Tên Triệu Cường này ham ăn biếng làm, sau khi thành lập căn cứ chỉ lo hưởng lạc, trải qua ba năm mô hình của căn cứ Tự Do vẫn là cái nhà tù như cũ, cho nên nếu như Sở Du Ninh tiếp nhận căn cứ này thì nhất định phải cải tạo lớn một lần.
Nhưng thành lập căn cứ không phải chỉ nói ngoài miệng, nó cực kỳ tốn tiền, mà Sở Du Ninh… cô không có tiền! Đúng vậy, cả gia sản của cô đều để lại cho Sở Du Nhàn, kể cả không để lại cho Sở Du Nhàn thì cũng vô dụng, chút tiền này thì đến cả việc xây tường thành cũng chẳng đủ.
Không khéo chính là tất cả những người đàn ông trong phòng này đều rất rõ ràng…
Cao Dương tinh thần tỉnh táo, cúi người đến trước mặt Sở Du Ninh: “Tôi thể cho em mượn đội kiến trúc của căn cứ Cao Dương!” Như vậy liền có thể nhân cơ hội ăn vạ ở lại căn cứ Tự Do để ở gần vợ.
Cố Đông ngồi bên người Sở Du Ninh lạnh lùng ngó hắn: “Không cần, Tiêu Hồn Động của chúng tôi cũng có đội kiến trúc!”
“Đội kiến trúc Tiêu Hồn Động là của Tiêu Hồn Động.” Cao Dương cười: “Có chút đồ thì vẫn cần phải tính toán rõ ràng.” Rất rõ ràng, Cao Dương sợ Cố Đông giống tằm ăn dưa ăn luôn thế lực căn cứ Tự Do.
Cố Đông lại lười phản ứng lại hắn: “Của anh chính là của em, đừng nói một cái căn cứ Tự Do, chỉ cần em muốn thì Tiêu Hồn Động cũng là của em!”
Nhìn Cố Đông chân thành như vậy ánh mắt Sở Du Ninh đột nhiên lóe lên, nói thật, cô động tâm… Không có cách nào, ích lợi mới là thứ mà cô cố chấp nhất.
“Như vậy không tốt đâu, dù sao thì Hạo Nam mới là vị hôn phu của Ninh Ninh.” Lục Dĩ Minh ngắt lời kịp thời, hắn thật sự sợ Sở Du Ninh nhất thời bị ích lợi làm lu mờ đầu óc mà đồng ý, nhưng mà đúng là… Toàn bộ Tiêu Hồn Động đó, làm gì có ai mà không động tâm.
Cố Đông lạnh lùng cười: “Đáng tiếc… Thẩm gia quá nhỏ chẳng đủ nhét kẽ răng Tiêu Hồn Động!”
Đây là khinh bỉ trần trụi…
Thẩm Hạo Nam vẫn luôn yên tĩnh cuối cùng cũng đã mở miệng, chỉ thấy hắn bình đạm nhìn Cố Đông: “Thời điểm tôi ở bên Ninh Ninh vẫn còn là xử nam, sau này vẫn luôn giữ gìn thể xác và tinh thần rất sạch sẽ, từ đầu đến cuối không chạm qua bất kỳ một người phụ nữ nào khác…. hay là người đàn ông nào, hay chơi trò ái muội với bất kỳ một ai.” Một câu của Thẩm Hạo Nam đã làm toàn bộ người trong phòng đều đen mặt, đang tán gẫu đấy à? Ai CMN nói tới chuyện xử nam hay không cơ chứ!! Người xưa đã nói “loạn quyền đánh chết sư phụ già”, Thẩm Hạo Nam thật đã làm được…
Chưa kể…. toàn bộ những người đàn ông thật sự không dám phản bác Thẩm Hạo Nam… lần đầu tiên của Lục Dĩ Minh đúng là làm với Sở Du Ninh, nhưng mà… trước kia hắn đã chơi trò ái muội với Triệu Tiêm Tiêm. Thẩm Hạo Nam nói xong liền không nói nữa, đừng lấy thân phận ra nói chuyện với hắn, hắn và Ninh Ninh mà nói chính là tình cảm!
Trong phòng im lặng một lúc lâu, cuối cùng tất cả mọi người ăn ý định lật qua trang khác.
Lục Dĩ Minh nhìn Tưởng Thanh Vũ một cái, Tưởng Thanh Vũ lập tức hiểu ngầm: “Bây giờ đang trong thời gian khá đặc biệt, căn cứ Tự Do nên sớm hoàn thiện, tôi cũng sẽ đưa đội kiến trúc của Tưởng gia cho cô!” Mặc kệ Cao Dương và Cố Đông có mục đích là gì thì Tưởng gia cũng phải cắm một chân vào.
Cho nên không cần chờ Sở Du Ninh mở miệng mấy người đàn ông đã tự giải quyết vấn đề xây dựng.
Phương pháp xây dựng sau mạt thế khác hẳn với trước mạt thế, đều là do dị năng giả hệ thổ, hệ mộc và hệ kim làm, cho nên chỉ tốn nhân lực không tốn tài nguyên.
Tiến sĩ K không có đội kiến trúc nhưng tiền vốn của hắn chính là đầu óc: “Trước khi bắt đầu thì thiết kế bản vẽ đi, cô muốn hướng phát triển như nào?”
Hắn hỏi cái này nhưng Sở Du Ninh vẫn bình tĩnh trầm giọng hỏi chuyện khác: “Hân tỷ sao rồi?”
Tiến sĩ K hơi khựng sau đó nói: “Giải phẫu rất thành công, nhưng cô ta cứ nhất quyết đòi đi tìm cô, không tốt cho quá trình dung hợp cho nên tôi đã tiêm thuốc an thần loại mạnh cho cô ta. Trước khi dị năng dung hợp hoàn toàn thì vẫn luôn ở trong trạng thái hôn mê.”