Thập Niên 70: Mỹ Tư Tư

Chương 12: Chương 12




Xếp hàng vốn là một chuyện khiến người ta cực kỳ chán nản, thời tiết lại lạnh như vậy, chưa được bao lâu đã có người xoa tay dậm chân, bắt đầu quay qua xung quanh tìm người nói chuyện phiếm tán gẫu, muốn mượn cái này để giết thời gian.Nhưng dù cho lạnh tới mấy, cũng không người nào nguyện ý cứ như vậy rời đi, rốt cuộc cũng không biết khi nào mới tiếp tục có thịt, cho dù có, muốn mua không phải cũng ra xếp hàng mới được mua hay sao?Chờ thôi, cho dù có phải chờ đến khi trời sáng cũng được, cả đám lại chờ thêm một chút thời gian nữa, cuối cùng cửa hàng thịt đã mở cửa.Hứa Học Quân là người đứng xếp hàng đầu tiên, cho nên hắn không lo lắng chút nào, ít nhất cũng không thể xảy ra tình huống hắn không được mua thịt, nhưng những người xếp hàng tương đối xa, lại nhịn không được vươn cổ lên nhìn vào trong cửa hàng thịt.

Tới khi bọn họ nhìn thấy những thứ chuẩn bị được bán đang bày ở bên trong, ước chừng chỉ có hơn phân nửa đầu heo, bọn họ lập tức trở nên rầu rĩ.Khi Hứa Học Quân vào tiệm mua thịt, Đường Hồng Mân ở trong nhà cũng bắt đầu bận rộn lên.Hai mẹ chồng nàng dâu đều thức dậy rất sớm, chỉ khác biệt là thím Đường muốn đi bên ngoài huyện thành mua đồ ăn, bà ấy đã hẹn cùng mấy người láng giềng từ trước rồi.


Mà trước khi thím Đường ra cửa, Đường Hồng Mân đã thương lượng với bà một chút, cô muốn làm chút nước muối.Láng giềng vẫn đang ở cửa chờ, cho nên thím Đường khá sốt ruột.

Khiến cho khi bà nghe xong lời này cũng không để nó ở trong lòng.

Hơn nữa, mấy ngày nay, Đường Hồng Mân đã nấu cơm rất nhiều lần, hương vị cũng khá ngon.

Bởi vậy, thím Đường chỉ dặn dò con dâu, những gia vị trong nhà, ngoại trừ bình đựng muối, còn lại bà đều cất ở tầng cao nhất trong tủ bát, bà dặn cô cứ tuỳ ý lấy để dùng.Sau khi nhận được câu trả lời chính thức, Đường Hồng Mân đã bình tĩnh hơn nhiều.


Cô nhìn theo mẹ chồng đi ra khỏi cửa, sau đó xoay người trở về phòng bếp, mở tủ bát ra tỉ mỉ chọn lựa.Có một chuyện khiến cho Đường Hồng Mân ngoài ý muốn, đúng là phối liệu trong nhà có không ít.

Ngoại trừ những thứ gia vị ở nhà bình thường cũng có như muối dầu tương dấm, vậy mà còn có hạt tiêu, vỏ quế, bát giác, trần bì vân vân… cửa sổ trong phòng bếp còn bày một chậu hoa cũ, nhưng mẹ chồng cô không trồng hoa mà lại trồng hành trong đó.Đường Hồng Mân lấy mỗi thứ một ít, khi cô ngắt hành, còn ngoài ý muốn tìm được một miếng gừng to ở trên cửa sổ.

Cô vừa nhớ lại quy trình cụ thể ở trong mơ, tay chân vừa lanh lẹ bắt tay vào việc.Trước kia khi còn ở nhà mẹ đẻ, cô cũng thường xuyên làm việc này.


Tuy trước cô còn có hai chị gái, nhưng các chị gái đều ra đồng kiếm công điểm, cho nên những việc nhóm lửa nấu ăn này đều do cô đảm nhiệm.Thêm một điều nữa, quy trình làm nước muối phảng phất như đã khắc thật sâu vào trong đầu cô rồi, cho nên khi bắt tay vào làm thật, động tác của cô cũng giống như nước chảy mây trôi, thậm chí còn có cảm giác đã luyện tập không biết bao nhiêu lần, thật sự đã trở thành bản năng.Trước khi cho tất cả gia vị vào trong nồi để hầm, cô trở về căn phòng của mình một chút, tìm túi kim chỉ cô mang từ nhà mẹ đẻ qua, từ trong túi kim chỉ, cô lấy ra một khối vải xô thật lớn, cô bỏ nguyên liệu chuẩn bị làm nước muối đã xử lý hoàn hảo vào trong vải xô, lại dùng kim chỉ cẩn thận may lại, lúc này mới đổ nước vào nồi.Khi bỏ chúng vào nồi, trong lòng cô còn có chút đáng tiếc, cho dù mẹ chồng cô có được nhiều phối liệu hơn so với những gì cô dự đoán, nhưng vẫn không gom đủ toàn bộ nguyên liệu làm nước muối.Phải biết rằng, trong giấc mơ của cô, công thức đơn giản nhất, cũng cần tối thiểu hơn mười loại nguyên liệu, mà hơn phân nửa trong đó đều là dược liệu trung y.Có điều rất nhanh, cô đã không còn quan tâm tới chuyện đáng tiếc này nữa, bởi vì khi hầm hương vị nước muối chậm rãi chảy ra, lại thơm hơn dự đoán của cô.Phảng phất có chút đắng, lại có chút hương vị dược liệu, nhưng đây mới chỉ là nước muối mà thôi, còn chưa bỏ thịt vào hầm chung đó.

Nhưng chỉ là một chút hương vị này, đã lập tức đem cô lần thứ hai trở lại trong giấc mộng đó, ngay cả phòng bếp nhỏ hẹp cũng phảng phất biến thành nhà bếp rộng rãi mà cổ xưa trong mộng kia..