Tên Ta Sẽ Được Ghi Vào Sử Sách

Chương 21



"Thời tiết mát mẻ như vậy, tại sao Hạ đại nhân lại đổ nhiều mồ hôi như thế?"

Trên kim điện, biểu cảm của mỗi người đều rất đặc sắc.

Hạ Lệnh Chi năm đó đã hùng hồn tuyên bố, không cưới đồ giả, chỉ cưới Ninh tam tiểu thư chính hiệu.

Cuối cùng hắn cũng cưới được, cũng coi như toại nguyện rồi?

Ta khuyên hắn: "Đừng để bụng, người ngươi cưới cũng là con gái của Bảo Định hầu."

Con gái của hoa khôi hay con gái của phu nhân, ta đều không quan tâm nhưng Hạ Lệnh Chi thì quan tâm.

Hắn càng quan tâm thì sẽ càng thấy ghê tởm.

"Không, không thể nào!" Hạ Lệnh Chi vẫn không tin.

Ta ném tập hồ sơ điều tra trong tay cho hắn: "Hạ đại nhân biết chữ chứ?"

Hắn cầm tập hồ sơ, Bảo Định hầu cũng lảo đảo đi tới.

Hai người càng đọc, sắc mặt càng khó coi.

Bảo Định hầu ngẩng đầu nhìn ta, giọng trầm trọng: "Nhưng nhưng ngươi không có một chỗ nào giống ta và mẫu thân ngươi."

Đúng vậy, ta thực sự không giống họ, dung mạo không giống, ngay cả tính cách cũng không giống.

Nhưng có phải tất cả những đứa trẻ đều phải giống cha mẹ không?

Khi đứa trẻ nuôi lớn không phải con ruột thì lập tức vứt bỏ nó sao?

Ta nói: "Không quan trọng. Dù có phải con gái của ông hay không, ta cũng sẽ không nhận ông nữa."

Bảo Định hầu há miệng định nói thêm gì đó, ta hất tay áo, không nhìn ông ta nữa.

Khiến ông ta khó xử không phải là mục đích của ta lúc này.

Ta lấy từng bản tấu sớ luận tội ta ra, trả lại.

"Vừa nãy Tát đại nhân nói xem việc chứ không xem người." Ta dừng lại trước mặt Thái đại nhân: "Bây giờ thì sao?"

Tát đại nhân mặt mày u ám, sắc mặt tái nhợt, không nói gì.

Ngay lúc này, bệ hạ đập vỡ chén trà: "Tất nhiên là họ xử lý người nhưng không phải xử lý ngươi mà là xử lý trẫm."

"Từng người trong số họ đều không muốn thấy trẫm dựa dẫm vào ai."

Bệ hạ vừa lên tiếng, trăm quan lập tức kinh hoàng, quỳ xuống hết cả.

Bệ hạ cười khẩy: "Có người chỉ mong trẫm không có người dùng, c h ế t sớm một chút. Họ có thể nâng đỡ chủ tử mới."

Dưới điện vang lên một tràng cầu xin bệ hạ bớt giận.

"Thánh thượng, không phải mỗi vị đại nhân đều có lòng dạ hiểm độc." Ta khuyên: "Ngài bớt giận đi."

"Ngươi đừng nói thay cho họ! Lần này ai luận tội ngươi, ai cầm đầu, mục đích là gì, ai là người theo đuôi, chắc chắn phải điều tra rõ ràng."

"Ngươi là người trẫm dựa dẫm, trẫm phải bảo vệ ngươi, phải cho ngươi một lời giải thích, cũng phải cho trẫm một lời giải thích!"

Bệ hạ nói rồi ho khan.

"Những việc còn lại, giao cho ngươi." Bệ hạ liếc nhìn ta.

Nói xong, bệ hạ được Thái công công đỡ đi.