Nghe xong mọi chuyện, Đường Hồng Mân liền nghĩ ra một giải pháp, cô vẫn nên làm một cô con con dâu ngoan ngoãn thì hơn.
Có khi chị em nhà mẹ đẻ của thím Đường sớm đã trông ngóng vô cùng.
Đối với việc gặp gỡ chị em ruột mấy năm gần đây, bọn họ từng ngưỡng mộ cũng từng đồng cảm.
Bây giờ bọn họ đều đã có con dâu rồi, thêm nữa ai cũng làm bà nội hết rồi, chỉ chờ có cô con dâu của thím Đường nữa thôi, cũng “tha thiết” chúc phúc cho bà sớm có được cháu nội.
Sau đó, bọn họ cuối cùng có thể nhìn thấy được một cô con dâu cưng của mẹ rồi.
___Ở nhà mẹ chồng lớn nhất.
___Cứ nghe lời của mẹ chồng là chắc chắn đúng.
___Tiền lương mẹ chồng cầm, phiếu chứng các loại cũng do mẹ chồng thu.
Thím Đường cười đến híp mắt, chị em nhà mẹ đẻ của bà cứ quay sang nhìn nhau, thấy được biểu cảm không tin nổi trong ánh mắt của nhau.
Con bé này thực sự là con dâu của bà sao? Không phải con gái ruột thất lạc nhiều năm đó chứ?Ở nhà mẹ đẻ của mẹ chồng, Đường Hồng Mân khiến mẹ chồng được nở mày nở mặt vô cùng.
Nói chính xác hơn là, mẹ chồng nàng dâu vô cùng hòa hợp vui vẻ, không chỉ ăn ý, còn cứ vậy mà ném Hứa Học Quân sang một bên, từ đầu tới cuối không hề quan tâm tới anh.
Chị em nhà mẹ đẻ thím Đường nhìn mà lơ ngơ hết với nhau.
Thực ra chị em nhà bọn họ cũng chẳng có ân oán tình thù gì.
Bởi vì tuổi tác cũng ngang ngang nhau, nên rất hay so sánh với nhau, cho dù thoáng cái đã qua mấy chục năm, ngoại trừ thím Đường, con cháu của ai cũng đông thành đàn luôn rồi, tâm tính hay so sánh không những không giảm mà còn tăng lên.
Ngày còn nhỏ rất thương cha mẹ, thời thiếu nữ lại càng dễ nhìn hơn người khác, lớn hơn chút lại càng tài giỏi có tiền đồ hơn nhiều người, nhưng sau khi được gả đi lấy chồng sinh con thì so với đứa còn trẻ! Chưa nói tới tâm tư ác ý, chính là sau khi phát hiện bản thân lấn át các chị em của mình, cảm giác đó, thực sự còn ngọt ngào hơn khi uống mật ong, nhưng cảm giác ngọt ngào ấy cũng chỉ được một năm, dù sao bọn họ cũng đều có gia đình mới hết rồi, bình thường gặp mặt nhau cũng không dễ, chỉ có tháng Giêng đi chúc tết mới có thể gặp mặt nhau.
Kết quả, gặp mặt rồi lại phân nhau thắng thua.
Số phận của thím Đường cũng không hề tốt, còn trẻ đã phải ở góa.
Nhưng nói số mệnh của bà rất tệ thì cũng không đúng lắm.
Nhớ trước đây, khi bà phải gả cho ông Hứa, người trong nhà phản đối rất nhiều, chủ yếu là do người bề trên của nhà họ Hứa đó rất khó tính, không sống cùng được, cha mẹ anh chị em nhà chồng cũng rất khó ưa, chỉ có mỗi ông Hứa là tốt thì có tác dụng gì chứ?Kết quả là bà vẫn lấy ông ấy, kết hôn xong cuộc sống đương nhiên khá tốt, bởi vì ông được nhà máy cấp nhà cho, căn bản không phải sống cùng với cha mẹ.
Khi ông hy sinh vì nhiệm vụ, chị em nhà mẹ đẻ rất muốn giúp đỡ bà một phen, dù gì cũng là chị em ruột, không thể khoanh tay đứng nhìn như vậy được.
Thậm chí chị của bà cũng vừa giúp đỡ vừa xem xét một hồi, nghĩ làm sao mà có thể ở góa cả đời như vậy được? Sống như vậy không phải sẽ rất khó khăn sao?Kết quả thím Đường lại ở góa như vậy thật, không chỉ chăm sóc bảo vệ cho con trai, mà còn nhận được tiền trợ cấp của người chồng đã mất, nhà được cấp cho, tất cả đều nằm trong tay bà, thậm chí khi con trai lớn rồi cũng để nhà máy cơ giới tuyển anh vào làm như nguyện vọng của bọn họ.
Sau này mấy chị em nhà mẹ đẻ thấy con trai bà hiền như khúc gỗ vậy, cũng giúp anh giới thiệu mấy đối tượng để cưới về làm vợ, nhưng chẳng ưng được ai.
Khi bà về dưới quê nhà họ hàng xa chọn được một cô con dâu cần mẫn chăm chỉ, cả nhà lại tiếp tục khuyên giải, đương nhiên là cũng không khuyên nổi rồi, vậy nên có mấy người chị em giận đến dứt khoát không quan tâm nữa, chỉ nói rồi bà sẽ rước về được cái người quê mùa không kiến thức ở dưới quê về mà thôi! Kết quả cuối cùng thế nào, có còn nhiều lời như vậy được nữa không?Vốn dĩ có thể vui vẻ tới thăm hỏi nhau nhưng bây giờ cặp mẹ chồng con dâu thím Đường và Đường Hồng Mân vẫn rất vui, Hứa Học Quân lúc trước thế nào lúc này thế ấy, dù sao thì anh em họ cũng hiểu rất rõ anh, hơn nữa giữa các anh em cũng không nảy sinh chuyện gì, thậm chí còn có chút ngưỡng mộ anh cưới được một cô gái đẹp như vậy về làm vợ.
.