Thái Sơ

Chương 42: Đạo Bất Đồng Sao Phải Bày Mưu (1)



Nguồn: TruyenYY

Dịch: Tiêu Dao

Nhóm: TTTV

------------------------

Không ít người khi thấy một tên Nhược chủng như Tần Hạo Hiên lại chỉ bảo hành vi cho đệ tử Tử chủng Từ Vũ, đều tỏ vẻ xem thường thậm chí giễu cợt, nhưng Từ Vũ vẫn cứ gật đầu rất nghiêm túc, nói:

- Hạo Hiên ca ca, ngươi yên tâm, ta sẽ không giống bọn họ, ngươi nói rất đúng!

Một tiểu đệ của Trương Cuồng càng không cố kỵ chút nào giễu cợt nói:

- Đệ tử Nhược chủng cũng đến giáo huấn Tử chủng, đúng là trò cười cho thiên hạ, cũng chỉ có thiên chân thiện lương như Từ sư tỷ mới tin mấy lời hoang đường của hắn.

Tần Hạo Hiên không thèm để ý đối phương rêu rao, Lý Tĩnh nghe được trong lòng chỉ là cười thầm ánh mắt Tần Hạo Hiên thiển cận, không hổ là người đi săn đi ra từ tiểu địa phương. Thân là Hoàng đế Vương gia, có thể tùy ý hưởng dụng tài nguyên không tưởng tượng nổi từ bách tính. Làm Thái Sơ chưởng giáo cũng vậy, có thể có được tài nguyên phong phú đến mức tất cả mọi người suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ đến? Vẻn vẹn chỉ riêng linh khí ở Tiềm Long quan đã không phải là thứ những nơi khác của Thái Sơ giáo có thể sánh bằng.

Chỉ có thật sự đứng càng cao mới có thể nhìn càng xa! Không đứng ở nơi cao, nào có thể biết được ở chỗ cao có thể thấy được tài nguyên là kinh người dường nào.

Lý Tĩnh càng nghĩ càng cảm giác mình trước đây hơi coi trọng Tần Hạo Hiên quá rồi, ếch ngồi đáy giếng chung quy chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Nếu như Tần Hạo Hiên được đến Tiềm Long quan, có thể cảm thụ qua linh khí bên trong Tiềm Long quan đậm đặc gấp mười gấp trăm lần ngoại giới, có lẽ hắn cũng không dám mạnh miệng như vậy. Hừ, Tần Hạo Hiên chẳng qua chỉ là một tên Nhược chủng, vận mệnh cả đời là đệ tử tạp dịch, nào có cơ hội đến loại địa phương như Tiềm Long quan?

Trương Cuồng cau mày, nhưng lại có bộ dạng ít thấy, không lập tức bạo nộ mà phản bác Tần Hạo Hiên, trải qua giáo huấn của Hoàng Long chân nhân, hắn hiện giờ tỉnh táo lại nghe lời nói của Tần Hạo Hiên, ngược lại cảm thấy hơi có mấy phần đạo lý, chỉ là... Những đạo lý này mặc dù đúng nhưng lại chưa toàn diện.

- Hạo Hiên, ngươi nói thật ra cũng có vài phần đạo lý, chỉ là đáng tiếc...

Tùy tiện cười nói:

- Tu tiên, vẫn còn cần tư nguyên. Nếu không có tài nguyên, cũng đừng mơ tưởng đến thành tựu to lớn. Chỉ có trở thành chưởng giáo, mới có thể được hưởng tài nguyên tu tiên tối ưu nhất ở Thái Sơ. Chỉ tiếc ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu được chỗ tốt khi trở thành chưởng giáo. Lời nói loạn của ngươi sẽ làm ảnh hưởng đến tiền đồ Tử chủng của Từ Vũ sư muội, coi chừng bị trưởng lão giáo trung nghe được, cho ngươi tội danh khiến một Tử chủng lạc lối, đánh ngươi thành kẻ ngốc bây giờ.

Tần Hạo Hiên nhìn thái độ châm chọc dạy dỗ từ trên cao nhìn xuống của Trương Cuồng, cười cười, cũng không nói lời nào, giữa người và người, nếu như không hợp nhau, nói nửa câu cũng là dư thừa.

Trương Dương một bên âm thầm gật đầu, mặc dù đã vạch mặt Trương Cuồng, nhưng đối với lời Trương Cuồng nói trở thành chưởng giáo có thể thu được càng nhiều ưu thế về tài nguyên của môn phái, đối với thành tựu tương lai có chỗ tốt hơn nữa, hắn vẫn thấu hiểu rất rõ, có Cổ Vân Tử chỉ bảo và cung cấp đan dược, giúp hắn tẩy tủy phạt cốt, Khôi chủng như hắn cũng có thể Trát Căn thành công trong thời gian chỉ vẻn vẹn chậm hơn Trương Cuồng mấy giờ, thậm chí còn trước cả hai đệ tử Tử chủng là Lý Tĩnh và Từ Vũ!

Tất cả chuyện này, chính là chỗ tốt của tư nguyên!

Đáng tiếc, lời nói này của Tần Hạo Hiên không truyền tới trong tai chưởng giáo Hoàng Long chân nhân, người làm chưởng giáo vài thập niên như hắn nhất định sẽ nhìn Tần Hạo Hiên với cặp mắt khác xưa! Làm Thái Sơ giáo chưởng giáo, mặc dù được hưởng tài nguyên tối ưu của Thái Sơ giáo, nhưng Thái Sơ giáo tài nguyên hữu hạn, hắn tu luyện tới Tiên Anh Đạo Quả cảnh, hiểu hơn về độ trọng yếu của tâm tình và nhãn giới, đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường, bị ràng buộc ở trong Hoàng Đế phong nho nhỏ này, chẳng khác nào bị giam cầm tư tưởng và nhãn giới, bỏ lỡ rất nhiều đãi ngộ!

So sánh với lĩnh ngộ từ những đãi ngộ và rất nhiều thiên tài địa bảo, linh đan diệu dược đó, chút tài nguyên mà làm chưởng giáo Thái Sơ giáo có thể được hưởng thật sự là không đáng nhắc tới.

Đương nhiên, nếu Hoàng Long ở đây, cũng sẽ không xem nhẹ đám người Trương Cuồng, những đệ tử mới vào tiên đạo này niên kỷ còn nhỏ, chẳng qua là mười sáu tuổi mà thôi, tương lai bất luận là tu vi hay tâm cảnh đều thể trưởng thành, thiên tư của Tử chủng cực cao, khó tránh khỏi sinh ra lòng kiêu ngạo, ngày sau khi tu hành càng sâu hơn, tự nhiên tâm tính cũng sẽ trưởng thành, không cần gấp gáp.

Tu tiên không phải chạy nhanh nước rút mà là từ từ chạy cự li dài!

- Sau này, lúc tu vi của ngươi không thể tiến thêm, tự nhiên là sẽ hiểu lời nói hôm nay của ta đúng.

Trương Cuồng biết nếu Tần Hạo Hiên không chút để tâm đến lời của bọn họ, thấy châm chọc cũng không còn ý nghĩa, liền xoay người trở về phòng.

Tần Hạo Hiên vẫn lạnh nhạt mỉm cười như cũ, nói đến tài nguyên tu tiên, lẽ nào tài nguyên người làm chưởng giáo Thái Sơ giáo có thể so với người ở Tuyệt Tiên Độc cốc sao? Dựa vào tài nguyên của Tuyệt Tiên Độc cốc, còn cần tự thân khắc khổ tu luyện và tâm cảnh thông suốt mới có thể có đại thành tựu, chứ chỉ bằng vào tài nguyên cũng có thể trở thành cao thủ cường đại, thì đây không phải chỉ là lời nói nhảm thôi sao? Một lá kim liên đó chính là ví dụ rõ nhất.

Một lá kim liên, thiên tài địa bảo mà cấp bậc lão tổ tông cũng tha thiết ước mơ còn chưa đủ tốt? Nếu không phải là mình tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma, ăn lá kim liên đó đã trực tiếp không chống đỡ nổi mà chết rồi!

Lúc này chỉ là trồng Tiên Căn cảnh, chỉ cần hấp thu đủ linh lực quán thâu vào tiên chủng, sớm ngày Xuất Miêu là được, nhưng cùng với cảnh giới cao thâm hơn, chẳng những cần đại lượng linh lực tích tụ, càng cần hơn chính là tâm cảnh thông suốt.

Theo như lời trên Đạo Tâm Chủng Ma, lĩnh ngộ trong chốc lát, bù đắp được mười năm khổ tu!

Mấy ngày này Tần Hạo Hiên chịu đủ hành hạ từ dược lực của một lá kim liên, cuối cùng kết luận được, đối thủ của người tu tiên vĩnh viễn hoàn toàn không phải người, mà là trời!

Ngoài Từ Vũ đồng ý với quan điểm của Tần Hạo Hiên, không ít người cho rằng Tần Hạo Hiên là không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh. Nhưng ở một góc không người chú ý, một đại hán râu quai nón đang đứng, sắc mặt âm lãnh, hắn đứng ở dưới bóng cây đại thụ kia, toàn thân giống như dung nhập vào tự nhiên, nếu như không nhìn cẩn thận, đảo mắt qua căn bản là không thể phát hiện được hắn.

Hắn nhìn chuyện này từ đầu đến cuối, nhất là lời nói kia của Tần Hạo Hiên đối với Từ Vũ, càng là liên tục gật đầu, trong lòng thầm than:

- Đạo tâm rất mạnh, ngộ tính tốt, đáng tiếc tư chất quá kém! Đáng tiếc, đáng tiếc, nếu như đạo tâm và ngộ tính này đặt trên bất kỳ ai trong ba đệ tử Tử chủng, thành tựu tương lai của bọn họ nhất định đều sẽ bất khả hạn lượng.

Cuộc nháo kịch này tan rã, sau khi ăn sáng xong, bọn họ vội vã chạy tới học đường.

Sở trưởng lão đi vào trong phòng học, cảm giác được bốn đạo nguyên lực mỏng manh nhảy lên, rõ ràng là biểu hiện của Trát Căn thành công, kinh ngạc nhìn ba gã đệ tử Tử chủng và Khôi chủng Trương Dương, ánh mắt dừng lại trên người Trương Dương hồi lâu.

Ba đệ tử Tử chủng tám ngày thành công Trát Căn, cái này có thể còn nghe được, vô thượng Tử chủng, phương diện nào cũng sẽ ưu tứ hơn người, đây cũng là chuyện rất bình thường, nhưng Trương Dương chỉ là một đệ tử Khôi chủng thế nhưng cũng đạt đến bước này, còn nhớ năm đó chưởng giáo Hoàng Long chân nhân cũng là Khôi chủng, cũng tổn hao ước chừng hai mươi ngày mới Trát Căn thành công, đây chính là kỷ lục Trát Căn nhanh nhất ở Thái Sơ giáo.

Nhìn đến một đệ tử Khôi chủng khác, Mộ Dung Siêu, phát hiện hắn còn chưa Trát Căn.

Chẳng lẽ Trương Dương có kỳ ngộ gì? Bằng không làm sao có thể Trát Căn thành công nhanh như vậy?

Một đệ tử Khôi chủng Trát Căn nhanh nhất cũng cần tu luyện hai mươi ngày, Vô sắc Bão Mãn tiên chủng cần hơn hai mươi lăm ngày, vô sắc Nhược chủng khả năng một hai tháng cũng không Trát Căn được!

Khiếp sợ thì khiếp sợ, nhưng hắn cũng không quên việc của mình, hắng giọng một cái, nói:

- Ngày hôm nay, ta giảng về thuật số bát quái, nếu như các ngươi không học giỏi phần này, sau liền học không nổi bố trí trận pháp đâu, bởi vì đây là kiến thức căn bản để bố trí trận pháp!

- Trận pháp cũng là môn học cao thâm của người tu tiên, tác dụng rất lớn, nói thí dụ như khi thám hiểm tầm bảo ở bên ngoài, gặp phải nguy hiểm có thể nhờ bố trận mà chuyển nguy thành an.

- Trận pháp lại chia làm hai loại là Huyễn Tượng trận và Công Phòng trận. Huyễn Tượng trận khiến địch nhân nhìn thấy các loại ảo giác, tỷ như long trời lở đất, núi đao biển lửa, hay là vách núi dựng đứng, cường giả tu vi cao thâm bày Huyễn Tượng trận, lại phối hợp công kích bằng thần thức, địch nhân bị vây trong trận pháp thậm chí có khả năng sợ mà chết.

- Nhưng Công Phòng trận, tác dụng cũng như tên, là trận pháp công kích và phòng ngự, nếu như người đi trong trận pháp nhầm một bước, trận sẽ mượn thiên địa chi uy, công kích người trong trận pháp, trận pháp cao thâm có thể phụ trợ người bố trận, tăng khả năng kháng đòn.