Thần Đạo Đan Tôn

Chương 215: Hỏa Nhãn Ngưu



Hỏa Nhãn Ngưu là một loại yêu thú cấp ba, đẳng cấp không cao lắm, nhưng mắt của nó là một bảo bối, có thể chống đỡ hàn khí, bởi vậy rất được mạo hiểm giả truy tìm, ở thời điểm lạnh có thể phát huy kỳ hiệu.

Vì như thế, hiện nay số lượng Hỏa Nhãn Ngưu đã rất ít ỏi, nhãn cầu của Hỏa Nhãn Ngưu cũng chào ra giá trên trời. Những người này phát hiện nơi đây có Hỏa Nhãn Ngưu, khó tránh khỏi sẽ động tham niệm săn giết.

Có điều, Hỏa Nhãn Ngưu sống quần cư, một đám lao tới đấu đá lung tung, chỉ có cường giả Linh Hải Cảnh mới có thể đối kháng. Hiển nhiên, trong đám người này không có Linh Hải Cảnh, vì lẽ đó mới nghĩ biện pháp dẫn một con đi ra, thoát ly bầy trâu mới vây đánh.

Những ý niệm này lướt qua đầu Lăng Hàn, hắn khẽ mỉm cười nói:

- Nơi này không phải nhà ngươi mở, ta đi kệ ta, tại sao phải đi đường vòng?

- Ngươi…

Người kia nghẹn lời, nhưng lập tức trừng qua, quát lên.

- Nếu như ngươi không cút, ta liền giết ngươi! Chỉ là Tụ Nguyên tầng một cũng dám hò hét!

Người này chỉ là Tụ Nguyên tầng bảy mà thôi, nhưng đối đầu Tụ Nguyên tầng một, xác thực nắm giữ lực áp chế tuyệt đối.

Lăng Hàn thở dài, hiện tại mình chỉ có một viên nguyên hạch, tựa hồ rất dễ kéo cừu hận a. Hắn nhìn đối phương nói:

- Ngươi muốn đánh nhau?

Ầm ầm ầm!

Đúng lúc này, chỉ thấy xa xa có một bóng người màu đen đang lấy tốc độ rất nhanh tiếp cận. Nhìn kỹ, đó là một con trâu hoang màu đen, hai mắt giống như than cốc đang cháy.

Ở trước trâu hoang là một võ giả, hiển nhiên giống như kế hoạch, hắn dẫn một con Hỏa Nhãn Ngưu ra.

Hả?

Trong lòng Lăng Hàn hơi động, đoàn Dị Hỏa trong tay trái đang nhảy nhót, kẽo kẽo kẹt kẹt lan truyền cho hắn ý nghĩ mơ hồ, thật giống như Hổ Nữu đang hô đói bụng.

Tựa hồ Dị Hỏa cảm thấy hứng thú với hai đám lửa trên mắt Hỏa Nhãn Ngưu, muốn cắn nuốt.

Lăng Hàn gật gù, truyền qua một đạo thần niệm nói:

- Có cơ hội, liền lấy cho ngươi.

Hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì không biết thực lực của đám người kia ra sao, đến bây giờ hắn mới chỉ nhìn thấy hai người.

Thấy Lăng Hàn không nhúc nhích, người trên cây cũng không nói gì thêm, mà sốt sắng nhìn chằm chằm Hỏa Nhãn Ngưu.

- Xuất kích!

Một tiếng quát to truyền đến, chỉ thấy mười mấy người hoặc từ trên cây nhảy xuống, hoặc từ trong bụi cỏ lao ra, vừa vặn vây con trâu hoang kia ở trong đó.

Ánh mắt của Lăng Hàn đảo qua, thầm đếm ở trong lòng:

- Một Dũng Tuyền tầng ba, một Dũng Tuyền tầng hai, một Dũng Tuyền tầng một, mười hai người khác đều là Tụ Nguyên Cảnh. Ân, không có vấn đề.

Có vấn đề ngược lại là con Hỏa Nhãn Ngưu kia!

Hỏa Nhãn Ngưu là yêu thú cấp ba, nhưng cụ thể là cấp ba bao nhiêu, bởi vì hệ thống tu luyện của yêu thú không giống Nhân tộc, rất khó cảm ứng được. Nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, lực cảm ứng của hắn vượt xa người bình thường, thậm chí Thần Thai Cảnh cũng chưa chắc mạnh hơn hắn.

- Con Hỏa Nhãn Ngưu này, thật giống như Dũng Tuyền hậu kỳ a!

Khóe miệng của Lăng Hàn hơi co giật.

Dũng Tuyền hậu kỳ đối chiến Dũng Tuyền sơ kỳ, đó là nghiền ép tuyệt đối. Muốn bù đắp chênh lệch như vậy, ba Dũng Tuyền Cảnh căn bản không đủ. Hơn nữa, yêu thú da dày thịt béo, võ giả cùng cấp rất khó chém giết, huống chi còn có khoảng cách cảnh giới.

