Thần Đạo Đan Tôn

Chương 395: Chiến đại xà



Xà hóa giao, giao hóa Long, đây là con đường tiến hóa rất bình thường.

Nhưng vấn đề là, giao từ trước đến giờ đều mọc hai sừng, ngươi chỉ có một bao thịt là ý tứ gì, muốn biến thành Độc Giác Thú sao?

Hổ Nữu lập tức nằm bò trên đất, giương miệng nhỏ, lộ ra răng trắng, làm hình thái rít gào, nếu như nàng mọc lông, hiện tại khẳng định đã dựng đứng hết.

Lăng Hàn cũng lộ ra vẻ cảnh giới, con rắn này chính là bá chủ của Hồ Lô Cốc, Thần Thai tầng chín. Cũng không biết xảy ra chuyện gì, cho Lăng Hàn cảm giác so với Ngạo Phong vừa nãy còn đáng sợ hơn.

Không sai, Hổ Nữu cũng có cảm giác như vậy, cho nên mới lập tức phòng ngự, cảnh cáo, vừa nãy Ngạo Phong xuất hiện, Hổ Nữu rất thong dong.

Cự Xà từ từ "đứng" lên, đầu rắn không ngừng cất cao, thật giống như thân thể dài vô tận, lại đẩy đến độ cao ngang tầng thung lũng, toàn thân nó vẫn chưa chui ra hết.

Đây thực sự là khó mà tin nổi, chí ít dài ngàn mét, nói không chắc có mấy ngàn mét ấy chứ.

Lăng Hàn không rõ, yêu xà Thần Thai Cảnh có thể dài như vậy sao?

Hình thể càng lớn, sức mạnh của sinh linh cũng càng lớn. Nói thí dụ, nếu có sinh linh sau khi trưởng thành có thể dài lớn bằng Hằng Thiên Đại Lục, vậy nó căn bản không cần tu luyện, tùy tiện giẫm mấy cước là được, dù Hằng Thiên Đại Lục không đổ nát, người, yêu thú ở phía trên phỏng chừng đều chết sạch, không ít cường giả cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.

Nhưng chính vì như thế, thiên đạo sẽ nghiêm ngặt hạn chế hình thể của sinh linh. Đối với yêu thú mà nói, chỉ có đủ thực lực, hình thể mới lớn lên theo. Thần Thai Cảnh, hình thể cực hạn khoảng trăm mét, chỉ có Sinh Hoa mới có thể đạt đến ngàn mét, nhưng không thể vượt qua số này.

Nhưng con cự xà này chỉ là Thần Thai tầng chín, hình thể không chỉ phá trăm, thậm chí còn phá ngàn, thẳng tiến cấp độ của Linh Anh Cảnh. Lại thêm bao thịt trên đầu nó, này thì càng thêm quái lạ, chưa từng nghe nói Xà Yêu ở Thần Thai Cảnh có thể hóa giao.

Hóa giao, làm sao cũng phải là chuyện sau Thiên Nhân Cảnh.

Quái lạ, quá quái lạ!

Nói rất dài dòng, nhưng đây chỉ là chuyện trong nháy mắt, oanh, con rắn to kia từ trên trời giáng xuống, cả đầu rắn trùng trùng đập xuống, dã man, thô bạo, chính là lấy sức mạnh kinh khủng đến chiến thắng.

Lăng Hàn tái mặt, một tay tóm lấy Hổ Nữu còn muốn phóng lên trời chiến thoải mái, thân hình lóe lên, đã tiến vào trong Hắc Tháp.

Lấy sức mạnh, trọng lượng của Cự Xà, lại thêm quán tính từ trên trời rơi xuống, như vậy đủ để trong nháy mắt đập hắn và Hổ Nữu thành thịt nát, bảo đảm bị chết từ đầu đến đuôi. Đây thực sự là ngang ngược không biết lý lẽ a, căn bản không cùng ngươi so kỹ xảo gì, chỉ dùng man lực nghiền ép, nhưng khoan hãy nói, lại có thể hoàn toàn thả ra uy năng của Cự Xà.

- Quái lạ, tại sao ta từ trên người con rắn này cảm ứng được một mùi vị quen thuộc.

Lăng Hàn vuốt cằm.

Yêu thú Thần Thai Cảnh, làm sao cũng sẽ có thuộc tính công kích đặc dị, tỷ như phun lửa, phun hàn vụ, phun nọc độc… Lăng Hàn còn gặp yêu xà đem vảy toàn thân hóa thành lưỡi dao sắc.

Nhưng con rắn này thật giống như căn bản không có dự định sử dụng dị năng bản thân, vừa lên liền lấy đầu rắn đập, cực kỳ thông thạo, vừa nhìn chính là kẻ tái phạm.

Lăng Hàn xuyên thấu Hắc Tháp trông xem, chỉ thấy con rắn này đang tìm kiếm huyết nhục của hắn và Hổ Nữu, trong mắt cự xà lộ ra vẻ mờ mịt, tựa hồ không rõ vì sao hai người đã không thấy tăm hơi.

Ngu! Cực ngu!

Lăng Hàn càng thêm kỳ quái, có thể tu luyện tới Thần Thai đỉnh cao, chỉ kém một bước liền có thể vượt qua phàm tục, linh trí sao sẽ thấp như thế? Yêu thú nắm giữ trí tuệ rất cao, càng cao cấp thì càng thông minh, yêu thú Sinh Hoa Cảnh là tuyệt đối không kém trí giả nhân loại.

Nhưng thấy thế nào, con rắn này cũng rất xuẩn ngốc, thật giống như nó chỉ có thể dùng đầu đập người, dùng bản năng chiến đấu.

- Đánh thử xem.

Lăng Hàn quyết định, vèo, thân hình hắn lóe lên, đã đi ra Hắc Tháp, tay cầm Ma Sinh Kiếm, kích phát Lôi Đình Chiến Giáp, oanh… tay trái của hắn bắn ra một tia sét, tay phải vung kiếm, vèo, bảy đạo kiếm khí ngang dọc.

Phốc phốc phốc phốc… hai đạo công kích đồng thời đánh lên người đại xà, nhưng để Lăng Hàn kinh ngạc chính là, bảy đạo kiếm khí chỉ vẽ ra vài vệt trắng ở trên vảy rắn, tia sét thì tác dụng lớn hơn chút, đánh xuyên vảy rắn, tạo ra một vết thương ở trên người đại xà, nhưng mà lấy hình thể của đại xà mà nói, đây thực là không đến nơi đến chốn.

Đại xà bị chọc giận, oanh, đầu rắn lại đập xuống.

Lăng Hàn vội tiến vào Hắc Tháp, tránh thoát đòn đánh này.

Oành… toàn bộ thung lũng đều run rẩy, cho thấy sức mạnh của con cự xà này rất đáng sợ.

Nhưng Lăng Hàn lại nở nụ cười, tự nói:

- Nếu đổi thành Thần Thai tầng chín khác, ta thực đối phó không được, nhưng con rắn này quá ngu, ta có thể miễn cưỡng dây dưa nó đến chết.

Hắn ra Hắc Tháp lần thứ hai, song quyền oanh liên tục, kích phát sức mạnh của Lôi Đình Chiến Giáp, hóa thành từng ánh chớp, đánh tới con mắt của đại xà.

Đại xà xuẩn là xuẩn, nhưng bản năng để nó tận khả năng tránh đi chỗ yếu bị thương như ánh mắt, đầu rắn lập tức tránh qua. Sau đó đầu đập xuống, chấn động đến mức thung lũng cự chiến, vô số tuyết đọng trùng thiên, lại rơi xuống hoa tuyết đầy trời, một bên khác thì hỏa diễm cũng sôi trào như thủy triều, tung toé ra dung nham màu đỏ thắm.

Lăng Hàn không ngừng ra vào Hắc Tháp, chăm chỉ tiến công, hắn chỉ cần thành công một lần, liền có thể thu hoạch đại thắng, vì lẽ đó hắn không vội.

Đại xà xuẩn ngốc, nếu như thực lực của Lăng Hàn mạnh hơn, nó ở dưới bản năng khẳng định đã sớm tiến vào trong tầng băng, căn bản sẽ không chiến đấu với Lăng Hàn. Nhưng dưới cái nhìn của nó, Lăng Hàn nhỏ yếu, chỉ cần nó đập một cái sẽ chết, đối mặt con rệp như vậy, tại sao nó có thể trốn?

Hơn nữa, nó bị Lăng Hàn đánh trúng liên tục, tuy da dày thịt béo, chỉ có chút đau mà thôi, nhưng lại hoàn toàn kích thích hung tính, nhất định phải giết chết Lăng Hàn.

Một người một xà liền tiêu hao như thế.

Mấy tiếng sau, đại xà càng có vẻ cáu kỉnh, không ngừng dùng đầu nện mặt đất, thật giống như muốn nắm giữ quyền chủ động. Lăng Hàn nhìn đúng thời cơ, trong nháy mắt đại xà đập lên đất, hắn từ trong Hắc Tháp xuất kích, vèo, một chiêu kiếm điên cuồng, tám trăm ánh kiếm phóng lên trời, chính là Huyền Diệu Tam Thiên.

Phốc phốc phốc phốc… ánh kiếm cùng nhau đánh về mắt phải của đại xà.

Lúc này, sức phòng ngự khủng bố của đại xà hiển lộ hết, dù chỗ bạc nhược như con mắt, mấy trăm ánh kiếm oanh tới vẫn không có phá nát, cho đến khi một trăm ánh kiếm cuối cùng dâng lên, trên nhãn cầu mới xuất hiện vết rạn nứt, sau đó như đồ sứ vỡ tan, ầm ầm phá nát, đùng… một luồng chất lỏng như thủy triều vỡ đê lao ra.

Bị đau, đại xà điên cuồng vặn vẹo, sức mạnh khổng lồ đấu đá lung tung, toàn bộ thung lũng như sắp bị san bằng.

Lăng Hàn tiến vào Hắc Tháp, lập tức khôi phục nguyên lực.

Hiện tại hắn toàn lực chém ra Huyền Diệu Tam Thiên đã không tiêu hao hết thảy sức mạnh, nhưng vẫn ít đi một phần ba, hắn bóp nát mấy chục khối nguyên tinh, nhanh chóng khôi phục tu vi.

Trở lại, hắn giết ra Hắc Tháp, vung kiếm giết vào hốc mắt của đại xà, Ma Sinh Kiếm kích hoạt hai cái mạch văn, kiếm khí ngang dọc, Lăng Hàn bất chấp tất cả chém thoải mái.

---------------