Cố Thuấn Hoa chạy như bay đến trạm xe buýt, lòng như lửa đốt chờ xe buýt, xe buýt lắc lư chạy đến nhà ga, cô vừa chạy đến nhà ga xe lửa thì kịp nhìn thấy, đúng là đúng dịp, một tuần mới có hai chuyến, đoàn xe cũng sắp khởi hành, là từ thủ đô đến trạm trung chuyển Bao Đầu, cuối cùng sẽ tới trạm ga xe lửa Đạt Lưu.
Cố Thuấn Hoa nhào vào mua vé, lại lao vào toa tàu hỏa trước khi dóng cửa, khi âm thanh ma sát giữa tiếng bánh xe cùng với đường ray vang lên, cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi trút bỏ được một phần gánh nặng, thì nhiều suy nghĩ lại ập đến.
Cô là đã ly hôn với chồng là nam chính Nhâm Cạnh Niên, sau này là người làm nên chuyện lớn, cô không có chút nghi ngờ.
Năm mười lăm tuổi, cô tham gia vào Quân đoàn Xây dựng ở Nội Mông, cùng với Nhâm Cạnh Niên mười sáu tuổi, nhưng người ta ở quê đã học xong cấp ba, lấy được bằng tốt nghiệp, người ta thông minh không nói, còn rất có năng lực, trong Đoàn bộ cần sửa chữa cái gì, như xe hư, máy cày hư hoặc là máy bơm nước hư, đều là anh tới sửa.
Sau khi cùng Nhâm Cạnh Niên kết hôn, cô lại phát hiện anh rất thích đọc sách báo, cũng không biết sao anh lại có những cuốn sách đó, dù sao người ta cũng có nhiều cách, có thể tìm kiếm ở khắp nơi, còn là cô một chút cũng không hiểu tiếng Anh, anh lại có thể đọc chúng một cách trôi chảy, dĩ nhiên càng tốt hơn về mạch điện, về vật lý, dù sao cô nhìn vào cũng rất đau đầu.
Mà nghe nói sau khi có tin tức phục hồi kì thi tuyển sinh đại học, một năm trước bởi vì mỏ than đá gặp một cơn mưa lớn, nên phải bỏ thi, liền mất đi một cơ hội, năm nay Nhâm Cạnh Niên là nhất định muốn ghi danh, anh thật sự rất tự tin vào bản thân.
Cố Thuấn Hoa cũng tin tưởng, anh chắc chắn sẽ thi đậu đại học, người như anh, thi lên đại học, chắc chắn như đại bàng tung cánh, tự do bay lượn, tương lai chắc chắn sẽ làm nên chuyện lớn, cô không một chút nghi ngờ.
Chỉ là người này nếu thành công, sẽ lại bắt đầu theo đuổi tình yêu cùng với em họ cô, Trần Lộ.
Cố Thuấn Hoa giễu cợt cười lạnh một tiếng, bắt đầu nhớ lại những manh mối của việc này.
Thật ra thì, sau khi kết hôn, cô và Nhâm Cạnh Niên cũng coi như là rất hạnh phúc, Nhâm Cạnh Niên đối xử với cô rất tốt, dù cuộc sống trong Quân đoàn quá vất vả, để được nhận ba xu tiền từ mỏ than, thì anh phải đi xin làm, đến Quân đoàn giúp người ta sửa chữa máy cày, người ta chỉ cho anh một quả hạt, anh không ăn, giấu trong túi, khi nào về thì lại cho cô ăn, lúc lấy ra cũng che lại cho nóng.
Phải nói anh sau này cùng Trần Lộ nảy sinh tình cảm, ở bên cạnh, còn nói cái gì "Đời này chỉ yêu mỗi Trần Lộ", đó cũng như một bóng ma.
Chỉ là cái này dường như cũng có thể.
Cố Thuấn Hoa nhớ tới vài ngày trước, Trần Lộ đột nhiên mang một túi bánh ngọt dẻo tới tìm cô, sau đó liên tục than thở, nói là cô ở chỗ này sẽ thua thiệt, cả đời ở đây là đáng tiếc, thế nào cũng phải nghĩ cách trở về thành phố.
Về sau Trần Lộ liền nhắc tới chuyện bạn học của cô cũng ly hôn với anh trai cô để trở về thành phố.
Cố Thuấn Hoa nhớ tới cái này, như một tiếng sấm đánh trong đầu, liền nghĩ tới căn bản Trần Lộ cũng không phải là người tốt, trước mặt cô ta thể hiện mình tốt bụng nói cho cô chuyện ly hôn, thật ra là cố ý muốn mình ly hôn.
Mình ly hôn, cô ta liền có thể có được anh rể?
Cố Thuấn Hoa cố gắng nhớ lại những chuyện nhỏ nhặt khi Trần Lộ ở trong nhà mình, đột nhiên nhớ lại lúc đó Trần Lộ đang ở trong phòng, ngồi trên giường, Nhâm Cạnh Niên đi vào, trên tay cầm một chiếc túi lưới có hạt dẻ đi vào, Trần Lộ muốn ăn, Cố Thuấn Hoa bận rộn nấu cơm, Nhâm Cạnh Niên liền lấy cho Trần Lộ ăn.
Lúc ấy cô không suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, đây không phải là phản hồi cho sự phát triển của cốt truyện sao?!
Như vậy là Nhâm Cạnh Niên cũng đã động tâm với Trần Lộ?
Cố Thuấn Hoa đầu óc mơ màng, cô nhớ tới việc trước và sau khi mình ly hôn, chẳng lẽ những chuyện này là thủ đoạn của hai người đó?