Trừ khi, trên người những võ giả này có bí bảo, có thể xoay chuyển chiến cuộc.

Võ giả trên cây kia cũng nhảy xuống, tham dự vây công, Lăng Hàn cũng không khách khí, bò lên cây, chiếm vị trí của đối phương, cùng Hổ Nữu nhìn náo nhiệt.

Mười lăm người rút vũ khí, triển khai vây công, nhưng Hỏa Nhãn Ngưu cũng thể hiện ra dũng mãnh, công kích những người kia, trong miệng trào ra từng quả cầu lửa, uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Một người sử dụng kiếm bất cẩn, ngực bị quả cầu lửa bắn trúng, lập tức thiêu ra một lỗ to, trực tiếp bỏ mình.

Thấy cảnh này, mười bốn người còn lại kịch biến, càng ngày càng cẩn thận.

Nhưng con Hỏa Nhãn Ngưu này quá mạnh mẽ, có sức mạnh của Dũng Tuyền hậu kỳ ủng hộ, bọn họ căn bản không cách nào ngăn cản. Sừng trâu húc tới, không có ai là đối thủ. Nói là mọi người vây công nó, chẳng bằng nói là bị nó chà đạp.

Oành oành oành, võ giả Tụ Nguyên Cảnh như người rơm, bị nó đánh bay. Dù không bị quả cầu lửa bắn trúng, nhưng bị sừng trâu húc, cũng sẽ không dễ chịu, có mấy người bụng dưới bị đâm xuyên, ruột chảy ra, vô cùng thê thảm.

- Mã sư huynh, nhất định phải ra tuyệt chiêu.

Võ giả Dũng Tuyền tầng hai nói.

- Đệt!

Mã sư huynh là Dũng Tuyền tầng ba gắt một cái, không cam lòng lấy ra một tờ linh phù, vỗ lên người.

- Vì săn giết một con Hỏa Nhãn Ngưu, lại phải dùng một tấm Đại Lực phù, căn bản kiếm không được bao nhiêu.

Những người khác trầm mặc, bởi vì Mã sư huynh quan tâm chỉ là kiếm lời bao nhiêu tiền, căn bản không thèm để ý những người chết, thương kia, điều này làm cho bọn họ rất thất vọng.

Bọn họ không phải một nhóm, mà là nửa đường gặp phải ba người Mã sư huynh, bị bọn họ cưỡng bức dụ dỗ, mới gia nhập đội ngũ săn giết. Nhưng từ hiện tại đến xem, bọn họ chỉ là mồi nhử, phân tán hỏa lực.

Linh phù phát huy tác dụng, Mã sư huynh rống to, thân thể bành trướng gấp đôi. Đùng đùng đùng, quần áo trên người hắn bị căng nứt, cũng may quần lót không biết là do vải vóc gì làm thành, đủ cứng cỏi, không có bị căng rách.

Trên da hắn có từng mạch máu lồi ra, bắp thịt cuồn cuộn, tràn ngập cảm giác mạnh mẽ.

Đại Lực Phù, được xưng đại lực vương giả, bởi vì sức mạnh xác thực có thể nghiền ép tất cả.

Hỏa Nhãn Ngưu lộ ra vẻ kiêng dè, người này để nó cảm giác được nguy hiểm, nó ngừng lại, dùng sừng trâu nhắm Mã sư huynh, móng trước bào động.

- Đi chết đi!

Mã sư huynh nổi giận gầm lên một tiếng, vung thiết côn đập tới Hỏa Nhãn Ngưu.

Hiển nhiên Hỏa Nhãn Ngưu là loại man lực, né tránh tuyệt đối không phải sở trường, bởi vậy đối mặt một côn này, nó không có ý né tránh, mà tiến lên nghênh tiếp.

Oành!

Thiết côn nện ở trên sừng trâu, bùng ra đốm lửa tung tóe, móng trước của Hỏa Nhãn Ngưu bị đập vào trong đất bùn, cắm thẳng đến vị trí thân thể, mà thiết côn cũng bắn lên, chấn động đến hổ khẩu của Mã sư huynh rạn nứt, máu tươi tuôn ra.

Lăng Hàn nhìn ở trong mắt, không khỏi lắc đầu, thầm mắng thằng ngu, lại dùng loại phương thức ngu xuẩn này. Nhưng ngu xuẩn đối chiến ngu xuẩn, ngược lại cũng được, chẳng mấy chốc sẽ phân ra thắng bại.

Hỏa Nhãn Ngưu phát lực, rút thân mà ra. Nhưng sau đòn đánh liều mạng này, nó càng kiêng kỵ, không dám tấn công tiếp, mà dùng ánh mắt cẩn thận nhìn chằm chằm Mã sư huynh.

Ở trong lý niệm của yêu thú, sinh tồn đặt ở thứ nhất.

- Cùng ta đồng loạt ra tay, diệt con súc sinh này!

Mã sư huynh lớn tiếng nói, hắn cần những người khác sáng tạo cơ hội xuất thủ cho hắn.

---------------