Thần Côn Hạ Sơn Ký

Chương 18: Biếng nhác tiêu cực



*Chương 18 : Biếng nhác tiêu cực *

Nhóm Dịch: Bàn Tơ Động

Tại nhà của Diệp Tinh.

“Mẹ, mẹ mua socola con muốn ăn chưa? " Diệp Tinh chờ mong nhin Trịnh Ly.

Cô gật đầu nói: “Mua rồi, ở đây nè. ”Các loại socola chất đống cả bàn . Hiếm khi thấy con trai làm nũng, trong lòng Trịnh Ly vừa ấm áp vừa chua xót.

Diệp Tinh ôm đồng socola đi về phòng riêng. Cha của Diệp Tinh - Diệp Thâm - nhìn theo bóng dáng con trai nói: “Gần đây thằng bé rất tốt, cũng không còn nói thấy cái gì đó nữa. ”

Trịnh Ly cảm thán, khá vui mừng nói: “ Gần đây hình như thằng bé còn thích ăn vặt nữa. "

Nếu Diệp Tinh là một đứa trẻ bình thường, có lẽ Trịnh Ly sẽ khuyên cậu bé bớt ăn mấy thực phẩm rác rưởi này, nhưng Diệp Tinh lại thích ăn gà sống và uống máu gà, hơn nữa sức ăn rất khủng khiếp. Gần đây con trai muốn ăn đồ ăn vặt, Trịnh Ly cầu còn không được. “

Có phải gần đây con mình sáng sủa hơn một tí không? " Diệp Thâm hỏi. Trịnh Ly gật đầu: “ Đúng vậy. Tựa hồ học với gia sư mới không tồi. Quả nhiên gia sư phải là nam sinh. Thầy giáo và học sinh nam mới có tiếng nói chung. "

Trịnh Ly hơi hối hận lúc trước mời Hoàng Bội Bội, nữ sinh này vốn chỉ vì mấy chuyện thần thần quỷ quỷ mà tới. Con trai cô nói có quỷ, Hoàng Bội Bội lập tức hỏi ở đâu, tìm không thấy lại bảo là Diệp Tinh lừa người, nếu không phải kiêng dè thân phận của Hoàng Bội Bội thi Trịnh Ly đã muốn đổi gia sự từ lâu rồi.

“Cậu gia sự sắp tới rồi phải không? ” Thời gian trước Diệp Thậm đi công tác, chưa gặp qua Giang Thiểu Bạch .

Trịnh Ly gật đầu: “ Sắp đến rồi. "

Lúc này tiếng chuông cửa vang lên, kế tiếp là một tràng tiếng bước chân đi xuống lầu. Trịnh Ly theo tiếng động nhin qua, đúng là Diệp Tinh nghe tiếng chuông cửa lập tức hấp tấp chạy xuống lầu.

Cậu bé chạy ra, lễ phép mở cửa đón thầy giáo. “Thầy, thầy đến rồi! "Trịnh Ly nhìn con trai tươi cười màtrong lòng có chút chạnh lòng.

Trong lòng cô, con trai luôn ngại ngùng xấu hổ, có chút hướng nội trầm tính. Kết quả Diệp Tinh đối với Giang Thiếu Bạch lại là dáng vẻ lấy lòng, cực kỳ ân cần .

Giang Thiểu Bạch vừa mới chào hỏi hai vợ chồng xong đã bị Diệp Tỉnh kéo về phòng riêng. Cậu bé lập tức hỏi: “Thầy , thứ kia đâu? ”

Giang Thiếu Bạch lắc đầu nói: “Loại gỗ này khó tìm lắm. ” Hắn phải đi học, hết giờ học là chạy đến đây dạy kèm, thời gian kín mít. “Nhưng em yên tâm đi, mấy ngày nữa đến kỳ nghỉ Quốc Khánh, thầy sẽ đi tìm xem sao. Nếu tìm không thấy thì thầy sẽ đến Thần Nông Giá xem thế nào, dù sao cuối cùng sẽ tìm được.

"Diệp Tinh chớp mắt nói: “ Làm phiền thầy rồi. ”

Giang Thiểu Bạch xoa đầu cậu bé: “ Làm bài tập trước đi. "

Diệp Tình đầy tò mò hỏi: “Thầy, tan học là thầy đi dạy kèm, còn bạn học của thầy thì làm gì ạ? "

“Mấy người họ hả, đi hẹn hò với mĩ nữ. ”Giang Thiếu Bạch thuận miệng nói.

Diệp Tinh chớp chớp mắt: “ Em nghe nói rất nhiều sinh viên lên đại học là hẹn hò yêu đương, quả nhiên đúng là sự thật! ”

Giang Thiếu Bạch thở dài: “ Là thật đó! ” Quá giàu có cũng không tốt , thiếu động lực phấn đấu vươn lên, thế nên tan học cảm thấy nhàm chán vô vị bèn đi hẹn hò mỹ nữ.

Diệp Tinh: “ ... ”

“Thầy, vậy thầy có đi hẹn hò không? "Cậu bé lại hỏi.

Hắn liếc học trò nhỏ rồi trả lời: “ Hẹn hò yêu đương tốn nhiều tiền lắm. ”Hẹn hò ấy à, hoa hồng này, không được thiểu socola này , thỉnh thoảng ra ngoài dùng bữa này, tất cả đều cần thiết, đương nhiên mấy chuyện này chỉ coi là khoản chi phí nhỏ mà thôi.

Vừa mới khai giảng đã có đàn anh vì theo đuổi người đẹp mà mua vòng cổ hơn mười ngàn tệ.

Diệp Tinh nhìn Giang Thiểu Bạch, hơi khó hiểu hỏi: “Thầy không có tiền hả? "

Hắn lườm cậu bé một cái: “Nếu có tiền thì thầy đi hẹn hò rồ , còn cần phải hết giờ học là chạy tới đây sao? ”

Diệp Tinh : " ... "

Hắn hơi buồn bực nói: “ Thầy mượn phòng tắm một chút! ” Gần đây hẳn về ký túc xá hơi muộn, đôi khi về đến là ngủ luôn, không có thời gian tắm rửa. Thật ra học viện có phòng tắm nhưng khi hắn về đến đã đóng cửa rồi.

Diệp Tinh gật đầu nói: “ Dạ , được ạ! Thầy có thể dùng khăn tắm của em, lần sau em sẽ chuẩn bị cái mới cho thầy. ”

Giang Thiếu Bạch thấy học trò nhỏ nhiệt tình như thế, bỗng có chút ngại ngùng.

Trịnh Ly đợi dưới lầu hơn một tiếng , thật sự không kiềm chế nổi lòng hiểu kỳ bèn lấy cớ mang trà nước mà đi lên lầu xem tình hình.

“ Mẹ, có chuyện gì vậy? ”

“ Thầy con đâu ? ”

Diệp Tinh thản nhiên đáp: “ Thầy đang tắm ạ . ”

Trịnh Ly: “ ... ”

Trong phòng ngủ của Diệp Tinh có phòng tắm riêng, Trịnh Ly mơ hồ nghe được tiếng nước chảy. Cô vốn nghĩ Giang Thiếu Bạch là một gia sư tốt, nhưng hiện giờ thấy hắn nhàn hạ như vậy, nhất thời cô không chắc chắn lắm. Trịnh Ly đặt đồ uống xuống, vẻ mặt khó nói rời đi.

Giang Thiếu Bạch khoác khăn tắm đi ra , nhìn bàn bên cạnh có thêm hai ly đồ uống bèn hỏi: “ Ở đâu ra đồ uống vậy ? ”

“ Mẹ vừa mang lên. ”

Giang Thiếu Bạch uống một ngụm, nuốt ực một cái xuống bụng, nếu như là bà Trịnh đưa lên thì việc hắn biếng nhác đã bị phát hiện rồi.

Giang Thiếu Bạch thở dài rồi gãi đầu một cái, thầm nghĩ không biết công việc này còn có thể tiếp tục bao lâu. Có lẽ không đến vài ngày nữa sẽ bị đuổi, việc này lương cao như vậy, nếu bị đuổi thì khá là đáng tiếc!