Thần Tiên Song Tuyệt

Chương 42: Cuồng Ma Phong Tôn Thể!



- CUỒNG MA PHONG TÔN THỂ. MỞ!

Một tiếng thét chói tai vang lên, âm ba dữ dội va chạm cùng Cuồng Phong Ma Lưu khủng bố tạo ra hàng loạt vụ nổ ma sát, tia lửa đầy trời.

Từ trong thân thể đầy máu của nữ tử, cụ thể là tại đan điền của nàng đột nhiên phát sinh dị biến!

Vô tận ma phong loạn lưu chẳng biết nguồn gốc xuất hiện từ trong đan điền của nàng bạo phát ra, bọn chúng cứ như vô vàn lưỡi hái sắc lẹm cắt phá hư không như đang cắt thái đậu hủ, cắt gọt cực mượt.

HÁAAAAAA....!!!

RẮC!

KÉT!

HÚUUUUUU....!!!

RẦM!

ONG!

Theo với nó là những âm thanh rít gào như vạn ma gào thét cực kỳ rợn người, kinh khủng chẳng thể nào hình dung được.

Chỉ biết trong Ma Phong Giếng có vô số tiếng âm thanh đáng sợ như ma quỷ rít gào liên miên, âm ba thôi cũng đã khiến không gian nổ tung!

RẮC!

Một tiếng rắc thanh thúy vang vọng, đan điền của nữ tử như có thứ gì đó vỡ nát, sau đó là hàng loạt tiếng kêu răng rắc khác vang lên...

RẮC!

RẮC!

RẮC!

Phụt!

Phốc!

Nữ tử phun ra vài ngụm máu dài, thổ huyết đến tiều tụy, ánh mắt nhắm chặt lại nghiến răng cũng để lộ ra hàm răng dính đầy máu, không có một chút bạch sắc.



Gương mặt bóp méo biến dạng thành bộ dáng người không ra người, ma không ra ma.

Thân thể thì run lên bần bật, hơi thở vô cùng quái lạ, lúc nặng lúc nhẹ, lúc mạnh lúc yếu, sau đó lại chậm rãi rơi vào trạng thái tắt thở, như người sắp chết...

...........

Ở trên Ma Phong Giếng.

Không chỉ ở dưới Ma Phong Giếng có đại nguy cơ mà ở trên này, Ma Điểu cũng đang đối mặt với phiền toái lớn.

Bên cạnh Ma Phong Giếng, thân hình to mười mét của Ma Điểu oai phong lẫm liệt, Ma Khí lẫm nhiên chẳng khác nào ma đầu, bộ đáng cực kỳ đề phòng nhìn xung quanh.

Phạm vi lận cận của đình viện trong vòng trăm mét lấy nó làm trung tâm, tất cả cảnh quan đều đã thay đổi.

Từ một nơi khô cằn đã trở thành một vùng giá lạnh, mặt đất bị đóng băng khép kín không một chỗ hở, các đồ vật dụng trong đình viện cũng không ngoại lệ mà bị hàn khí đóng thành thủy tinh băng.

Nhiệt độ giảm xuống cực kỳ thấp, khí lạnh ập vào khiến người ta nổi cả da gà, chỉ muốn co rúm người lại sưởi ấm, vơi đi cái lạnh buốt giá này.

Hàn khí lạnh lẽo tỏa ra đến cả lông vũ trên người Ma Điểu cũng có dấu hiệu bị đông cứng, may mắn là có Ma Lực tỏa ra bảo vệ nó, ngăn chặn hàn khí xâm nhập.

Cứ mỗi lần có dấu hiệu đông kết thì lại bị Ma Lực hòa tan.

Ma Điểu hai con mắt chim đảo quanh liên tục như muốn tìm kiếm hình bóng của ai đó.

Nhưng liếc mãi cũng chẳng thấy đâu, hắn cũng không dám dùng Ma Lực ly thân quá xa để cảm nhận địch nhân, nếu không lại càng nguy to.

Hết cách, hắn chỉ có thể dùng có ý định dùng kế khích tướng, đây là kế không bao giờ lỗi thời dù có trải qua vô tận năm tháng.

Chỉ cần làm cho tâm cảnh của kẻ địch sinh ra lỗ hỏng, từ đó tâm tình dao động lộ ra sơ hở, cho dù ngắn ngủi cũng có thể khiến cường giả cự phách bỏ mạng.

Ma Điểu nói với giọng nói mỉa mai, cực kỳ trào phúng:

- Tu Lạnh, ngươi nhát gan quá đấy, dám dẫn người đến đây quấy rầy chủ nhân nhà ta bế quan phá cảnh nhưng lại không dám lộ diện, đúng là chuột nhắt!

Tiếng nói tuy không lớn nhưng chỉ cần đứng trong bán kích năm mươi mét lấy đình viện làm trung tâm thì đều có thể nghe được rõ rõ ràng ràng vì âm thanh này đã được Ma Lực dung hòa vào, độ to lớn khuếch đại gấp nhiều lần.


Lực lượng, cũng có thể phóng đại âm thanh lên như cái loa, biến chúng to hơn vô hạn lần, tùy thuộc vào lượng sức mạnh sử dụng. Thậm chí còn có cường giả đáng sợ một tiếng nói là có thể làm cho người khác chết lúc nào cũng không hay!

Một đạo âm thanh cũng có thể làm cho trời đất ảm đạm, càn khôn đảo ngược, sinh linh vẫn diệt!

Mà âm thanh to lớn như vậy, tin chắc Tu Lạnh cũng có thể nghe được, bởi vì hắn vẫn luôn ở trong phạm vi này, chẳng qua là ẩn nấp không lộ diện như rắn độc rình mồi mà thôi.

Chỉ cần Ma Điểu lộ ra sơ hở, đảm bảo hắn sẽ lập tức bị công kích vào nơi chí mạng, thậm chí đôi khi chết lúc nào cũng chẳng biết!

Ma Điểu ngoài miệng thì mạnh lắm nhưng trong lòng nó vẫn còn có một chút bất an.

Bởi vì bốn vị trưởng lão phân nhau ra canh giữ bốn phương hộ pháp cho chủ nhân nhà mình không cho người ngoài tiến vào. Vậy mà bây giờ lại để người khác tiến vào, hơn nữa còn là địch nhân không động trời chung của Hang Ma Phong nữa chứ!

Nói không có vấn đề là không thể nào!

Có thể thuận lợi đến được đây, vậy tên kia chỉ có thể là có đồng bọn khác, số lượng còn không xác định được nhưng ít nhất là trên năm người tính cả Tu Lạnh.

Hắn cũng không dám chắc đối phương có phải là Tu Lạnh hay không, nhưng khả năng là rất lớn vì Tu Lạnh và chủ nhân nhà mình có ân oán sâu đậm.

Bây giờ nàng muốn đánh vỡ Cực Cảnh, Tu Lạnh thân là kẻ thù, chắc chắn sẽ không chịu ngồi yên!

Không những vậy mà còn có hàng loạt nghi vấn khác lóe lên trong đầu hắn, như là tại sao Lạnh Sơn lại biết được hành tung của chủ nhân nhà mình rồi đến đây phá đám?

Phải biết rằng lần này hành động cực kỳ bí mật, nó liên quan đến tiền đồ của con gái Hang Chủ Hang Ma Phong. Tầm quan trọng không cần nói cũng biết.

Nhưng tung tích tại sao lại bị lộ a?

Gián điệp sao?

Đầu óc và tâm trí của Ma Điểu rơi vào trầm tư, không biết là suy nghĩ cái gì...

.........

Thời gian chậm trôi mà mãi vẫn không thấy âm thanh tức giận của đối phương đáp lại khiến Ma Điểu âm thầm buồn bực. Nhưng như vậy cũng tốt, cố kéo dài thời gian để chủ nhân lên đây xử đẹp bọn hắn!

Hắn tin, với thiên phú của chủ nhân nhà mình, khả năng siêu việt Ma Lực Cực Cảnh là rất lớn, hắn rất kỳ vọng a....

Nhưng thời gian lại từ từ trôi đi, Ma Điểu cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Theo lẽ thường, nếu đối phương muốn tới phá đám địch nhân tu luyện thì không nên im hơi lặng tiếng như thế mới đúng, chắc chắn sẽ náo ra động tĩnh càng lớn càng tốt để kẻ địch tẩu hỏa nhập ma dẫn đến phản phệ nặng nề.


Nhưng mà Tu Lạnh đâu? Hắn từ đầu đến cuối vẫn im re câm như hến, chỉ làm cho môi trường chuyển biến trở lên lạnh giá chứ không gặp một đòn công kích.

Giống như Tu Lạnh kiểu chỉ là thông báo xung quanh có sự tồn tại của ta, các ngươi liệu hồn!

Một mối hiềm nghi to đùng như vậy mà hắn bây giờ mới phát hiện ra?!

Ma Điểu bất giác xù lông, mồ hôi lạnh âm thầm chảy ròng ròng, lập tức hét ầm lên:

- Ma Bằng Loạn Vũ!

Bằng Phong Ma Lực bùng nổ kết tụ lại hàng trăm chiếc lông vũ màu đen kịt như lông của Ma Điểu trôi nổi trên không trung. Những chiếc lông vũ này mỏng manh nhưng lại dị thường kiên cố, hơn nữa còn cực kỳ sắc bén!

Khi hàng trăm chiếc lông Ma Bằng Vũ kết tụ hoàn thành, theo sự khống chế của Ma Điểu, bọn chúng như mưa sa bão đạn loạn vũ đầy trời, hành động di chuyển không có một chút quy luật, cực kỳ hỗn loạn.

Mỗi một chiếc lông đều sắc bén như kiếm bay lượn đầy trời quấn quanh Ma Phong Giếng và Ma Điểu lại xung quanh, không gian đình viện bị rạn vỡ liên miên kêu rắc rắc không ngừng.

Nhưng điều kì lạ đã hiển hiện!

Sau khi không gian phá toái, thứ nó hiện ra không phải là vết nứt đen với vô số màu sắc hòa trộn mà là một lớp không gian khác giống như không gian ban đầu.

Để dễ hình dung, cứ hiểu là hai chiếc ly thủy tinh đồng bọc vào nhau, thủy tinh ở đây thay cho không gian, còn Ma Điểu ở trong đó. Khi mà chiếc ly thủy tinh ở bên trong bị nguyên nhân gì đó đánh vỡ hoặc tự động vỡ nát thì sẽ để lộ ra chiếc ly thủy tinh ở bên ngoài.

Tương tự, cảnh tượng bây giờ Ma Điểu gặp phải chính là như vậy.

Hai tầng không gian đồng bọc vào nhau, lớp này vỡ nhưng lớp sau vẫn nguyên vẹn.

Ma Điểu mắt chim co rụt lại, một cỗ hàn khí ứa lạnh toàn thân khiến hắn run lên, không dám tin hét:

- Ảo cảnh?!

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc: