Thái Sơ

Chương 10: Lạnh nhạt minh giám đạo sơ tâm (1)



Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

Dịch: Tiêu Dao

--------------------------

(có vẻ tác giả đã post thiếu một đoạn)

Nhìn thấy ánh mắt của Hoàng Long chân nhân quét đến, nội tâm bốn người đều phát lạnh, chưởng giáo đã có quyết định, đám người Cổ Vân Tử không dám tiếp tục nhiều lời, cả đám toét miệng hiền lành, ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Trương Cuồng

- Trương Cuồng này, rảnh rỗi không có việc nhớ đến Cổ Vân Đường dạo chơi vài vòng, ngươi cùng Trương Dương giao lưu, cùng nhau tiến bộ!

- Cổ Vân Đường có gì đẹp mà xem, phải đi Hạ Vân Đường nhiều vào, ta sẽ thảo luận thuật xem bói với ngươi.

Chờ bọn hắn nói xong, Tô Bách Hoa nãy giờ vẫn ở một bên giữ trầm mặc bỗng nhiên nói:

- Nhập môn sẽ có ba tháng sơ huấn, sau khi kết thúc chính là giữa mùa đông, hoa mai ở Bách Hoa Đường nở rộ, Trương Cuồng ngươi có thể đến Bách Hoa Đường cùng ta ngắm hoa thưởng rượu.

Bốn vị đại Đường chủ của nội đường, địa vị ở trong Thái Sơ giáo gần với chưởng giáo cùng một ít vị trưởng lão lớn tuổi, vốn cao cao tại thượng, đám đệ tử bình thường muốn gặp gỡ cũng không có cách nào, vậy mà vì Trương Cuồng, bọn hắn đã bất chấp, nhất là Bách Hoa Đường bình thường nghiêm cấm nam đệ tử bén mảng đến, hôm nay Tô Đường chủ lại có lời mời thế này, thật khiến vô số nam đệ tử ấm ức.

Vô số đệ tử ném cho Trương Cuồng ánh mắt tiện tiện, vừa rồi Trương Dương tỏ vẻ không ai bì nổi cũng nịnh nọt chạy đến, lão đại gọi đến người nghe nổi da gà, nào còn chút ngạo khí ban nãy, khoảng cách giữa hôi chủng và tử chủng là rãnh trời, hắn chỉ cần xem biểu hiện của đám trưởng lão là hiểu ngay điều ấy.

- Trương Cuồng huynh, có thể bái nhập vào Thái Sơ giáo cùng lúc với huynh, thật là vinh hạnh của ta.

Tam hoàng tử Lý Tĩnh lập tức mang theo đám con cháu quý tộc tới, vây lấy Trương Cuồng, cực kỳ nhiệt tình, cũng không biết cái vẻ cầu hiền như khát kia là thật tâm hay giả vờ

- Gia đình của Trương Cuồng huynh vẫn còn ở trấn Đại Điền Tiểu Tự sơn đúng không? Ở kinh thành ta có một tòa nhà mới xây, nếu Trương Cuồng huynh không chê, có thể mời nhị lão chuyển đến, phụ hoàng của ta nhất định dùng lễ ngộ của công hầu đối đãi, để hai vị gia lão an hưởng tuổi già vinh hoa phú quý!

Một đám đệ tử quý tộc vốn kiêu ngạo nhao nhao phụ họa, nhất thời tưởng chừng như Trương Cuồng sắp trở thành trụ cột của Tường Long quốc, đầu lĩnh dẫn dắt Thái Sơ giáo đi đến nơi vô thượng. Bất quá với tư chất xuất chúng của Trương Cuồng, cũng xứng đáng với những lời khen ngợi này.

Đa số đệ tử con nhà nghèo cảm thán tại sao bản thân mình không phải tử chủng, nếu thế thì cha mẹ cũng được hưởng lễ đãi của công hầu, quang tông diệu tổ.

- Tiếp theo, Lý Tĩnh!

Theo tiếng điểm danh của Lạc Diệp chân nhân, Lý Tĩnh đi lên đài khảo thí. Hoàng gia mỗi một đời đều tuyển chọn ra một hoàng tử tư chất tốt nhất để tiến vào Thái Sơ giáo tu hành, mang theo sứ mạng trở thành thần hộ mệnh cho hoàng triều, tương lai có thể bảo vệ đế quốc thiên thu vạn tuế, Lý Tĩnh chính là kẻ được chọn trong thế hệ này.

Xuất thân hoàng gia nên Lý Tĩnh từ bé đã ăn các loại linh dược lớn lên, ngay cả nước tắm của hắn cũng là nước thuốc, hắn ham muốn quyền lực thế tục, nhưng lại không có cơ hội kế thừa đế vị, cuối cùng hắn cắn răng, đánh liều thử một lần xem cơ hội tu tiên của mình có thuận lợi hay không.

Ở quốc gia thế tục, thân phận của hoàng tử là cực kỳ tôn quý, nhưng ở tu tiên giới nơi chỉ xem thực lực lại chẳng có giá trị gì.

Nguyên bản Lý Tĩnh cực kỳ tự tin tư chất của mình, nhưng sau khi Trương Cuồng kiểm tra ra tư chất tử chủng, thì tâm lý của hắn bay lên một nỗi sợ hãi mãnh liệt.

Ở Tu Tiên Giới hết thảy dùng thực lực làm thước đo, cho dù hắn là hoàng tử tôn quý, nhưng mà không có thực lực hoặc tư chất siêu việt, thì không có cách nào đứng vững, đừng nói đến chuyện xây dựng được thế lực của mình.

Dù sao cũng đã gặp qua những sự kiện lớn, mặc dù trong lòng bấp bênh bất ổn, nhưng sắc mặt Lý Tĩnh vẫn bình tĩnh thong dong, đi lên đài khảo thí.

