------------11 năm sau-------------
- á á á á á á á á á á á ...... ba ơi.
-emi.. emi emi… dậy đi con EMI- bà của cô lay cô dậy... cô lại gặp cơn ác mộng đó.
-hộc…..hộc…hộc- cô thở gấp như sắp mất oxi vậy rồi vội lấy tay lau mồ hôi trên trán
-con có sao không cháu iu… con lại gặp ác mộng đó nữa à– bà cô lo lắng hỏi thăm
-dạ.. giờ con không sao rồi.. mấy giờ rồi bà ???
-8h30 rồi con.. con lo chuẩn bị đồ đạc dì đi.. 9h30 con phải ra sân bay rồi đó..
-nhưng bà ơi!! Con không muốn đi tí nào đâu. Con lo cho bà lắm bà già rồi ở bên đây một mình con không yên tâm tí nào… - cô nhõng nhẽo chui đầu vào lòng bà
-lớn rồi 17t rồi nhá.. bày đặt nhõng nhẽo với tôi à.. bà không sao đâu. Bà quen rồi. với lại con ở bên đây lâu rồi 3 năm rồi còn gì con không sợ mẹ với anh con lo sao.. lâu rồi họ không gặp con họ chắc giờ nhớ con lắm đó…. – bà dịu dàng xoa đầu cô nói nhẹ nhàng
-haizz thôi được rồi bà.. cháu không cãi lại bà rồi.. cháu chuẩn bị đây- mặt cô xụ xuống nhìn rất đáng iu
-ừ.. con chuẩn bị đi bà xuống phòng làm đồ ăn sáng cho con nha.- bà cười nhẹ rồi ra khỏi phòng
-dạ……
Thật ra cô đã chuẫn bị xong ừ tối hôm qua rồi.. cô nhìn vali mà thở dài như bà già vậy. đã 3 năm rồi không gặp mẹ và anh hai cô cũng nhớ lắm nhưng cô về đó nhớ lại cái quá khứ dơ bẩn đó. Lúc ba cô mất cô trở nên ít nói đi ít khi nói chuyện với ai, mọi người trong trường đều không dám nói chuyện với cô vì ai nhìn đôi mắt cô cũng hoảng sợ, đôi mắt đen sâu hoáy nhìn như có chứa hàn khí ai nhìn vào cũng phải lạnh sống lưng. Lúc đó cô bắt đầu học võ, cô học rất nhanh thậm chí hơn cả anh hai mình, không ai có thể đánh bại cô. và cô bắt đầu học vũ khí như bắn súng, kiếm,dây roi, dây xích....... ( ặc ặc ) và cô đã sớm lập được bang tên Black khi cô lên 10 tuổi, lúc đầu cô vào chốn giang hồ mọi người hay khinh thường cô vì còn nhỏ với lại cô lại là đứa con gái yếu đuối nhưng sau này chỉ trong 3 tháng cô đã khiến cho ai phải công nhận cô cô đã dùng tài của mình thu phục được nhiều bang lớn và nhận được rất nhiều đàn em bây giờ ai nói tên " Hoa Hồng Đen" tên trong giới giang hồ của cô ai nhắc đến tên đó thì ai cũng phải run sợ vì cô này nổi tiếng bởi vì sự tàn nhẫn lạnh lùng của cô và trong đó rất rất ít người biết được mặt cô vì những người cô thật sự tin tưởng nên mới được cho cô biết mặt, anh cô thì cũng chung bang với cô nhưng từ khi cô qua Mĩ sống với bà thì anh ra khỏi bang và cùng bạn mình là shin lập bang Zeus. tuy vậy nhưng 2 bang này chung phe với nhau luôn giúp đỡ nhau ( tất nhiên rồi anh em với nhau mà). Lúc cô 11 tuổi thì mẹ cô tuyên bố sẽ bước thêm bước nữa, cô và anh không phản đối vì mẹ cô đã quá đau khổ vì chuyện của ba rồi. Sau khi cưới mẹ cô được 4 tháng thì emi hay bắt gặp ánh mắt không bình thường từ ba dượng của mình cô nghĩ vì ba dượng iu thương mình quá nên đâm ra vậy, nhưng không phải vì vậy mà cô bất cảnh giác cô luôn cảnh giác, khi không có ai ở nhà chỉ có cô với ba dượng mình thì cô luôn ở trong phòng khóa cửa kín đáo cô không ra ngoài vì lỡ như có chuyện gì thì cô không muốn đánh ông ba dượng mình đâu. Nằm viên lâu dài đó ( híc chị ưi chị dữ thế... emi: chị mày dữ vậy mới không ai dám đến gần đó cưng à!!! hehe ) ông ta cũng hay ve vãn mấy cô hầu trong nhà may là có cô bảo vệ nên mấy cô hầu và cô luôn cảnh giác. Nhưng 1 hôm cô bị sốt cao vì 1 hôm cô đi xử lí đám trong bar E.X của cô nên bị dầm mưa trong khi đánh nên giờ cô nằm 1 cục trong phòng ( emi: ê tuôi là người không phải vật nha mà cục này cục nọ ta đánh chết à... t/g: ơ .... em só ry em không biết ghi sao hết * xách laptop dọt* ) mấy cô hầu chăm sóc cô rất chu đáo. Lúc đó chỉ có cô và mấy người hầu thui, ông ba dượng nhân cơ hội vờ nói để quên hồ sơ nên về nhà lấy, về tới nhà là mấy cô hầu đều sợ vì chỉ có emi ở nhà ma cô ấy đang bệnh nhưng ông khong để ý và đi vội lên trước cửa phòng emi, mấy cô hầu hốt hoàng vì lúc mấy cô chăm sóc xong quên khóa cửa phòng lại nên ông ta đã mở cửa ra và khóa lại làm cho mấy người này không kịp trở tay.. Ông ta thấy emi nằm đó ngủ dục vọng dâng trào vội ôm lấy ôm hôn hít sờ mó cô giật mình tính quật ông ta xuống nhưng cô đang rất yếu nên cô đang cố gắng với tới cây dao trên bàn.... mầy cô hầu đập cửa tìm mọi cách xông cửa vào nhưng vô ích mấy cô hầu bỗng bật khóc, may thay anh cô đi học về thì thấy mọi người đứng trên lầu khóc thì anh hỏi:
-có chuyện gì mà mấy cô khóc quá vậy có chuyện gì sao???
-ôi may quá,cậu chủ về rồi.. Cô ..cô chủ... hức ... bị... hức hức...- 1 cô hầu liền chạy xuống
vừa chạy vừa khóc
-bị gì mau nói - max tức giận hét lên
-ông chủ...nhân... cơ hội emi... bệnh... không có ai ở nhà .....liền xông vào cửa phòng định........
Max liền chạy lên lầu kêu mọi người tránh ra rồi đạp cửa văng ra.. thì anh sững sờ khi thấy ba dượng nằm lên người cô hôn hít sờ mó đủ chỗ emi thì đang khóc cố với lấy cây dao, anh liền lấy cái ghế gần mình quăng vào ông ta, ông đau đớn lăn xuống mặt trắng bệch khi thấy max nhìn ông cầm con dao nhìn ông với anh mắt vô cùng giận dữ..emi thì khóc nức nở ôm lấy cô hầu bên cạnh lấy chăn che hết mình
-rồi rồi cô chủ không sao rồi cô chủ.. cho cô xin lỗi...... vì cô quá.... bất cẩn...cô....- cô người hầu vừa nói vừa khóc
-con sợ...hức... lắm... cô ơi...- emi ôm chặt lấy cô người hầu
-con....con.. à.. tha cho ba đi nha.. ba lỡ bị mê muội emi.. không.. không làm chủ được mình.. ba..
-câm ngay.. ông xứng đáng làm ba tôi sao.. ông xứng đáng làm ba tôi trong khi ông cưỡng bức con gái của ông sao- max hét khiến cho mấy cô hầu phải giật mình.
-...........
-ÔNG PHẢI CHẾT!!!!!!!!!!!!!!!
-KHOAN.......... ông ta để em xử lí cho- 1 giọng nói lạnh lùng khiến mọi người trong đây kể cả anh cô cũng phải lạnh sống lưng dù cho anh cô đã nghe giọng này nhiều lần rồi........