Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5057: Phản khiêu chiến



Lục Tầm mỉm cười:

– Yên tâm, nếu thật đánh cược, chúng ta sẽ áp chế tu vi, bảo đảm đánh nhau cùng cấp..

– Như thế nào, dám đánh cược không?

Đã nói tới mức này, các Đế tử dám không tiếp hay sao?

Đánh nhau cùng cấp cũng không dám, vậy các ngươi còn có mặt mũi xung kích Đế vị?

Có Đại Đế nào sợ hãi như thế không?

– Đánh cược!

Một giọng nói vang lên trên Thiên Mẫu tinh, khí thế vô cùng bàng bạc.

Vẻ mặt của đám người Dương Dịch Hoàn nghiêm túc.

Thánh Nhân thất tinh, là thấp nhất!

Bọn họ mạnh hơn các Thánh Nhân bình thường, nhiều lắm chỉ vượt qua một hai tinh mà thôi, kém bốn tinh, cho dù bọn họ liên thủ cũng không thắng được, cũng chỉ có thể bỏ trốn mà thôi.

Đế tử đều biết rõ, đây là Thánh Nhân Đế tộc tọa trấn nơi này, hắn không phải thất tinh, mà là bát tinh.

Tuyên Hỏa Thánh Nhân, thuộc về Hồng Liên Đế tộc.

Nếu vị Thánh Nhân này đã mở miệng hứa hẹn, như vậy sẽ không sợ.

– Tốt, vậy thì đánh cược.

Yến Đông Minh gật gật đầu, nói:

– Quy tắc hế nào?

– Tùy ý phái người ra sân, đánh nhau cùng cấp, người thua không thể tái chiến, người thắng chiến đấu nhiều nhất ba trận.

Lục Tầm đã sớm nghĩ kỹ, lập tức nói ra quy tắc đánh cược.

Các Đế tử đều gật đầu, đánh nhau cùng cấp, nếu bọn họ không thắng thì chẳng có gì để nói nữa.

– Ta tới trước.

Bích Lạc Đế tộc Hàn Vân đi lên trước.

– Ha ha, ta tới đi.

Dương Dịch Hoàn cười một tiếng, hắn chắp tay sau lưng, thần tình lạnh nhạt, dường như không đặt Hàn Vân vào mắt.

– Hừ!

Hàn Vân vô cùng tức giận.

Hai người lập tức khai chiến, Hàn Vân bộc phát toàn bộ chiến lực, hai đạo quy tắc bát tinh hòa vào trong lực lượng, từ đó công kích của hắn mạnh hơn trước rất nhiều.

Dương Dịch Hoàn không phải vô tích sự, hắn dùng hai tay va chạm với Hàn Vân, nhưng mà người nào cũng có thể nhìn ra hắn chiếm thượng phâm.

Tê, Thánh Nhân đọ sức, có ai dám thu lực?

Phải biết, Thánh Nhân một kích kinh khủng cỡ nào, nếu như bị đánh trúng thì xong đời.

Hàn Vân rống to, hắn nhiều lần sử dụng Đế thuật, hơn nữa còn dựa vào Thánh khí gia trì.

Thánh khí vừa ra, cho dù là Dương Dịch Hoàn cũng không dám sơ ý, hắn cũng lấy ra Thánh khí.

Hai người tái chiến, trình độ kịch liệt tăng thêm một bước.

Nhưng mà, Dương Dịch Hoàn thật sự cao hơn một bậc, mọi người thấy rõ ràng, hai người đều vận dụng hai đạo quy tắc bát tinh, nhưng Dương Dịch Hoàn vận dụng càng thuận buồm xuôi gió, thậm chí vận dụng thiên mã hoành không, làm cho người ta không dám xem thường.

Có điều hơn trăm chiêu, Hàn Vân không thể không rời khỏi chiến đoàn, chủ động nhận thua.

Tiếp tục đánh nữa, hắn có thể trọng thương, thậm chí bị giết chết.

Mặc dù hắn nhận thua mang ý nghĩa mất đi một tinh vực, nhưng một tinh vực làm sao quan trọng bằng mạng của hắn?

Đối kháng âm hồn, Thánh Nhân chính là lực lượng trọng yếu nhất.

Như thế, dương gian sẽ mất đi tiên cơ.

Dương Dịch Hoàn lại khiêu chiến, Đế tử bên này, Y Thái Thư nghênh chiến, hắn vẫn thua.

Ba trận chiến qua đi, Dương Dịch Hoàn chiến thắng toàn bộ.

Thời điểm đánh trận thứ tư, Dương Dịch Hoàn cười cười, lui xuống, do Phong Diệu Lăng tiếp nhận.

Kết quả, Phong Diệu Lăng lại thắng ba trận.

Chuyện này!

Các Đế tử thua đầy bụi đất, sáu trận chiến sáu bại, mặc dù trong bọn họ còn có Yến Đông Minh không có xuất thủ, nhưng Yến Đông Minh chỉ mạnh hơn người khác một ít.

Tất cả mọi người đều là thế hệ hoàng kim, tại sao chênh lệch lại lớn như thế?

Làm sao bây giờ?

Không có người tiến lên ứng chiến, để Hà La cảm thấy không thú vị.

Hắn cười nói:

– A, đối thủ của ta?

Các Đế tử hết sức khó xử, đã bị địch nhân cưỡi trên đầu, nhưng bọn họ không có biện pháp gì.

Nhưng cậy mạnh thua chẳng những mất mặt, thậm chí sẽ tổn thất càng nhiều tinh vực!

Loại chuyện xấu như vậy, có ai ngu xuẩn đi làm?

– Ai, vô vị.

Hà La lắc đầu, trên mặt đầy vẻ khinh bỉ.

Đây là khiêu khích trần trụi, các Đế tử làm thế nào?

– Ta đánh với ngươi.

Lúc này, một giọng nói vang lên.

Mọi người nhìn sang, không phải Lăng Han hay sao?

Hà La lập tức lộ ra một chút xấu hổ, nếu như buông tay đánh một trận với Lăng Hàn, hắn đương nhiên sẽ không thua, nhưng mà, Lăng Hàn chỉ là Tôn Giả, hơn nữa còn là tam tinh.

Nếu hắn giảm tu vi xuống Tôn Giả, hắn là đối thủ của Lăng Hàn hay sao?

Chênh lệch giống như trời và đất.

– Không cần so, tính ngươi thắng ba trận.

Lục Tầm mở miệng, mười phần hào phóng.

Chính là như thế, bọn họ vẫn thắng ba trận, có thể thu hoạch được ba cái tinh vực.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:

– Nếu các ngươi đã đổ ước, ta cũng có đổ ước, không biết các ngươi có dám tiếp hay không?

– Đổ ước gì?

Lục Tầm hỏi, hắn cười nhạt.

Lăng Hàn cười một tiếng: – Các ngươi không cần áp chế tu vi đánh với ta, có thể thắng ta, liền có thể đạt được mười cái tinh vực! Trái lại, ta thua một trận cũng giao ra mười cái tinh vực.

Đây là phản kích!

Nhưng mà, các Đế tử đều lắc đầu.

Ngươi điên rồi sao?

Ngươi mạnh hơn nữa cũng chỉ là Tôn Giả tam tinh, chiến lực chống đỡ có thể so sánh với Thánh Nhân nhị tinh, nhưng bên phía Lục Tầm có hai Thánh Nhân tam tinh!

Thiên phú võ đạo của bọn họ còn vượt qua thế hệ hoàng kim một chút, cho nên, chiến lực giống như Lục Tầm, Ngũ Tinh Đồng đều đạt tới Thánh Nhân ngũ tinh.

Ngươi thắng như thế nào?

Đây không phải tặng tinh vực hay sao?

Chẳng lẽ, kỳ thật ngươi là nội ứng của âm phủ?

– Ha ha ha ha!

Lục Tầm cười to, sau đó lắc đầu, nói:

– Ngươi có thể làm chủ được sao?

Thắng bại của việc này liên quan tới tinh vực, mặc dù tinh vực cua dương gian lấy vạn mà tính, nhưng mà, trong tình huống trước mắt, mỗi cái tinh vực đều có quan hệ quá lớn..

– Lăng Hàn, không được hồ nháo!

– Đây cũng không phải là thời điểm ngươi khoe khoang!

Các Đế tử đều ngăn cản, nói giỡn, không có đạo lý tặng tinh vực như thế.

– Có thể!

Đúng lúc này, giọng nói của Thánh Nhân cao giai lại vang lên trên Thiên Mẫu tinh, giọng nói cực kỳ vang dội.

Cái gì, Tuyên Hỏa Thánh Nhân đáp ứng?

Đế tử đều giật mình, không thể tin được.

Nhưng mà, Thánh Nhân hứa một lời giống như thiê địa pháp chỉ, không tuân, sẽ bị thiên địa trừng phạt.

– Được, vậy thì đến chiến!

Lục Tầm gật đầu.

– Ta tới trước đi.

Hà La đi ra.

– Có thể thắng thêm mấy trận.

Trước đó hắn bị Lục Tầm thay nhận thua, trong lòng cũng có khó chịu.

Nhưng mà, đánh nhau cùng cấp, hắn thật sự không phải đối thủ của Lăng Hàn, không thể làm gì.

Mà bây giờ lại buông tay đánh cược một lần, hắn tự nhiên muốn xuất chiến, tự tay vãn hồi mặt mũi này.

Nhưng hắn là con của Đại Đế, lòng tự trọng lớn cỡ nào?

Lục Tầm nghĩ nghĩ, vui vẻ gật đầu.

Lăng Hàn thua một trận, bọn họ có thêm mười tinh vực, cớ sao không làm?

Hà La nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, oanh, khí tức đáng sợ bắt đầu bộc phát.

– Chết đi!

Hắn giết tới, một kích của hắn mang theo ba đạo quy tắc bát tinh.

Cái gì!

Các Đế tử đều sợ hãi, Thánh Nhân nhất tinh có thể đánh ra ba đạo quy tắc bát tinh?