Mặt trời cao cao, gió thổi hây hây, ở trước mặt chưởng giáo Thái Sơ giáo và rất nhiều vị tiền bối cao nhân, Minh Giám Tiên Nhãn một lần nữa phát ra hào quang tím rực rỡ chói mắt, sáng đến mù mắt mọi người!

- Tử……. tử chủng!

Ở trên đài gồm những trưởng lão kia, tứ đại đường chủ, lại thêm chưởng giáo Hoàng Long chân nhân, hai mắt trợn trừng không dám tin nhìn chằm chằm vào Minh Giám Tiên Nhãn.

Ở trên đài.

- Thái Sơ giáo… Thái Sơ giáo muốn nghịch thiên rồi!

- Liên tục hai tử chủng! Ngay cả các vô thượng đại giáo cũng không dám mơ đến. Có bọn hắn, tương lại Thái Sơ giáo chúng ta huy hoàng đến cỡ nào?

- Ha ha, hoàng tử Lý Tĩnh không ngờ lại là tử chủng, Lý gia hoàng triều khẳng định là thiên thu vạn đại rồi.

Liên tục kiểm tra ra hai tên đệ tử tư chất tử chủng, cho dù trầm ổn như Hoàng Long chân nhân cũng đã cười như điên:

- Mười năm trước, ở Đại Khánh quốc, chưởng giáo Thượng Thanh giáo Trường Mi lão nhân thu được một tên đệ tử xích chủng, tuyên bố chỉ cần 300 năm sẽ vượt mặt Thái Sơ giáo ta, hôm nay Thái Sơ giáo liên tục thu được hai tên đệ tử này, không phải còn mạnh mẽ hơn Thượng Thanh giáo trăm ngàn lần?

Kể cả ở những vô thượng đại giáo kia, cả ngàn năm mới xuất hiện một đệ tử tử chủng, hôm nay ở trên Hoàng Đế phong, liên tục tìm ra hai người, thật sự là không thể tưởng tượng nổi, lúc này biểu hiện của Hoàng Long chân nhân cũng không có gì đáng trách, có thể xem như rất bình tĩnh rồi.

Có được Trương Cuồng và Lý Tĩnh, Thái Sơ giáo khẳng định sắp sửa quật khởi, thậm chí vượt qua mấy vô thượng đại giáo, có thể tưởng tượng được, Thái Sơ giáo có Trương Cuồng và Lý Tĩnh sẽ mạnh mẽ dường nào!

- Hoàng Long sư thúc, Bích Trúc Đường của ta và hoàng tộc xưa nay quan hệ rất tốt, hằng năm đều gửi cho bọn hắn mấy trăm viên tiên đan các loại, đứa bé Lý Tĩnh này nhất định là ăn đan dược do ta luyện lớn lên, bái làm môn hạ của ta là lẽ đương nhiên đúng không?

Bích Trúc Tử là người thứ nhất nhảy ra, hình tượng điềm đạm chẳng màng danh lợi đã bị ném sạch lên mây, Cổ Vân Tử vì muốn thu đệ tử hôi chủng, mặt mũi chẳng thèm màng đến, bản thân mình còn khư khư giữ tiết tháo làm gì?

- Phi, còn không bằng đến Bách Hoa Đường…

Tô Bách Hoa vừa mở lời, lập tức bị Hạ Vân Tử vốn đã ghim gút trong lòng, đâm chọc nói:

- Người tu tiên kiêng kỵ nữ sắc, lục căn bất tình thất tình bất đoạn (2) làm sao tìm được đại đạo? Bách Hoa Đường âm thịnh dương suy, Lý Tĩnh mà vào đó, một chút dương khí của hắn không phải bị hút sạch sao? Vẫn không đi thì tốt hơn.

- Hạ Vân Tử, ngươi…

Cổ Vân Tử đã thu được Trương Dương, vui vẻ đứng ngoài, bộ dạng hạnh tai nhạc họa(3), sẵn tiện đổ dầu vào lửa:

- Hạ Vân Tử nói thế cũng không phải vô lý, nhưng cái gì cũng không phải tuyệt đối, không phải tất cả nữ tử đều là hồ mị…

(Dịch: Cổ Vân Tử, ngươi là đạo sĩ, không phải Albert Einstein)

Mắt thấy sự việc không quá hòa thuận, Hoàng Long chân nhân ngắt lời Cổ Vân Tử đang ba phải:

- Lý Tĩnh cũng sẽ như Trương Cuồng, đợi bọn hắn tiến vào Tiên Miêu cảnh, muốn bái sư ở đâu tự mình quyết định, các ngươi không cần tranh nữa.

Hoàng Long chân nhân một lời quyết định, mọi người tự nhiên không tranh cãi nữa, ngồi xuống tiếp tục xem khảo thí.

Tiếp theo, liên tục khảo thí ra ba đệ tử hạng yếu kém vô sắc, nhưng chẳng hề ảnh hưởng đến tâm tình vui sướng của Hoàng Long chân nhân, tìm được một đệ tử hôi chủng đã xem như có lời, huống hồ còn xuất hiện hai đệ tử tử chủng.

Chỉ là chẳng ai để ý tới, sau khi kiểm tra ra tư chất, ánh mắt Lý Tĩnh nhìn Trương Cuồng không còn hân thưởng và lôi kéo, mà mang theo địch ý.

Hai người đều là tử chủng vô thượng, nhưng cái ghế chưởng giáo Thái Sơ giáo chỉ có một, bất kể Trương Cuồng hay Lý Tĩnh, đều là loại người tràn đầy dã tâm, cả hai chẳng có ai là kẻ vô dụng, nhất định sau này sẽ trở thành đối địch.