Cố Thúy Anh hung hăng mà đẩy đầu cô ấy một phen: “Người lớn nói chuyện, ngươi cái nha đầu này nói cái gì?”
Tô Đào một tay đem hai nha đầu bảo hộ ở phía sau: “Nói chuyện liền nói, bà động thủ làm gì?”
“Ta dạy bọn nha đầu, ta muốn đánh liền đánh!”
Tô Đào đều muốn động thủ đánh người.
“Tiểu Hoa Tiểu Thảo, các em xong chưa?”
Sân bên ngoài truyền đến thanh âm của Tú Cầm, Tô Đào lập tức thấy được hy vọng, Tú Cầm cùng Tú Phương tay nắm tay đi vào sân, phía sau lại truyền đến thanh âm Triệu Mỹ Lan ‘ Tô Đào, Tô Đào mọi người chuẩn bị xong chưua? Thuyền phải đi rồi ’.
Tô Đào hô: “Mẹ Tiểu Hoa Tiểu Thảo muốn để bọn nó đi cắt cỏ, em đang ở đây khuyên bà ấy.”
Triệu Mỹ Lan đi vào sân, hoà giải nói: “Hài, bác Chu đại bá, hôm nay khó có được, để cho bọn nha đầu đến trên trấn đi chơi đi, chúng tôi trở về sớm, ăn xong cơm trưa liền trở lại, trở về lại để bọn nó đi cắt cỏ, bác xem được không?”
Vợ đội trưởng đều đã ra mặt nói chuyện, Chu Hồng Sinh nếu lại không buông lời, không ngừng có vẻ quá không thức thời, còn sẽ có người nói ông khắt khe bọn nha đầu.
“Đi đi, đi đi.”
Một đám người vô cùng náo nhiệt, vui sướng vô cùng ra cửa, Cố Thúy Anh che đầu lại: “Đau đầu, ta đau đầu.”
Từ khi con dâu này qua cửa, bà ta liền không có một ngày không đau đầu, bà ta sắp phiền đến chết.
Thuyền xi măng theo sông nhỏ êm đềm chậm rãi chạy về phía trước, cỏ ở hai bờ sông đều khô vàng, bầu trời trên đỉnh đầu xanh thẳm, nhóm tiểu nha đầu ngồi ở đầu thuyền, chơi các trò chơi nhỏ ở trong trường học, thỉnh thoảng có thanh âm hoan hô vui vẻ truyền tới.
Tô Đào cùng Triệu Mỹ Lan ngồi ở đuôi thuyền, cô cười nhìn hai nha đầu, sau đó quay đầu nói: “Cô giáo Triệu, em thật không biết cảm ơn chị như thế nào.”
Triệu Mỹ Lan khẽ cười một tiếng: “Chị nói câu thật lòng, hôm nay không phải hướng về phía em, là hướng về phía Tiểu Hoa Tiểu Thảo, Tú Cầm Tú Phương nhà chị ở nhà, chưa bao giờ làm việc, hai đứa trẻ này, quá đáng thương, Cố Thúy Anh muốn đánh liền đánh, muốn mắng cứ mắng, Mục Dã ở nhà còn đỡ một chút, nhưng Mục Dã cũng không thể vẫn luôn ở nhà, em có thể chiếu cố hai đứa trẻ này, khá tốt.”