Táng Thần Tháp

Chương 333: Chí Tôn thuật, Huy Hoàng lịch sử



Nếu như Giang Nhược Trần để cho người trung niên kia biết được, chắc chắn sẽ không nói gì tới cực điểm.

Ngươi nghĩ con đường Chí Tôn là gì?

Muốn xông vào liền tùy tiện xông xáo, lấy chút chỗ tốt lại ra?

Giang Nhược Trần dọc theo thông đạo rời khỏi phòng Chí Tôn, trở lại Chí Tôn phong quen thuộc.

Cũng không biết qua bao lâu, lúc đi ra, ánh nắng mặt trời trên Chí Tôn phong hòa tan, gió nhẹ thổi rừng trúc mang đến cảm giác mát mẻ, thời tiết tốt, rất là sảng khoái.

Đi ra khỏi Chí Tôn Điện, Giang Nhược Trần không lựa chọn trở về phòng trúc của mình, mà là trực tiếp đi về phía sân của Cổ Nguyên.

Lần này hắn có thể tiến vào Chí Tôn lộ, đạt được tôi luyện, đồng thời cũng tăng lên thực lực, đều có quan hệ rất lớn với Cổ Nguyên đưa cho hắn chìa khóa thanh đồng.

Bây giờ đi ra, tự nhiên là muốn đến nhà nói lời cảm tạ một phen.

Giang Nhược Trần quen việc dễ làm đi tới sân Cổ Nguyên, từ xa đã nhìn thấy Cổ Nguyên đang nhàn nhã phơi nắng bên hồ, thỉnh thoảng lấy ra chút thức ăn cá, ném cho Linh Lý trong hồ.

Cốc cốc.

Giang Nhược Trần gõ cửa sân.

Cổ Nguyên nghe được động tĩnh, lập tức đi tới, mở cửa ra, thấy được Giang Nhược Trần.

"Cuối cùng ngươi cũng ra rồi."

Cổ Nguyên nhìn Giang Nhược Trần, trên mặt có chút kinh hỉ, cảnh giới của hắn không cao, nhưng tốt xấu gì hắn cũng là một trưởng lão, nhãn lực vẫn không thấp, liếc mắt liền nhìn ra thực lực của Giang Nhược Trần, đã nhận được tăng lên.

"Thế nào? Có thể thông qua Chí Tôn lộ không?" Cổ Nguyên lập tức hỏi.

Nghe được Cổ Nguyên nói, Giang Nhược Trần biết rõ, Cổ Nguyên biết Chí Tôn lộ tồn tại, giao chìa khóa thanh đồng cho mình, chính là muốn để cho mình đi xông một lần.

Hiểu được điểm này, Giang Nhược Trần biết rõ, mình đã hoàn toàn chiếm được Cổ Nguyên tán thành.

Hắn tán thành đệ tử Chí Tôn phong của mình.

"Ừ, thông qua." Giang Nhược Trần gật gật đầu, rất khẳng định trả lời.

"Quá tốt rồi, đến đây, mau vào nhà, nói cho lão già ta nghe một chút."

Thấy Giang Nhược Trần gật đầu, trên gương mặt già nua của Cổ Nguyên lập tức hiện lên vẻ vui sướng, vội vàng để cho Giang Nhược Trần tiến vào sân nhỏ, hai người ngồi đối diện trò chuyện.

Cổ Nguyên tựa hồ không hiểu rõ Chí Tôn lộ, cho nên có rất nhiều vấn đề, hắn đều muốn hỏi thăm Giang Nhược Trần.

Giang Nhược Trần cũng không giấu giếm gì đối với hắn, nói tất cả mọi chuyện mình gặp được ở Chí Tôn lộ cho Cổ Nguyên.

Bao gồm cả chuyện người trung niên mời hắn uống trà, sau đó lâm vào trạng thái minh ngộ.

Cổ Nguyên nghe xong, cảm xúc trên mặt trở nên vô cùng phức tạp.

"Con đường Chí Tôn quả thật còn tồn tại, không có bởi vì Chí Tôn phong xuống dốc mà biến mất..." Cổ Nguyên thương cảm nói.

"Trưởng lão, Chí Tôn lộ không chỉ không có biến mất, hơn nữa còn rất hoàn thiện, trong đó tất cả đều tồn tại." Giang Nhược Trần gật đầu, khẳng định ý nghĩ của Cổ Nguyên.

Cổ Nguyên cảm xúc từ thương cảm, lại chuyển biến thành mừng rỡ: "Vậy thì quá tốt rồi, Chí Tôn lộ cùng Chí Tôn thuật là căn bản của Chí Tôn phong chúng ta, Chí Tôn thuật mặc dù đã thất truyền ngàn năm, nhưng chỉ cần Chí Tôn lộ còn tồn tại, Chí Tôn phong chúng ta sẽ không triệt để xuống dốc, phục hưng có hi vọng."

Nghe Cổ Nguyên nói, trong lòng Giang Nhược Trần không khỏi sinh ra tò mò.

Từ khi hắn bắt đầu tiến vào nội môn, liền không chỉ một lần nghe được, Chí Tôn thuật.

Rốt cuộc đây là một bản công pháp võ kỹ gì, có thể khiến nhiều người thèm thuồng như vậy, cũng có thể khiến cho Chí Tôn phong từng huy hoàng một thời đại?

Xuất phát từ hiếu kỳ, lúc này Giang Nhược Trần liền dò hỏi: "Tiền bối, Chí Tôn thuật này, rốt cuộc là một bản công pháp võ kỹ dạng gì? Làm tuyệt học của một phong, làm sao có thể thất truyền đây?"

Nghe được câu hỏi của Giang Nhược Trần, vẻ mặt Cổ Nguyên lần nữa thương cảm, tựa hồ chạm đến vết sẹo lúc trước.

Nhưng hắn vẫn trả lời Giang Nhược Trần: "Chí Tôn thuật này chính là Thái Ất Học Cung chúng ta, thậm chí là công pháp cường đại nhất toàn bộ Giới Nam đại địa, cũng là đại thuật sinh sát Thiên cấp duy nhất, chỉ cần có thể triệt để nắm giữ Chí Tôn thuật, ít nhất đều có thể tu luyện tới Đạo Tàng Cảnh..."

Soạt.

Cổ Nguyên vừa dứt lời, Giang Nhược Trần lập tức lắp bắp kinh hãi.

Thiên cấp công pháp?

Công pháp Huyền cấp thượng phẩm bình thường, có thể trở thành võ kỹ trấn quốc của một quốc gia, Địa cấp có thể khiến cho vô số cường giả chém g·iết.

Chí Tôn thuật này lại là công pháp Thiên cấp cao cấp nhất, khó trách lúc trước hắn còn chưa lên tới đỉnh phong, đám người Lệ Hùng đã nói ra.

Đồng thời hắn cũng hiểu được, vì sao ngàn năm trước Chí Tôn phong có thể áp chế tám ngọn núi khác, sừng sững ở trên toàn bộ Giới Nam đại địa.

Nắm giữ Sinh Sát Đại Thuật Thiên cấp, tung hoành toàn bộ Giới Nam đại địa, tự nhiên là không có bất kỳ áp lực.

Chỉ đáng tiếc, một quyển công pháp Thiên cấp lại thất truyền.

Tuy rằng trên người Giang Nhược Trần đã có công pháp Thiên cấp mà Long Tôn đưa cho hắn, [Cửu Long Thần Quyết].

Nhưng trước mắt nghe được Thiên cấp công pháp thất truyền, vẫn còn có chút thịt đau.

Bởi vì công pháp Thiên cấp thật sự quá trân quý, chí bảo đủ để cho hoàng triều, thậm chí đế triều liều lĩnh tranh đoạt, hàm lượng vàng cao bao nhiêu?

