Trên thế giới này, nếu như tình yêu đến mà không có vô vàn thử thách, như vậy làm sao giữ được sự bền lâu? Nhưng chính vì trải qua quá nhiều thử thách mà lại lạc mất nhau giữa dòng đời. Duyên phận nghiệt ngã, thứ nhận lại chỉ là đớn đau cùng với tình yêu đã sâu sắc lại càng sâu sắc kia. Hắn vì y mà làm hết thảy, đến cuối cùng, y lại vì hắn mà lâm vào cảnh khổ sở khôn cùng. Yêu chính là như thế, là hi sinh vì nhau, là bên nhau, là cùng nhau chung sống, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu. Trên thế gian này, còn tồn tại bao nhiêu câu chuyện tình yêu đẹp đến thế?
Họ cùng là thần tiên, yêu nhau đến trời cao cảm động. Nhưng vì vi phạm thiên giới mà lại phải cách biệt ba ngàn năm. Bao nhiêu đớn đau, bao nhiêu khổ sở, trong giây phút này, thế sự không màng. Hắn chỉ muốn đứng dưới gốc cây anh đào, đợi chờ người thức tỉnh sau giấc ngủ dài ba ngàn năm. Ba ngàn năm chia cách có là gì? Cho dù là ba vạn năm, cho dù là cả đời, hắn cũng sẽ mãi đợi. Người đó chính là cố nhân của hắn, là giấc mộng mà hắn theo đuổi, hắn sẽ không vì bất kì điều gì mà buông tay. Hắn yêu người, yêu rất nhiều...