Lỗ c.h.ó này dẫn ra con phố lớn. Trong lồng ngực ta dâng lên cơn đau dữ dội, nhưng khi chui ra khỏi lỗ, ta bất chấp tất cả mà chạy thục mạng.
Sau khi thoát ra, ta bắt đầu lang thang và trở thành một kẻ ăn xin.
Quần áo trên người rách nát, khuôn mặt lem luốc.
Ngày qua ngày, ta bị những kẻ khác ức hiếp. Vì ta câm, lại nhỏ tuổi, nên bọn chúng càng trút giận lên ta nhiều hơn.
Ta chẳng biết đã trải qua bao nhiêu ngày tháng mơ hồ như thế, từ mùa đông lạnh giá đến khi xuân về, rồi từ xuân sang hạ, và từ cuối hạ lại bước vào một mùa đông khác.
Xuân đi thu đến, thân thể ta dần suy sụp.
Đến khi không còn tìm được thức ăn, ta ngã quỵ trên đất, chờ chec.
Lúc đó, một nhóm ăn mày kéo theo một bé gái xuất hiện ở đầu ngõ.
Bé gái ấy mặc một bộ y phục đỏ rực, trông chừng bốn, năm tuổi.
Bọn ăn mày giữ chặt lấy vai nàng, trên gương mặt bé gái đầy nước mắt.
"Buông ta ra! Ta muốn về nhà!"
Nàng vùng vẫy một cách yếu ớt, nhưng chẳng có tác dụng gì.
Ta chậm rãi bò dậy. Bọn ăn mày này thường làm những chuyện thất đức như buôn bán người, bé gái này chắc chắn cũng rơi vào hoàn cảnh đó.
Ta đã mệnh khổ, chec đi cũng không sao.
Nhưng không thể để một tiểu thư nhà giàu như con bé cũng rơi vào cảnh lưu lạc như ta.
Thà rằng dùng mạng của ta để cứu nàng, như vậy ít ra ta cũng chec có ý nghĩa.
Vì thế, nhân lúc bọn chúng không để ý, ta nhặt một hòn đá lớn và ném mạnh vào một trong số bọn chúng.
M.á.u bắn lên mặt ta.
Ta đẩy bé gái ra, rồi ôm chặt lấy chân của hai tên còn lại.
"Chạy đi...!"
Ta mở miệng, nhưng chỉ phát ra những âm thanh khàn đặc, như tiếng cào vào cửa gỗ.
Bé gái ngẩn người ra một lúc, dường như hiểu được khẩu hình của ta, rồi quay đầu bỏ chạy khỏi ngõ.
"K.h.ố.n k.i.ế.p! Chuyện gì đây!"
Tên ăn mày bị ta ném trúng đầu quay phắt lại, đá mạnh vào người ta.
Cơn đau khủng khiếp làm cho đầu óc ta tỉnh táo hơn, nhưng ta vẫn bám chặt lấy bọn chúng, không chịu buông tay.
Vô số cú đấm, cú đá liên tiếp rơi xuống người ta.
Ta cảm nhận rõ ràng nội tạng mình đang cuộn lên, vị tanh của m.á.u tràn ngập trong miệng.
Ta thấy tên ăn mày chạy đuổi theo bé gái.
Đúng lúc hắn sắp bắt kịp con bé, đột nhiên ở đầu ngõ xuất hiện một nhóm người trông như thị vệ.
Họ vung đao lên, c.h.é.m đ.ứ.t cánh tay của tên ăn mày.