Sau khi hôn lễ kết thúc, đám bạn Slytherin vốn muốn chuốc say hai người, làm đêm tân hôn của hai người ngâm nước nóng, nhưng sau khi bình tĩnh lại từ chuyện hai người là cặp vợ chồng hiếm hoi trong giới pháp thuật ký kết khế ước hôn nhân cấp cao, Lucius và Narcissa đã biến mất. Mọi người không cam lòng tìm khắp thái ấp Malfoy cũng không có kết quả, đành bất đắc dĩ rời đi.
"Lucius, chúng ta ném mọi người lại như vật có vẻ không tốt đâu?" Narcissa hơi lo lắng nói.
"Không sao, chúng ta cho mọi người cơ hội rèn luyện cơ thể cũng tốt, còn không có người quấy rầy đêm tân hôn của chúng ta. Đừng lo lắng!" Lucius vừa nói vừa nghĩ thầm, "đám kia chắc chắn không có suy nghĩ tốt, may mà mình đã phòng bị sẵn, quá chính xác mà!"
"Đêm... đêm tân hôn...." Nghe Lucius nói, Narcissa hơi lắp bắp, khuôn mặt đỏ rần.
"A! Vậy... vậy... em tắm rửa trước!" Narcissa nói xong, chạy nhanh vào phòng tắm, vặn vòi nước hết cỡ, nghe tiếng nước đập vào bồn tắm, nhớ lại hôm trước, Bella lén đưa cô một quyển sách - tuy kiếp trước Narcissa mang thai, nhưng đó là do thụ tinh trong ống nghiệm đưa vào cơ thể, chưa tiếp xúc thân thể đâu. Sách trong giới pháp thuật còn là lập thể, còn cử động được, sách Bella đưa cô cũng vậy, Narcissa mặt đỏ đến nhỏ máu đọc xong quyển sách đó. Narcissa cứ nghĩ mình sẽ quên nội dung quyển sách đó nhanh thôi, nhưng lúc này, nội dung sách cứ như người thật xuất hiện trong đầu cô.
Làm người bất an ở chỗ, Lucius không có kinh nghiệm thực tế, dù hôm sau Abraxas đã bổ sung lý thuyết cho anh, nhưng không có kinh nghiệm là không có kinh nghiệm, ngày đó vợ chồng Malfoy nói họ đắp chăn nói chuyện phiếm anh còn tin cơ mà.
"Đừng lo, anh chỉ kém bước cầm tay nó mà dạy thôi, năng lực lý giải của nó cũng rất tốt. Em bình tĩnh lại đi, ngủ thôi nào." Abraxas vô tình xua tay, ôm Athel.
"Nhưng mà..." Athel còn muốn nói, nhưng Abraxas đã hôn lên, hai người đắp chăn lên.
Lúc Lucius hồi thần thì đã rất lâu rồi, Narcissa ngâm nước đến nhăn da, nước lạnh hết mới chịu đứng dậy, dùng khăn tắm lau sạch sẽ, thoa nước hoa hồng. Cô nhìn về phía chiếc áo ngủ bên cạnh bồn tắm, đó là váy ngủ dài đến mắt cá chân nhưng lại có vẻ rất mỏng. Narcissa lấy nó ra mặc vào, mặt dần hồng lên, rồi cả người cũng đỏ ửng. Chữ V khoét sâu phía trước, váy ngủ bó sát làm lộ dáng người. Nhìn mình trong gương, Narcissa cắn môi, chậm rãi ra khỏi phòng tắm.
Nghe tiếng mở cửa, Lucius nhìn về phía cửa phòng tắm. Lúc Narcissa bước ra, Lucius bị Narcissa mê hoặc, nhìn chằm chằm cô bất động.
"Anh.... Anh không đi tắm rửa sao?" Narcissa thấy Lucius như vậy, vừa ngượng ngùng vừa tự hào, nghĩ một đằng nói một nẻo.
"A! Anh đi ngay!" Lucius giống như bị hạ chú định thân, nghe lời Narcissa, tiêu sái lao thẳng vào phòng tắm.
Narcissa thấy Lucius đã vội vàng nhưng vẫn cố gắng duy trì động tác hoa lệ Malfoy vào phòng tắm, bật cười. Cảm giác khẩn trương cũng vơi dần.
Lucius đi vào phòng tắm, nghe tiếng Narcissa truyền vào, thân thể bỗng trở nên cứng ngắc, trong phòng tắm tràn ngập mùi hương của cô, dùng tốc độ nhanh nhất của Malfoy tắm rửa sạch sẽ.
"Hahaha..." Narcissa nằm trên chiếc giường Kingsize trong phòng cười biểu hiện vừa rồi của Lucius, không chú ý Lucius đã tắm ra.
"Cười gì vậy, nói cho anh nghe nữa~~" thanh âm tràn ngập dụ hoặc dán bên tai Narcissa.
"Đừng, ngứa..." Tai Narcissa rất mẫn cảm, chỉ cần có người đến gần là cả người sẽ run lên, cảm giác lúc này chính là như vậy, làm cô không thể di chuyển.
"Thật sao? Cissy yêu dấu, anh thấy hiện tại em phải nhìn anh mới đúng!"
"Ách... Này... Lucius... Ô..."
Lucius thấy Narcissa dường như muốn nói gì đó, nhưng anh sắp không khống chế được du͙ƈ vọиɠ tích tụ đã lâu nữa, nhất là khi thấy đôi môi phấn nộn của Narcissa không ngừng khép mở, lòng anh giống như bị lửa thiêu đốt. Thế lửa lan nhanh, đốt cháy chút lý trí cuối cùng còn sót lại.
Hơi thở hoà quyện, Narcissa thẹn thùng nhắm mắt, cảm nhận Lucius như một tín đồ trung thành, thành kính ôn nhu hôn lên mặt cô, không ngừng dời xuống, dừng ở cổ, trước ngực, bụng, chậm rãi đến địa phương bí ẩn kia.
Narcissa không rảnh bận tâm Lucius đang làm gì, tìиɦ ɖu͙ƈ như thủy triều ập về phía cô, bao phủ cô, mà cô chỉ có thể nước chảy bèo trôi, tưởng như sắp biến mất.
"Lu... Lucius..." Narcissa lắc lắc đầu, giống như muốn gọi lý trí về, nhưng lại không thể tỉnh táo. Cô chớp chớp đôi mắt đã mông lung, cố gắng muốn nhìn rõ nam nhân nằm trên người mình.
Narcissa không biết cô bây giờ xinh đẹp dụ hoặc đến mức nào. Đôi mắt bình tĩnh ngày thường giờ đã bị ngọn lửa tình xâm chiếm. Lucius đoán, dù là nam nhân thấy sắc không loạn cũng phải động lòng, ít nhất, anh đã nhận dụ hoặc trí mạng.
Động tác của Lucius từ ôn nhu dần trở nên cuồng dã, nhìn từng trái dâu mà mình trồng lên người Narcissa, cuối cùng anh đã có được cô.
---- Hài hòa thổi qua ----
"A ~ đừng... Lucius... Thật là khó chịu..." Tiếng rêи ɾỉ ngọt ngấy của Narcissa bật ra.
Lucius ngậm hai hạt đậu đỏ trên con thỏ trắng của Narcissa, dùng môi và răng nanh không ngừng khẽ cắn nghiền nát, tựa như nó là món ăn mỹ vị nhân gian. Dần dần, hai hạt đậu đỏ run run rẩy rẩy gắng gượng trướng lên.
"Uhm..." Narcissa cảm thấy nhục nhã vì thanh âm dâʍ đãиɠ của mình vừa rồi, cắn chặt môi dưới ngăn nó tràn ra, nhưng kɦoáı ƈảʍ trên cơ thể dường như chỉ có thể kêu lên mới giảm bớt.
"Cissy, thả lỏng... Ngoan... Đừng cắn môi..." Lucius thấy Narcissa cắn chặt môi dưới, dụ dỗ cô.
Narcissa không tự chủ lắc đầu, cơ bắp toàn thân căng chặt, bởi vì cô cảm thấy nụ hôn của anh chuyển hướng sang má đùi, tiến dần vào trong. Narcissa không thể làm chủ cảm thấy bất lực, nước mắt không chịu khống chế lăn xuống khoé mi.
Động tác của Lucius không vì nước mắt của Narcissa mà ngừng lại, anh dán một loạt dâu tây lên đùi trắng như tuyết của cô, đôi tay mềm nhẹ xoa nắn hai con thỏ trắng, làn da tinh tế bóng loáng của Narcissa kíƈɦ ŧɦíƈɦ Lucius, đôi tay không ngừng dùng sức xoa nắn khiến đôi bồng đào thay đổi hình dạng liên tục, nghe Narcissa cố gắng không chế nhưng vẫn sẽ có một hai tiếng rêи ɾỉ thoát ra, Lucius cảm thấy cơ hội kết hợp hoàn toàn với Narcissa đã đến.
"Em yêu, đừng để giọng nói xinh đẹp của em bị ý thức che giấu. Anh thích em lên tiếng vì anh..." Lucius cảm thấy vẫn nên giải quyết vấn đề này với Narcissa trước, nên anh mười phần dụ hoặc dụ dỗ Narcissa ý thức chẳng rõ ràng.
"... Thích?" Tiếng nói của Narcissa vì đè nén quá mức mà trở nên khàn khàn.
"Đúng vậy, em yêu, anh thích nghe, em đừng che giấu nó, được không?" Lucius nghe được thanh âm lúc này của cô, trong ánh mắt hiện du͙ƈ vọиɠ bị đè nén rõ ràng.
"Thật... Thật sao? Anh không cảm thấy em dâʍ đãиɠ?"
"Đương nhiên, anh thích em dâʍ đãиɠ vì anh ~ cho nên em không cần đè nén!"
"Được... Được, a... Ha ~ "
Lucius nghe Narcissa giống như làm nũng nói, cùng với tiếng rêи ɾỉ dật ra. Anh nâng chân Narcissa đặt lên vai, nhắm thẳng hoa huyệt cô, thong thả mà kiên định tiến vào.
"Đau... Không cần, Lucius, đau... Đi ra ngoài!" Narcissa bị động tác tiến vào của Lucius làm đau, ý thức thanh tỉnh một chút, cô không tự chủ đặt tay lên ngực anh, đẩy nhẹ.
"Ngoan... nhịn một lúc, lập tức thì tốt rồi ~" Lucius cảm thấy phía trước có một lớp cản, anh hiểu đây là tấm màng tượng trưng cho sự thuần khiết của Narcissa. Đôi tay cô vuốt ve ngực anh, làm anh trong cơ thể cô lại lớn hơn một chút. Anh vừa an ủi Narcissa, vừa dùng sức đâm thẳng về phía trước.
"A!" Bí cảnh bị người xâm nhập, cảm nhận sâu sắc xa lạ này làm Narcissa hô lên.
Có lẽ đã rất lâu, cũng có lẽ mới một lúc, Narcissa cảm thấy không còn đau như trước, lén lút cử động một chút.
"Cissy, em có biết em đang làm gì không? Xem ra anh muốn săn sóc em một chút em cũng không chịu a~" Lucius nói xong, bắt đầu chuyển động trong cơ thể Narcissa, vừa vào vừa ra, kɦoáı ƈảʍ từ nơi hai người tương giao đánh úp lại. Narcissa chỉ có thể giống như một con thuyền nhỏ trôi nổi theo động tác của Lucius, hai chân cô gắt gao kẹp eo anh, tiện cho động tác của anh, hai tay bấu chặt vai Lucius. Tiếng nước róc rách và tiếng cơ thể va chạm tràn ngập căn phòng.
------------------ Hết thịt ----------------------
Sau khi kết thúc Narcissa mệt mỏi ngủ say, ngay cả rửa cũng là Lucius ôm cô đi, cả quá trình cô không tỉnh một lần.
Tác giả có điều muốn nói: Đây là tẫn ta lớn nhất cố gắng viết ra, mặt khác ngàn vạn đừng cử báo a, ta viết ra không dễ dàng a...
Shiroi: Máu mũi của tui!!! Tui nhịn hết nổi rồi!!! Đi cấp cứu đây.....