Bắc Tiểu Lục có chút thất thần, không nghĩ tới đồ tốt trong truyền thuyết hắn lại gặp ở đây.
Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy được coi như là tài bảo vượt qua cửu phẩm, đã rất nhiều năm chưa xuất hiện, ngay cả Bắc tộc cũng hiếm có.
Mà hắn lại có thể gặp được cả một đầm nhỏ, vận khí cũng quá mạnh đi, nhưng mà hắn thích.
Hắn cũng không có nhiều tư liệu về Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy, nhưng nghe nói Thạch Duẩn Tủy Tửu rất khá.
Hắn dự định sẽ dùng một ít ủ rượu tặng cho các bậc trưởng bối, nhất là gia gia, chính là một tửu thần.
Hắn cũng nghe nói Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy có thể công hiệu tẩy tủy khuếch trương kinh mạch, vững chắc tâm thần.
Đối với bất luận kẻ nào mà nói Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy này cũng là nhũ dịch cực phẩm
Nó không những có thể cải thiện thể chất tu sĩ, gia tăng thọ nguyên, càng có thể đề cao tốc độ tu luyện.
Giá trị của Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy, người tu vi càng cao lại càng hiểu rõ, nhưng Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy không phải tùy tiện là có được, hoặc là nói đấy căn bản là đồ vật trong truyền thuyết.
Hắn cũng chỉ nghe nói vật này xuất hiện cũng là sự tình của năm trăm năm trước.
Lúc ấy ở một hội đấu giá do Vạn Phúc Bảo Lâu tổ chức, vừa vặn xuất hiện năm giọt Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy, chỉ có điều năm giọt Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy này lại không ai có thể báo giá, phải biết rằng những người tham gia hội đấu giá lúc ấy đều là tu sĩ Hư Thần kỳ trở lên, thậm chí còn có tu sĩ Ngưng Thể kỳ.
Co thể nói người tu luyện được tới cấp bậc Hư Thần kỳ có mấy không phải là phú quý đầy mình, có thể coi là như vậy, vẫn không có người nào đưa ra giá vượt giá khởi điểm, mà lúc đó giá khởi điểm là năm trăm triệu linh thạch thượng phẩm.
Hắn vừa vặn có thể lợi dụng Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy để bước vào giai đoạn luyện thể thứ nhất Cốt cảnh.
Hắn thất sự dừng ở cảnh giới này quá lâu rồi, cứ nghĩ phải Trúc Cơ mới có thể bước vào Cốt cảnh.
Hắn biết rõ lần này tu luyện có thể cần một ít thời gian, lại sợ hai người kia lo lắng, vì vậy vạch phá ngón tay, kéo xuống bố khối viết lên mấy chữ giao cho Hồng Giao Long Khâu, bảo nó mang ra cho hai người bọn họ, để bọn hắn đi tìm bí bảo trước, còn mình thì lưu lại tu luyện.
Sau khi thu thập một nửa Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy, Bắc Tiểu Lục cởi đạo bào, lộ ra cơ thể cân xứng, sau đó nhảy vào trong hàn đàm.
"Rầm rầm.
.
."
Bắc Tiểu Lục nhảy vào trong hàn đàm, tóe lên từng tầng từng tầng bọt nước, Bắc Tiểu Lục bắt đầu cảm nhận được sự lạnh lẽo thấu xương của hàn đàm.
Lấy hắn tu vi Luyện Khí tầng 9, rất là miễn cưỡng, cắn răng chịu đựng dần làm quen với sự đau đớn.
Hàn đàm hàn ý tuyệt không phải băng hàn bình thường, mà là băng hàn thiết cốt có thể trực tiếp xuyên thấu thân thể nhập vào cốt tủy, khiến người khó có thể chịu được.
Bắc Tiểu Lục tập trung tinh thần, cắn răng vận chuyển Cửu Lôi Luyện Thể Quyết, hấp thu hàn ý, bắt đầu rèn luyện cốt cách toàn thân, mà Hóa Lôi Quyết cũng tự động chậm rãi vận chuyển, không ngừng rèn luyện hắn xương cốt, kinh mạch cùng thân thể.
Lúc vừa bắt đầu, thân thể Bắc Tiểu Lục vẫn một mực run rẩy, sắc mặt trở nên phát xanh phát tím, giống như bản thân bị trọng thương vậy, khiến hắn thống khổ không chịu nổi.
Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy có tuyệt hàn chi ý, từ bốn phương tám hướng nhập vào làn da, huyết nhục, nhập vào trong cốt tủy Bắc Tiểu Lục , khiến cốt tủy kêu lên "Cách cách".
Cỗ băng hàn chi cảnh kia càng như từng đạo đao cắt lấy cốt cách khiến Bắc Tiểu Lục cực kỳ thống khổ, quả thực như muốn lấy mạng hắn.
“Ah.
.
.
Ah.
.
.”
Sau khi băng hàn chi ý không ngừng xâm lấn, Bắc Tiểu Lục cũng không nhịn được nữa phát ra từng tiếng gầm gừ.
Hắn mấy lần muốn buông bỏ, chạy ra khỏi hàn đàm, nhưng bỏ lỡ cơ hội này hắn sẽ mãi không thể nào mạnh hơn được.
Hắn sợ hãi đau đớn nhưng hắn còn sợ mất đi tất cả hơn, hắn cần mạnh hơn, hắn phải mạnh nhất.
Cứ giằng co nửa ngày hắn gần như mất đi tri giác về sự đau đớn.
Liên tiếp mấy ngày, Bắc Tiểu Lục mỗi ngày đều rút nửa ngày ngâm trong Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy, mà "Cốt cảnh" chi cảnh cũng dần dần có dấu hiệu sắp bước vào.
Đại khái đến ngày thứ ba, Bắc Tiểu Lục đã hoàn toàn có thể thích ứng hàn ý ở đây, cốt tủy trong cơ thể rốt cục cũng đang dần thuế biến.
Hắn biết mình sắp hoàn thành nhập môn “ Cốt cảnh “.
Thời gian từ từ trôi đi, Bắc Tiểu Lục bị đóng thành một tảng băng người.
Huyết nhục bị đông thành băng, sau đó tại dưới công pháp luyện thể từ từ thôi vỡ biến mất.
Bộ xương bị đông cứng nứt ra, đã ở dưới công pháp luyện thể mài nhỏ chậm rãi biến mất.
Cũng không biết qua bao lâu, Bắc Tiểu Lục trong thân thể bị đông cứng thành hư vô vết máu lần thứ hai bắt đầu sinh ra, từng đạo kinh mạch một cũng bắt đầu gây dựng lại.
Vỡ vụn biến mất bộ xương cũng lần thứ hai bắt đầu ngưng tụ, tự thân bộ xương thay đổi càng thêm lóng lánh trong sáng.
Từ bên ngoài nhìn, hình người đóng băng đường viền y nguyên, mà ở trong khối băng này, Bắc Tiểu Lục cả người thân thể đều đang ở đây hoàn toàn biến hóa.
Huyết nhục sinh thành, kinh mạch, bộ xương gây dựng lại…
Từng vết nứt trên tảng băng vỡ ra hiện ra một thân hình nhỏ nhắn, nhưng khác nhiều hơn lúc trước.
Cả cơ thể rắn chắn hơn rất nhiều, lực phòng ngự không phải lúc trước có thể so sánh.
Bắc Tiểu Lục chưa kịp vui mừng thì trong thân thể hắn bỗng truyền đến từng đợt đau đến tận linh hồn.
Không quá ba giây hắn đã ngất, trước khi mất ý thức, hắn nghĩ có phải tác dụng của hàn khí đã xâm nhập quá lâu hay không, dù sao hắn cũng không có linh căn hệ băng.
Chỉ là hắn không biết rằng trong cơ thể hắn lúc này giống như thức tỉnh một thứ gì đó, nhưng lại bị đừng đạo lôi vực căn nuốt, tạm thời đành phải co lại một nơi, nhưng cũng không hoàn toàn bị cắn nuốt hết.