Tên đại hán bị Bắc Tiểu Lục chỉ mặt gọi tên điều này làm y vô cùng tức giận, tên tiểu tử này còn nói y là một tên vô danh.
“Muốn chết! Vốn còn muốn đưa ra một cái giá bồi thường cho ngươi nhưng ngươi đã không biết điều vậy đừng trách Hắc Sư ta tàn nhẫn.”
Hắc Sư phẫn nỗ giơ thanh đại đao lên muốn chém xuống một nhát, nhưng Bắc Tiểu Lục cũng không mảy may đổi sắc cứ thế thờ ơ. Điều này làm Hắc Sư cười lạnh, y cho rằng hắn đã sợ mất mật rồi nhưng y đâu biết rằng tử thần đang kề sát cổ hắn.
Ngay khi thanh đại đao sắp bổ xuống đầu của Bắc Tiểu Lục liền có một tiếng hừ lạnh chấn động, chỉ thấy Hắc Sư vốn đang khí thế hừng hực đã bị một tia ánh sáng ghim trên vách tường, tứ chi phế nát.
Mọi người có mặt ở đây đều hít một hơi lạnh, liền nghe thấy âm thanh phía xa vọng lại, “Kẻ nào dám ở đây xuất thủ giết không tha, lần này niệm tình ngươi lần đầu vi phạm ta chỉ phế tứ chi của ngươi.”
Đám người theo âm thanh nhìn lại hóa ra đó là vị giám khảo nữ tính duy nhất ở đây Lam Cơ Tuyết, nàng là trưởng lão trẻ tuổi nhất của Thanh Vân Tông. Mọi người nhìn thảm trạng của tên đại hán kia trong lòng thầm kêu may mắn, nếu như bọn hắn cũng như y thì hắc hiện tại cũng đang nằm dưới mặt đất, cuối cùng hành động của Lam Cơ Tuyết vô tình làm mấy tên khác vốn có chút ý nghĩ liền quyết định thu tay.
Còn bên Lam Cơ Tuyết sau khi buông mấy câu cảnh cáo thì cũng quay người đi, nàng cũng không phải quan tâm gì tới Bắc Tiểu Lục mà đây chính là quy củ của Lang Nha Thành. Nàng còn một thân phận khác nữa đó chính là muội muội của thành chủ Lang Nha Thành, Lam Thiên Nha. Bởi vậy đương nhiên chướng mắt mấy tên quấy phá trong địa bàn của mình.
Rất nhanh có một đội tu sĩ của Lang Nha Thành tiến đến kéo Hắc Sư đang hôn mê đi, còn việc đi đâu thì đám người ở đây cho rằng cũng BjnIZ không có quả ngọt để ăn.
Nhìn một loạt sự việc diễn ra trên mặt của Bắc Tiểu Lục cũng không hề tỏ ra bất ngờ, bởi vì hắn đã sớm phát hiện ra điều này. Ban đầu hắn cũng muốn thử xem thành trì này có đúng là thực hiện chức trách hay không, quả nhiên vẫn có người xuất thủ, điều này cũng giúp hắn đỡ tốn công tốn sức.
Không tính ở lại đây cho nên hai người Bắc Tiểu Lục cùng Nạp Lan nhanh chóng đi trở về phòng trọ, đám người xung quanh cũng giải tán ai về nhà nấy.
Trở về đến phòng Bắc Tiểu Lục nói với Nạp Lan, “Ngươi có muốn đi vào bên trong Tu Chân Lộ không?”
Nạp Lan hơi giật mình, sau đó lắc lắc đầu cười khổ đáp: “Thiếu gia, Nạp Lan tu vi chỉ có Trúc Cơ tầng 6 dù có đi vào cũng chỉ kéo chân sau của người. Hơn nữa bên trong toàn tu sĩ Kim Đan cho dù nô tì có vào cũng không giải quyết được gì.”
“Được rồi, vậy ngươi cầm lấy chiếc nhẫn trữ vật này cứ yên tâm ở đây tu luyện.” Bắc Tiểu Lục cũng không có khuyên can gì nàng, dù sao đi vào Tu Chân Lộ được lợi ích tương đối nhiều nhưng mà cũng rất nguy hiểm.
Bốn ngày sau, Bắc Tiểu Lục giống như mọi người cùng đi đến Thăng Linh Đài. Lần này đứng chờ bọn họ chính là vị nữ giám khảo ngày hôm qua Lam Cơ Tuyết. Sau khi cảm thấy mọi người đã đến đông đủ, Lam Cơ Tuyết mới lên tiếng: “Các ngươi đi theo ta.”
Nói xong nàng dẫn mọi người đến một nơi trên Thăng Linh Đài, chỉ thấy bên góc trái ở đây có một cái Truyền Tống Trận. Mọi người lần lượt đi vào Truyền Tống Trận Bắc Tiểu Lục cũng không ngoại lệ, vẫn như cũ chớp mắt một cái hắn liền xuất hiện tại một cái quảng trường khác, nơi đây tràn ngập đệ tử tu sĩ xem ra họ chính là những tu sĩ của các tông môn kia tuyển chọn.
Bắc Tiểu Lục cùng mọi đi theo Lam Cơ Tuyết đi tới một nơi gọi là Tu Lộ quảng trường, sau đó nhìn đám người Bắc Tiểu Lục giải thích:
“Ta chỉ có thể đưa các ngươi tới đây, đợi một chút liền sẽ có phi thuyền chở các ngươi đi tới Tu Chân Lộ. Nhớ kỹ ngọc bài mà các ngươi cầm chính là vật chứng để các ngươi đi vào Tu Chân Lộ, được rồi chính các ngươi cẩn thận.”
Lam Cơ Tuyết nói xong liền rời đi.
Thời gian trôi qua không lâu một đạo âm thanh gào thét từ phương xa đến, chỉ trong chớp mắt liền xuất hiện phía trên Tu Lộ quảng trường.
“Phi thuyền đã tới, tất cả đệ tử tham gia Tu chân lộ lập tức lên thuyền!” Một vị nam tử trung niên nhìn thấy phi thuyền đã tới liền ngự không đối với đám đệ tử bên dưới lớn tiếng thông báo.
Năm sáu trăm tên đệ tử cùng tán tu nhanh chóng ngự không bay lên phi thuyền, Bắc Tiểu Lục cũng theo sau tiến vào khoang thuyền.
Vừa tiến vào phi thuyền Bắc Tiểu Lục có một loại cảm giác không nói lên lời, mặc dù cảm thấy phi thuyền này có chút bất đồng nhưng không rõ ở địa phương nào có vấn đề.
Sau khi mọi người đã đông đủ có mặt trên phi thuyền, ai nấy đều tự mình tìm một chỗ ngồi xuống và Bắc Tiểu Lục cũng không ngoại lệ. Điều mà hắn bất ngờ đó là trên thuyền lại không thiếu tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đây là chuyện gì xảy ra.
Không phải đã nói chỉ có tu sĩ Kim Đan Kỳ tham gia hay sao?
Bắc Tiểu Lục nhìn thoáng bên cạnh một tên tu sĩ giống mình đều có vẻ là tán tu, hơi sát lại gần rồi tỏ ý hỏi chuyện: “Vị huynh đệ này, ta có thể hỏi một chút chuyện được không?”
Người mà Bắc Tiểu Lục chủ động bắt chuyện dáng người co gầy, nhưng làn da có vẻ rất trắng, môi hồng tướng mạo rất thanh tú cộng thêm khoác trên người một bộ bạch y làm cho người này lộ ra vài phần thư sinh yếu đuối. Nam tử bạch y này thấy có người tiến lại gần ban đầu có chút nhíu mày không vui, nhưng nghe lời đối phương nói suy nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu.
Thấy đối phương tỏ ý có thể hỏi chuyện Bắc Tiểu Lục lập tức tự giới thiệu bản thân, “Tại hạ Bắc Tiểu Lục, một tên tán tu. Là thế này, ta thấy bên trên khoang thuyền có cả khí tức tu sĩ Nguyên Anh Kỳ hơn nữa còn không ít, không phải đã nói chỉ có tu sĩ Kim Đan Kỳ tham gia hay sao?”
Nam tử bạch y nghe hắn nói vậy cũng hơi ngẩn người, sau cùng hơi cười nhẹ,”Bắc huynh, ta gọi là Trường Sinh Thất. Về chuyện huynh vừa nói thật ra cũng không sai biệt lắm, Tu Chân Lộ không giới hạn cảnh giới nhưng có giới hạn độ tuổi, chính xác là tu sĩ trên năm mươi không thể tham gia. Mà Bắc Vọng Châu là nơi nào chứ, đây là châu yếu nhất trong bốn châu thiên tài tương đối khan hiếm. Bởi vậy hầu như mỗi lần mở ra chỉ có tu sĩ Kim Đan đi vào, đương nhiên vẫn sẽ có một ít cá biệt tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Những người này cơ bản chỉ cần hợp lệ dù tán tu hay đệ tử môn phái đều có thể đặc biệt đặc cách một danh ngạch.”
“Đặc cách danh ngạch!” Bắc Tiểu Lục ngạc nhiên.
“Đúng như vậy. Chuyện này thật ra cũng không khó lý giải, Bắc Vọng Châu cơ bản đều rất ít thiên kiêu. Những tu sĩ niên kỷ dưới năm mươi đã coi như rất có tiềm năng rồi, mặc dù không so được với các châu khác nhưng thiên tư như vậy đã rất khủng bố rồi.” Trường Sinh Thất khẽ lắc đầu nói chuyện.
Hiểu rõ mọi chuyện Bắc Tiểu Lục âm thầm cười khổ, lần này thì hay rồi có cả tu sĩ Nguyên Anh tốt nhất bản thân không nên nhiều chuyện, cách biệt giữa Nguyên Anh với Kim Đan không đơn giản như Trúc Cơ với Kim Đan, hơi không cẩn thận có thể bị ngược sát.
Sau khi Bắc Tiểu Lục cùng Trường Sinh Thất trao đổi vấn đề này xong cả hai đều rất ăn ý trầm mặc.
Người trên thuyền đều rất muốn nhìn một chút tình cảnh bên ngoài thế nào, rốt cuộc Tu chân lộ là địa phương nào. Thế nhưng phi thuyền này đã bị phong bế hoàn toàn thần thức căn bản không quét ra được.
Dưới tình huống bình thường không có việc gì làm, những tu sĩ bên trong thuyền nhận thức nhau liền tụ năm tụ ba một chỗ trao đổi tình huống của Tu chân lộ. Nhưng cũng rất nhiều người đơn độc giống như Bắc Tiểu Lục, một chỗ lẳng lặng ngồi xuống.
Nghe nói đường đến Tu chân lộ còn rất dài, phi thuyền đã bay một ngày nhưng vẫn chưa có dấu hiệu chậm lại tốc độ.
“Mọi người, Tu chân lộ từ khi mở cho đến nay đều là cửu tử nhất sinh. Hơn nữa bên trong cũng không chỉ có mỗi chúng ta còn có những tiền bối khác cư trú, chưa kể lần này còn có thế lực của Vô Tâm Hải tham gia Tu chân lộ. Đây quả thực là mối uy hiếp không thể nghi ngờ. Nếu như chúng ta muốn ở bên trong Tu chân lộ sống sót, ta cảm thấy mọi người cần tạo thành những tổ đội cùng nhau hoạt động bên trong Tu chân lộ.”
Nói tới đây chủ nhân giọng nói hơi dừng một chút, sau đó cất cao giọng nói: “Tại hạ Thượng Mạc đệ tử của Hoàng Thanh Tông, ai nguyện ý cùng ta tổ đội liền có thể qua bên này.”
Mọi người cuối cùng cũng nhìn được chủ nhân của giọng nói này, đây là một tên nam tử tuổi chừng ba mươi tướng mạo bình thường, từ khí thể cố ý tỏa ra thì đây là một vị Nguyên Anh Kỳ.
“Thượng tiền bối nói không sai, vãn bối là người thứ nhất tán thành.” Vô Diện đợi nam tử này vừa nói xong lập tức lên tiếng tỏ thái độ.
Đã có Vô Diện người thứ nhất đứng ra tán thành, rất nhanh liền có những người khác đồng ý. Rất nhanh đội ngũ của Thượng Mạc tập trung được hơn chục người.
Nhóm này lấy Thượng Mạc làm người dẫn đầu. Bởi vì Thượng Mạc gợi ra ý tứ này cho nên rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh đều đứng ra làm theo, rất nhanh toàn bộ khoang thuyền đều đại đa số đều đã tiến vào hình thức tổ đội.
Mặc dù không nhiều tu sĩ Nguyên Anh đạt đủ điều kiện tham gia Tu chân lộ nhưng cũng không thể coi là ít được, xem sơ qua ở đây cũng phải có tầm ba mươi người. Đúng lúc Bắc Tiểu Lục lơ đãng quét qua một nơi lập tức phát hiện người quen, nói là người quen cũng chỉ là hắn nhận thức. Người này cũng không xa lạ gì chính là Lam Cơ Tuyết, hắn cũng không ngờ cô nàng này niên kỷ còn chưa tới năm mươi.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc