không thèm chào hỏi…” Giọng của Sở Du Ninh không nhanh không chậm, giống như chỉ là đang tùy tiện nói nói mà thôi, nhưng tâm tình có chút trầm xuống.
Thực ra Sở Du Ninh cũng không phải là một người phụ nữ yếu đuối, những người đàn ông ở đây đều vô cùng rõ ràng điểm này. Nhưng mà… Sở Du Ninh vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, lúc này bộ dáng rụt rè lại đã khơi dậy được sự thương tiếc của đám đàn ông và sự bất mãn của họ với Ngô gia.
Cái này không có liên quan đến có đầu óc hay không, hay là vấn đề dễ dàng bị một người phụ nữ lợi dụng hay không, mà là… bọn họ nguyện ý!
Cố Đông dẫn đầu nở nụ cười lạnh: “Chờ dị thú ăn chán rồi đi thì hết thú vị rồi, dù sao thì… cơ thể và thú hạch của dị thú bây giờ cũng đều là tài nguyên cả đấy.”
Diệp Thần chẳng nói cái gì, đôi mắt lạnh băng chỉ nhìn trên những con dị thú kia, nghĩ tới việc cô tìm được đường sống trong chỗ chết rồi mắt hắn ửng đỏ, trái tim lạnh lẽo của Diệp Thần đột nhiên nhảy dựng, hắn biết, một khắc kia mới là bộ dáng chân thật nhất của cô.
Lục Dĩ Minh đi đến bên người Sở Du Ninh bảo vệ cô đám trẻ con ở phía mình. Tiến sĩ K nhìn bọn họ một cái rồi thẳng tay ném khẩu súng trên người cho Sở Du Ninh, Sở Du Ninh vừa nhận đã thấy tên này đúng là tốt bụng đó, thả sắn ba viên tinh hạch cấp 8 vào khẩu súng rồi, như này thì tám phần là có thể sử dụng cả đời.
Sau khi xác định Sở Du Ninh an toàn không có việc gì, mấy người đàn ông bắt đầu lấy trung tâm là Sở Du Ninh giết ra ngoài.
Muốn hoàn toàn cắt đứt ý định của Ngô gia thì làm gì có cái gì tốt hơn là giết sạch đám dị thú này?
Lúc mấy người còn đang giết đám dị thú này thì Thẩm Hạo Nam và Lôi Dịch đã tới rồi, không chỉ hai người bọn họ mà Tưởng Thanh vũ cũng tới theo. Lôi Dịch hoảng loạn lao vọt về phía tường, khi hắn nhìn thấy Sở Du Ninh được vây ở trung tâm thì đôi mắt đỏ lên.
Thẩm Hạo Nam cũng không để ý chẳng màng đến đại quân dị thú, dị năng hệ bóng tối trên người kích động, nơi hắn đi qua đã trở thành một mảnh đen nhánh.
Tưởng Thanh Vũ thấy cảnh tượng như vậy thì nhíu mày, tầm mắt hắn đảo qua tất cả mọi người, khi lướt qua Diệp Thần thì dừng một chút, cuối cùng dừng ở trên người Sở Du Ninh, người phụ nữ này… rất có bản lĩnh.
Bằng năng lực của hắn tất nhiên không khó để nhìn ra thực lực của những người đàn ông này, cũng chính là nguyên nhân như thế hắn mới càng thêm giật mình, mấy người đàn ông này phần lớn đều có thân phận có địa vị, có thực lực và cả xuất thân, nhưng cái chính là… đã có bản lĩnh và có đầu óc nhưng đám đàn ông này lại vây quanh một người phụ nữ, điều này sao có thể làm Tưởng Thanh Vũ không kinh ngạc?
Bằng thực lực của mấy người này thì đàn dị thú này có thể bị quét rất nhanh, Tưởng Thanh Vũ hơi dừng một chút sau đó bổ dị năng của hắn xuống, toàn bộ không gian sáng lên như giữa ban trưa. Ánh sáng mãnh liệt này tồn tại khoảng ba phút, chờ tới khi ánh sáng tiêu tán hết thì đàn dị thú bị bổ trúng đã biến mất không còn chút dấu vết, chỉ có thú hạch sáng lấp lánh yên lặng nằm ở nơi đó nói cho mọi người chúng nó đã từng tồn tại.
Sở Du Ninh choáng váng: “Đây là…”
“Dị năng hệ quang* cấp 10.” Lục Dĩ Minh nhìn bên đó nhàn nhạt giải thích: “Khi dị năng đạt tới cấp 10 thì sẽ tiến vào một dạng trình tự khác, cụ thể là gì thì ngoại trừ người dị năng cấp 10 ra không ai có thể hiểu rõ.”
(*hệ ánh sáng)
Dị năng hệ quang là loại dị năng biến dị, tức là vừa có thể tấn công vừa có thể chữa trị, tuy hiếm thấy nhưng không phải không có, nhưng… cấp 10… bất kể là loại dị năng nào thì một khi đã tới cấp 10 thì đều là một thế giới mới, cho nên… cường đại như Cố Đông cũng sờ không tới thực lực của Tưởng Thanh Vũ.
Tưởng Thanh Vũ chỉ ra tay đúng một lần, tính cả số lượng dị thú mà Thẩm Hạo Nam và Lôi Dịch giết được thì vừa vặn ngang ngửa với số lượng bên phía Cố Đông… Cho nên… một đòn này Tưởng Thanh Vũ tính toán rất tốt, đây căn bản không phải là phạm vi tấn công lớn nhất của hắn, trách không được… trách không được hắn có thể trở thành người đứng đầu Hoa Hạ…