May mắn, chị hai Đường Hồng Mân là một cô gái tinh ý, cô vừa thấy tình cảnh này, vội càng tiến lên hoà giải: “Em rể vừa từ thành phố về đúng không? Vậy hai đứa mau vào nhà uống miếng nước trước đi, người ấm áp đã rồi nói chuyện sau.
Hôm nay em đã xin nghỉ rồi phải không? Cứ ở nhà mình tới tối rồi lại về ha?”Cho dù không giỏi ăn nói, nhưng gật đầu lắc đầu vẫn rất dễ dàng, nghe xong lời này, trong lòng Hứa Học Quân nhẹ nhàng thở ra, hắn vội vàng gật đầu nói dạ.Lúc này, Đường Hồng Mân cũng phục hồi lại tinh thần.
Cô vừa cười vừa từ trong tay Hứa Học Quân lấy ra lễ vật lại mặt, sau đó xoay người giao vào tay mẹ cô: “Mẹ……”Mẹ Đường há miệng thở dốc, bà còn chưa kịp mở miệng nói chuyện vành mắt đã đỏ rồi.
Tuy nói bà ngàn vạn lần nguyện ý tiến hành mối hôn sự này cho Đường Hồng Mân, nhưng chung quy gả tới thành phố bên kia cũng không như cuộc sống ở nông thôn.Cái khác không nói tới, chỉ tính tiết nông nhàn này, con gái cả với con gái thứ nhà bà, còn có thể lại đây cho bà sai vặt, nhưng trường hợp của con gái thứ ba, chỉ sợ một năm gặp được một, hai lần đã khó, nói chi tới chuyện nhìn thấy nó thường xuyên.
Càng nghĩ, bà càng không kìm được nước mắt.“Vào nhà đi đã, vào nhà xong lại nói!” Từ nãy giờ vẫn ngồi yên trong nhà chính, rốt cuộc ba Đường cũng nhịn không được nữa, cuối cùng ông phải đi ra rồi lên tiếng thúc giục.
Cũng may, lời này của ông đã có tác dụng, mấy người bên ngoài vội vàng đi vào nhà chính.Chờ tới khi vào nhà chính, lúc này Đường Hồng Mân mới phát hiện, ông bà, chú thím cô bác cùng với mấy người thân cận đang chờ ở bên trong.
Cô vội lôi kéo Hứa Học Quân cùng đi đến trước mặt ông bà.
Tuy nói lúc trước hai bên đã gặp nhau rồi, nhưng cô vẫn giới thiệu lại một lần nữa, để cho Hứa Học Quân gọi ông bà giống cô.Bất kỳ thời đại nào cũng vậy, nhà nào ai cũng có rất nhiều thân thích, càng đừng nói tới những nhà ở nông thôn, phải biết rằng, ông bà Đường Hồng Mân sinh được bảy người con, cho dù nhiều người không có mặt ở đây, nhưng những người còn lại cũng khá nhiều.
Lại thêm ông nội cô có năm anh em ruột thịt, tuy hôm nay những người đó không đến đông đủ, nhưng người cũng không ít.Hứa Học Quân đi theo Đường Hồng Mân chào hỏi một vòng người.
Khiến cho hiện tại đang là thời tiết tháng mười hai, đi một vòng mà hắn toát mồ hôi đầy đầu.
Ngay cả lễ vật lại mặt do hai vợ chồng son mang đến, cũng đã sớm nhờ mẹ Đường cầm lấy chia ra bên ngoài.Cái gọi là lễ vật lại mặt này, kỳ thật chính là vấn đề về thể diện.
Khác với lễ hỏi, lễ vật lại mặt không phải chuyên môn đưa cho nhà mẹ đẻ, mà là gọi bạn bè thân thích, các hương thân ở quê nhà tới nhìn xem, con gái nhà mình gả đi nhà ngoài được nhà chồng yêu thích.
Đương nhiên, cũng không phải là chia hết toàn bộ, không tính tới mấy thứ như đường khối hạt dưa gì đó, chỉ tính riêng đồ hộp sơn tra kia thôi, mẹ Đường sao nỡ chia ra chứ, bà dứt khoát đưa cho mẹ chồng mình cầm lấy.Cơm trưa hôm nay tự nhiên là ăn ở nhà họ Đường.
Con rể trong thành lần đầu tới cửa, người nhà họ Đường tự nhiên sẽ cực kì khách khí.Gạo tẻ bình thường nhà bọn họ không nỡ ăn, hôm nay cũng nấu non nửa nồi mang lên, lại xào vài đĩa rau, thứ khác không nói, ở nông thôn này, nhà nào cũng có đất riêng, muốn ăn một chút rau xanh, chắc chắn tiện lợi hơn trên thành phố rất nhiều.Qua tới buổi chiều, người lại đây xem náo nhiệt đã ít đi mấy phần, rốt cuộc mẹ Đường cũng tìm được cơ hội nói chuyện riêng cùng Đường Hồng Mân, trong lúc đó, bà gọi hai đứa con trai đi tiếp đãi con rể mới của mình.Đường Hồng Mân đồng tình nhìn qua Hứa Học Quân, cô là chị gái, dĩ nhiên hiểu rõ hai đứa em trai mình là dạng người gì rồi? Cũng may trước đó cô đã có một chút chuẩn bị.Trước khi đi, cô lập tức cầm mấy miếng kẹo trái cây cứng sau đó dùng khăn gói kỹ lại, để trong túi quần áo kia của Hứa Học Quân, hy vọng hắn có thể nhớ tới, dù sao với hai nhóc con tinh nghịch kia, kẹo vẫn là thứ dễ dàng mua chuộc chúng nhất..