"Thiên cấp công pháp... Cổ trưởng lão, công pháp trọng yếu như thế, sao lại thất truyền được?"

Sau khi hơi kinh ngạc một lúc, Giang Nhược Trần nhịn không được tò mò mở miệng hỏi lại lần nữa.

Hắn lên Chí Tôn phong, chỉ là vì thanh tịnh, không người quấy rầy, cho nên nhiều ngày qua, hắn đối với Chí Tôn phong hiểu rõ cũng không nhiều.

Chỉ biết Chí Tôn phong này đã từng huy hoàng, bởi vì tuyệt học trấn phong thất truyền, do đó xuống dốc, còn lại hắn một mực không biết.

Hôm nay đều tán gẫu đến đề tài này, hắn dứt khoát hỏi.

Cổ Nguyên đồng ý với Giang Nhược Trần, đối với câu hỏi của hắn, tự nhiên cũng sẽ không giấu diếm, ánh mắt xoay chuyển một lát, hắn giống như nhớ lại chuyện cũ, nói với Giang Nhược Trần.

Thì ra lịch sử của Chí Tôn phong dài đến ba ngàn năm, trong ba ngàn năm này, Chí Tôn phong đã trải qua bốn mươi mốt đời phong chủ.

Mà Chí Tôn thuật, là mất đi ở trong tay phong chủ đời thứ ba mươi sáu.

Mất đi nguyên nhân là vì ngàn năm trước, đại địa Giới Nam đã xảy ra một hồi náo động cực lớn.

Vô số Đại Yêu, Ma tu, không biết từ chỗ nào, tràn vào Giới Nam, mang đến t·ai n·ạn cực lớn cho toàn bộ Giới Nam đại địa.

Khi đó, phong chủ đời thứ ba mươi sáu kinh tài tuyệt diễm, thiên tư bất phàm, không có gì bất ngờ xảy ra, chắc chắn sẽ dẫn đầu toàn bộ Chí Tôn phong, thậm chí Thái Ất Học Cung, đi tới một độ cao mới.

Đáng tiếc chính là, khi náo động phát sinh, phong chủ đời thứ ba mươi sáu còn trẻ, mới hoàn toàn nắm giữ Chí Tôn thuật không lâu, còn chưa kịp chọn lựa một đệ tử xuất sắc làm truyền nhân, liền vội vàng suất lĩnh toàn bộ Thái Ất học cung, trấn áp náo động.

Trận náo động kia cực kỳ thảm thiết, toàn bộ cường giả Giới Nam đều vẫn lạc trong đó.

Thật bất hạnh, phong chủ đời thứ ba mươi sáu, đã vẫn lạc trong trận đại chiến kia, từ nay về sau Chí Tôn thuật thất truyền.

"Sau khi phong chủ đời thứ ba mươi sáu ngã xuống, Chí Tôn phong chúng ta tuy rằng mất đi tuyệt học, nhưng đệ tử kinh tài tuyệt diễm vẫn không ít, còn kéo dài một hai trăm năm huy hoàng."

"Chỉ là theo thời gian trôi qua, Chí Tôn phong càng ngày càng yếu thế, cho đến hiện tại."

Cổ Nguyên một lần nói toàn bộ lịch sử của [Chí Tôn Thuật] thất truyền, cùng với Chí Tôn phong cho Giang Nhược Trần.

Giang Nhược Trần nghe xong, cảm thấy tự hào vì Chí Tôn phong, lại cảm thấy đáng tiếc.

Nếu như trong trận đại chiến hỗn loạn đó, phong chủ đời thứ ba mươi sáu không vẫn lạc, chí tôn phong hiện giờ khẳng định là vô cùng huy hoàng, ba chữ [Chí Tôn Thuật], cũng sẽ đại biểu tuyệt học cao nhất của toàn bộ Giới Nam đại địa.

Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê.