"Chúng ta nói tiếp về đề tài vừa rồi, Trường sinh linh giá là một hình phạt cực kỳ nghiêm trọng vào thời trung cổ, nó sẽ làm người ta trở nên điên cuồng mất lý trí, phương pháp chế tạo nó rất thống khổ - xé rách linh hồn, đau xót khi xé rách linh hồn không phải ai cũng chịu được. Cho nên nó là hình phạt nghiêm trọng nhất được ghi lại từ thời trung cổ." Lucius giải thích qua cho Snape về trường sinh linh giá.
"Vị đại nhân kia?" Snape nghi hoặc hỏi Lucius.
"Hắn là Máu lai." Không cần nói gì thêm, đây là lời giải thích hoàn mỹ cho tình huống hiện tại.
"Máu lai?" Vẻ mặt Snape rất kỳ quái, hỗn hợp đồng bệnh tương liên, may mắn và áy náy, đúng, là áy náy. Snape đột nhiên hiểu vì sao lúc cậu gia nhập tử thần thực tử, vị đại nhân kia lại chiếu cố cậu như vậy, nhưng cũng chỉ là thân thế giống nhau mà thôi.
"Tôi đã nói, tôi - sẽ - suy nghĩ!" Snape cắn răng nói, Lucius cũng kết thúc đề tài này.
"Theo chúng ta phân tích, hắn biết cách tạo ra Trường sinh linh giá lúc còn học Hogwarts, cũng chế tạo trường sinh linh giá đầu tiên." Lucius quyết đoán chuyển đề tài, nói tiếp về Trường sinh linh giá.
******
Snape không nhìn quen bộ dáng đắc ý dào dạt của Lucius, đả kích: "Thu dáng vẻ yêu mị của anh lại, nơi này không ai thèm nhìn đâu!" Vừa lòng nhìn thấy khuôn mặt bánh bao Lucius. Snape cảm thấy tâm tình lo lắng của mình sáng sủa hơn nhiều, bảo Lucius không cần phí thời gian nói tiếp đi.
"... Lúc ấy cha ta chỉ cảm thấy tính cách vị đại nhân kia thay đổi lớn, cũng không nghĩ nhiều." Lucius xấu hổ thay cho cha mình lúc đó, "Quan hệ của ông ấy và vị đại nhân kia lúc đó rất tốt."
"Sau khi chế tác một Trường sinh linh giá, có lẽ ma lực của vị đại nhân kia đã thay đổi, vì vậy hắn liên tiếp chế tạo vài cái trường sinh linh giá."
"Không thể nói rõ ràng, nhưng có thể suy đoán đại khái thời gian chế tạo, còn cụ thể thế nào thì cần cẩn thận phán đoán."
"Nói một chút đi." Snape hiển nhiên không quá vừa lòng với câu trả lời của Lucius.
"Một lần là hắn học năm cuối ở Hogwarts. Lúc ấy hắn là huynh trưởng, còn đạt được huân chương Merlin. Cha nói đó là năm 1945, mùa hè năm bọn họ mười sáu tuổi, có một ngày vị đại nhân kia thực hưng phấn nói với cha ta hắn sắp gặp thân thích của hắn. Sau đề tài này liền trở thành cấm kỵ của vị đại nhân kia, không có người biết đã xảy ra chuyện gì. Nhưng từ đó màu mắt vị đại nhân kia biến thành màu đỏ. Phụ thân từng tra ở Bộ Pháp Thuật, năm ấy chỉ có một án mưu sát, Morfin Gaunt gϊếŧ một Muggle —— một Muggle tên là Tom. Riddle, Morfin có căn cứ công kích Tom Riddle, cho nên Bộ Pháp Thuật lập tức bắt hắn, Morfin cũng thú nhận. Cuối cùng, Morfin chết trong Azkaban."
Lucius bưng rượu nho trên bàn trà lên, lắc lắc ly rượu, nhìn màu sắc xinh đẹp của rượu nho, lại nhớ tới cặp mắt đỏ kia. Một lát sau, anh thấy Snape đã suy xét một lúc, đặt ly rượu không xuống bàn, nói tiếp: "Còn có lúc sau khi tốt nghiệp hắn đến làm nhân viên cửa hàng Borgin Burke. Năm ấy xảy ra chuyện làm rất nhiều quý tộc đều khắc sâu."
Lúc Lucius dùng điệu vịnh than cảm thán sức ảnh hưởng của chuyện đó, Snape ở Hogwarts chưa từng chú ý đến mấy chuyện bát quái này (thuộc tính của Snape là trạch!), Lucius nhận được ánh nhìn chằm chằm của độc xà: "Hepzibah chết, gia tinh Hokey gϊếŧ ông ta, Homey cũng chết trong ngục Azkaban. Trước giờ chưa từng có chuyện như vậy, các quý tộc khinh quan tâm gia tinh, nên chuyện này oanh động trong giới thuần huyết quý tộc."
"Ta và Narcissa lúc còn ở trường phát hiện vòng nguyệt quế Ravenclaw cũng là một trong số đó, tạm thời không còn tư liệu khác." Lucius nói xong nâng cằm, ý bảo Snape nói ý kiến.
"Nếu ta không nhầm, hiện tại vị đại nhân kia tổng cộng chế tác bốn cái?" Snape hỏi Lucius chứng thực.
"Trước mắt thôi, chúng ta mới biết có bốn."
"Gần đây nhu cầu của hắn về dược linh hồn càng lúc càng lớn, nếu hắn tiếp tục phân tách linh hồn, dược linh hồn cũng không còn tác dụng." Snape nói tình huống cậu biết cho Lucius.
Lucius sáng mắt, "Vậy có phải chờ đến lúc đó là thời cơ tốt nhất?"
"Nghĩ như thế nào ?"
"Cậu biết lý do ta đến chứ?" Lucius nhìn Snape khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý, "Ta đoán tiên đoán kia rất bất lợi với vị đại nhân kia?" Snape lại gật đầu, "Hoặc có thể nói cái kia là tiên đoán tử vong của vị đại nhân kia!" Đây là kết luận Lucius suy đoán ra, sắc mặt Snape đột nhiên tái nhợt chứng minh suy đoán của anh là chính xác.
"Tiên đoán chắc chắn là tin Dumbledore thả ra, một khi đã vậy, chúng ta giúp Dumbledore lần này! Sev, chờ lúc vị đại nhân kia không cần dược linh hồn thì báo cho ta biết." Snape gật đầu đồng ý. Lucius cũng hiểu hôm nay có thể tạm dừng ở đây, anh nên về nhà.
Lucius nhìn thời gian, đã sắp gần 12h đêm. Anh nhìn Snape ý chào rồi xoay người ném bột Floo, biến mất trong lò sưởi.
Narcissa không ngủ giống như Lucius tưởng, mà là ngồi trên giường không biết đang nghĩ gì. Ngọn đèn tường đầu giường mông lung chiếu lên thân thể cô tạo nên một vầng sáng. Lucius vào phòng ngủ thấy hình ảnh ấm áp này, trái tim anh đột nhiên cảm thấy thập phần ấm áp.
"Cissy?" Lucius lên tiếng gọi Narcissa đang ngẩn người.
"Lucius? Anh về rồi?" Hồn Narcissa cuối cùng cũng bay về, cô nhìn Lucius đang chờ cô.
"Ừ, đang nghĩ gì vậy?" Lucius hôn má cii, vừa thay quần áo vừa hỏi.
"Regulus viết cho em một bức thư." Narcissa vốn định nói về chuyện của mình, nhưng nội dung bức thư của Regulus cũng rất quan trọng, cô cần nói cho anh ngay.
"Có phát hiện?" Lucius vốn định đi tắm dừng chân, quay người lại đi về phía Narcissa.
"Vị đại nhân kia cho Rael một vật - mặt dây chuyền Slytherin."
"Để anh đoán, giờ chúng ta đã biết chúng gồm nhật kí, vòng nguyệt quế, mặt dây chuyền kia hẳn cũng là một cái! Dựa theo ý tưởng của vị đại nhân kia, hẳn là bốn vật của bốn nhà sáng lập, bảo kiếm Gryffindor trong tay Dumbledore, vậy còn lại cúp vàng Hufflepuff. Cissy, đây là một tin quan trọng, cực kỳ quan trọng!" Lucius hưng phấn ôm Narcissa quay vòng.
Narcissa bị động tác của Lucius làm hoảng, cô vỗ vai anh ý bảo anh đặt cô xuống "Lucius! Mau thả em xuống!"
"Cissy!" Lucius cảm thấy hành động kháng cự của Narcissa, nhẹ nhàng đặt cô xuống, "Anh rất hưng phấn."
"Anh nhớ không? Em có chuyện muốn nói với anh." Narcissa nhìn Lucius vẫn đang cười, nói tiếp: "Em giống như mang thai rồi!" Narcissa lạnh nhạt nói ra tin tức như quả bom cho Lucius.
"Cái gì?! Anh không nghe lầm chứ?!" Sức công phá giống như bom nguyên tử mà Mỹ thả xuống Nhật năm đó, "Cissy, em nói lại một lần?"
"Em nói, em giống như mang thai rồi! Nhưng em không giỏi về ma pháp kiểm tra cho lắm, anh thử xem đi!" Narcissa thấy Lucius phát ngốc, bỗng hoài nghi Lucius có thể thi triển pháp thuật bình thường hay không.
"A.. đúng -- đúng!" Lucius như trúng bùa Petrificus Totalus(trói thân tuyệt đối) chỉ biết lặp lại lời Narcissa. Narcissa nhất thời cảm thấy buồn bực.
"Quên đi, anh đi gọi trị liệu sư đến đây một chuyến đi!" "A, được, anh đi ngay đây!" Dứt lời, Lucius lập tức muốn đi ra ngoài.
"Quay lại!" Narcissa thấy Lucius định mặc đồ ngủ ra ngoài, gọi anh lại, dở khóc dở cười nhìn biểu cảm nghi hoặc của anh.
"Anh định mặc bộ đó ra ngoài à? Về thay đồ nhanh!" Narcissa trực tiếp ra lệnh.
Ép buộc một lúc, Lucius cuối cùng an toàn dẫn trị liệu sư nhà Malfoy về, động tác của anh đánh thức Athel, bây giờ bà đang ngồi bên giường, bảo vệ Narcissa giống như đang bảo vệ trân bảo.