Nếu là đệ tử khác, mấy vị trưởng lão này còn có thể suy nghĩ chút biện pháp đuổi người xuống núi, nhưng tử chủng? Mấy vị trưởng lão không dám làm bậy...
Chưởng giáo cũng không ngốc, để hắn biết ngọn nguồn, thực có thể làm ra sự tình giết cả nhà, kế tiếp nhất định phải hảo hảo câu thông giải thích thoáng một phát mới tốt.
Mấy vị trưởng lão vừa nghĩ tới mình một đống tuổi, còn phải đi giải thích cho một nhân vật vừa mới nhập môn, trong nội tâm dị thường đắng chát, lại không có một chút biện pháp, ai bảo người ta là tử chủng?
Hư Vân Tử càng ý định tốt, sau đó sẽ lập tức đi tìm Từ Vũ, cam đoan với Từ Vũ là Tần Hạo Hiên ở trong lao sẽ không bị khi dễ, mình còn có thể lấy linh dược đưa cho đối phương, trợ giúp đối phương ở trong lao tu luyện, hy vọng có thể bỏ qua sự tình vừa rồi.
Ba người Viên Sơn Hổ thì sợ tới mức toàn thân lạnh như băng, co quắp nằm trên mặt đất, bọn hắn cố gắng dính vào Trương Cuồng, phảng phất như vậy mới có thể an toàn hơn một ít.
Thời điểm đệ tử chấp pháp muốn mang bốn người bọn họ đi, Trương Cuồng để sát vào bên tai Tần Hạo Hiên, cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng vào tù có thể tránh thoát ta sao? Hãy đợi đấy.
Trong nội tâm Tần Hạo Hiên thở dài, tính thối của mình năm đó ở trong thôn chiêu ra mầm tai vạ, hôm nay đã đến thời điểm trả nợ, nhưng để mình nhân thua Trương Cuồng? Cái kia lại tuyệt đối làm không được! Đám người Tần Hạo Hiên bị áp đi, Từ Vũ cũng khôi phục bộ dáng không màng danh lợi như ngày xưa, đi đến bên người Lý Tĩnh nói:
- Cảm ơn Lý sư huynh giúp Tần sư huynh bênh vực lẽ phải, Từ Vũ ghi ở trong lòng.
Lý Tĩnh vui vẻ ra mặt, tiểu nữ hài đúng là tiểu nữ hài, dùng chút tiểu kế liền dễ như trở bàn tay, hắn đang định nói vài lời khách sáo, củng cố ấn tượng tốt, ai ngờ Từ Vũ lại không hề để ý đến hắn, trực tiếp rời đi.
Trong Chấp Pháp Đường bình tĩnh trở lại.
Chỉ cần không phải phạm phải tội lớn như khi sư diệt tổ hoặc đả thương người chí tử, phạm tội bình thường chỉ giam mười ngày nửa tháng là xong việc, nghe tựa hồ rất nhẹ nhàng, nhưng nhắc tới hai chữ cấm đoán, đệ tử Thái Sơ giáo đều bị có tật giật mình, nhất là người đã trải qua cấm đoán, đánh chết cũng không muốn về địa phương quỷ quái đó nữa.
Do hai tốp đệ tử chấp pháp phân biệt áp giải ba người Viên Sơn Hổ cùng Tần Hạo Hiên tiến về địa phương giam giữ, cảm nhận được người qua đường nhìn thương cảm, vẻ mặt ba người Viên Sơn Hổ càng nơm nớp lo sợ, trong nội tâm Tần Hạo Hiên lo lắng lại có chút chờ mong, Nham Tương Hầm cùng Hàn Băng Nhai đến tột cùng khủng bố tới trình độ nào, vậy mà để cho người sợ hãi như thế?
Địa phương giam giữ cách Linh Điền cốc không xa, đi qua một con đường hẹp quanh co, có thể chứng kiến một ngọn núi thanh tú, cái này là Phong Cấm Sơn cực kỳ nổi danh của Thái Sơ giáo, lại có tên Tư Quá Nhai.
Thái Sơ giáo có hơn vạn môn nhân đệ tử, mỗi ngày đều có không ít đệ tử phạm sai lầm, đề phòng đệ tử ở lúc bế quan còn kéo bè kéo cánh, dẫn phát xung đột đại quy mô, tiền bối cao nhân của Thái Sơ giáo có dự kiến trước dùng thần thông ở trong lòng núi Tư Quá Nhai khai thác ra rất nhiều nhà giam, như Nham Tương Hầm, Hàn Băng Nhai, Đao Sơn quật… từng nhà giam cùng lúc có thể giam giữ hơn mười người, cam đoan các đệ tử dạy mãi không sửa mỗi lần đều có thể hưởng thụ “đãi ngộ” bất đồng, lại giảm xuống phong hiểm quản lý.
Đến gần Tư Quá Nhai, trước kia Viên Sơn Hổ từng bị phạt, nhìn cửa vào cao hai mét, rộng một mét đen thui ở sườn núi kia, hồi tưởng đoạn ký ức nghĩ lại mà kinh kia, nhất thời mặt không còn chút máu, nào có vẻ hào khí như lúc khi dễ Tần Hạo Hiên, Trương Tán cùng Lý Tư càng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Đệ tử chấp pháp lạnh như băng nhắc nhở:
- Nham Tương Hầm cùng Hàn Băng Nhai đều ở trong lòng núi Tư Quá Nhai, trong núi có động thiên khác, hoàn cảnh bất đồng ngoại giới, đi ở trong lòng núi, sẽ gặp được đủ loại nguy hiểm, các ngươi phải vận khí chống cự, thật sự không được thì lên tiếng xin giúp đỡ, chúng ta sẽ ra tay giúp các ngươi.
Từ thang đá đi đến giữa sườn núi, nhìn cửa vào Tư Quá Nhai, trong nội tâm Tần Hạo Hiên sinh ra cảm giác áp bách cực lớn, cửa vào tựa như một Viễn Cổ Cự Thú mở miệng lớn dính máu, phảng phất như có thể thôn phệ hết thảy.
Ở dưới ánh mắt nghiêm nghị của đệ tử chấp pháp, ba người Viên Sơn Hổ chịu đựng bị Tần Hạo Hiên đánh gãy xương cốt đau nhức kịch liệt, kiên trì đi vào đại môn để cho bọn hắn kinh hồn táng đảm, Tần Hạo Hiên cũng theo sát phía sau.
Sau khi bọn hắn đi vào, lòng núi nguyên bản đen nhánh rộng mở trong sáng, trong đường hầm, hiện ra ở trước mắt đám người Tần Hạo Hiên là một con đường rộng chừng 4-5m, sâu không thể thấy cuối, trên vách tường mỗi cách 1m lại an trí một bó đuốc chiếu sáng, ánh lửa nhảy lên, sáng tối dập dờn, càng tăng thêm âm trầm khủng bố.
Ở giữa mỗi hai bó đuốc thì có một cửa nhỏ, sau những cửa nhỏ này, sẽ liên tiếp đủ loại kiểu dáng trừng phạt làm cho từng đệ tử Thái Sơ giáo nghe tin đã sợ mất mật, trên cửa viết danh tự của nơi trừng phạt, như Đao Sơn quật, Phong Nhận cốc, Lôi Điện hạp….
Mỗi trải qua một cửa nhỏ, có thể cảm nhận được phía sau cửa truyền đến khí tức khủng bố, lúc bọn hắn trải qua Đao Sơn quật, mấy đạo đao khí lăng lệ ác liệt bắn ra, nếu không phải có đệ tử chấp pháp nhắc nhở, tăng thêm những đao khí này uy lực không tính mạnh, ở thời điểm chúng bắn đến, toàn thân đám người Viên Sơn Hổ che kín nguyên lực hộ thể, mà Tần Hạo Hiên thì có đệ tử chấp pháp hóa giải nguy cơ, dùng thực lực của hắn còn chưa đủ để ngăn cản đao khí, nhưng với tư cách người được hai đệ tử tử chủng bảo vệ, các chấp pháp trưởng lão đã dặn dò đệ tử, quyết không thể để cho hắn xảy ra chuyện gì.
Chứng kiến những danh tự hung thần này, cảm thụ được hào khí âm trầm khủng bố, cùng với từ trong cửa nhỏ bắn ra các loại uy hiếp, ba người Viên Sơn Hổ sớm đã sợ tới mặt không còn chút máu thiếu chút nữa khóc lên, bọn hắn vốn bị thương lại đi loại địa phương này mười lăm ngày, chẳng phải là cửu tử nhất sinh sao?
Đi qua ước chừng hơn mười cửa nhỏ, ba người Viên Sơn Hổ bị giải đi vào cửa nhỏ viết chữ Hàn Băng Nhai, Nham Tương Hầm của Tần Hạo Hiên thì ở đối diện Hàn Băng Nhai.
Vừa bước vào Nham Tương Hầm, có thể cảm giác được sóng nhiệt đập vào mặt, mặc dù loại nhiệt độ này làm cho người rất khó chịu, thậm chí hô hấp không khỏe, lại không có nguy hiểm tánh mạng, đám đệ tử chấp pháp một đường hộ tống Tần Hạo Hiên, đã đến địa phương giam giữ, thì không cần phải che chở hắn nữa, ngược lại mang theo biểu lộ chế nhạo, muốn nhìn xem người được hai gã đệ tử tử chủng bảo vệ có gì đặc biệt.