Thế Giới Phép Thuật

Chương 1: mở đầu (new)



Vào một buổi sáng đẹp trời , khi những chú chim bắt đầu cất tiếng hót , mặt trời cũng bắt đầu nhô lên từ những mái nhà cao chọc chời . Vào lúc này đây , xung quanh thành phố Luan , đèn điện vẫn chưa được bật ở các ngôi nhà . Chỉ có duy nhất không khí im lặng đến đáng sợ (à mà vẫn có tiếng chim -.-)

Phá tan không khí im lặng đấy , một tiếng đồng hồ kêu ing ỏi đến từ một căn nhà hai tầng . Thêm vào một tiếng Bụp của bàn tay đập vào đồng hồ và tắt lấy nó .

-tại căn nhà đấy-tầng 2-

Cậu thanh niên tóc đen ngồi dậy , lấy chiếc kính đang được đặt ở trên bàn và rời khỏi chiếc giường ấm cúng . Bàn chân trần chạm vào sàn nhà gỗ lạnh khiến nó khẽ run lên , nhưng vẻ mặt của cậu thanh niên vẫn không hề thay đổi .

Nhanh chóng dọn dẹp , gấp chăn màn , cậu đi vào nhà vệ sinh và chỉnh sửa lại đầu tóc , hoàn thành công việc vệ sinh cá nhân của mình . Cởi bỏ bộ quần áo Pyjama trên người và mặc vào bộ quần áo đồng phục học sinh , khoác thêm chiếc áo hoodie màu đen và tắt điện , bước ra khỏi phòng .

_"Hửm ?"-cậu thanh niên lên tiếng

Các căn phòng vẫn chưa được bật đèn , nhưng cậu lại có thể nghe thấy tiếng dao va chạm với chiếc thớt vang vọng từ trong bếp . Cậu bước lại gần và ngó vào bên trong , một thân ảnh của người phụ nữ hiện lên trước mắt cậu .

_"Oi !"-Cậu mở miệng gọi người phụ nữ trước mắt

_"Hya !"-Người phụ nữ giật mình hét lên

Cô quay phắt lại , khuôn mặt chứa đầy sự sợ hãi . Khi nhìn thấy cậu , cô mới khẽ thở dài

_"là em sao Yutto ? Đừng có dọa chị như vậy chứ "-Người phụ nữ

Yayami Yutto là họ tên đầy đủ của cậu , độ tuổi khoảng 15 . Cậu là học sinh trường cao trung Sisima , nhưng không phải là học sinh bình thường , cậu là học sinh đứng đầu của trường , đứng top đầu ở bảng xếp hạng . Lí do cậu có thể đứng ở vị trí này là nhờ vào những chuyển động nhanh nhẹn và linh hoạt , phản xạ tốt cùng sự bình tĩnh đến đáng sợ của cậu . Trớ trêu thay thuộc tính của cậu là vô hệ .

Để bù đắp cho thuộc tính đáng buồn đấy , nguồn mana dồi dào của cậu giúp cậu có thể vận dụng được đáng kể sức mạnh của những món trang bị phép thuật . Và lấy nó như động lực , cậu đã thành thục mọi loại vũ khí , từ súng cho đến cung , từ kiếm cho đến giáo , hai thậm chí là tay không .

_"Em không có ý định đó đâu , dù sao nếu em cứ lên tiếng như vậy thì chị có thể sẽ giật mình và cắt vào tay mất"-Yutto

Thấy cậu nói vậy , người phụ nữ khẽ nhíu mày

_"Vậy thì tại sao !?!"-Người phụ nữ nói to

_"ít nhất cũng phải bật cái điện lên chứ ..."-Yutto khẽ thở dài

Cậu với tay đến cái công tắc , bật nó lên , ngay tức khắc căn phòng tăm tối được bao bọc bởi ánh sáng , những thứ bị che khuất bởi bóng tối giờ cũng đã lộ rõ ở ngay trước mắt .

_"Em làm cái gì vậy chứ ! Chị đang muốn tập nấu ăn trong bóng tối mà !"-Người phụ nữ

_"Em đã nói bao nhiêu lần rồi ? Rốt cuộc chị làm vậy là có mục đích gì hả ?"-Yutto

Giờ đây , cậu mới để ý có một hộp cơm được đặt ở trên bàn , nó được bao bọc bởi một chiếc khăn màu xanh . Cậu lại gần và cầm nó lên , nhưng người phụ nữ kia liền lên tiếng ngăn cản

_"Ah ! Hộp cơm đó là của chị , bên trong không có gì đặc biệt đâu , chỉ là cơm cá cùng với rau mà thôi"-Người phụ nữ

_"Thế còn cái chị đang nấu ?"-Yutto quay ra hỏi

_"suất cơm đặc biệt của em , cơm rang thịt bò nướng cùng với nước sốt đặc biệt , thêm vào đó là ra-"-Người phụ nữ

_"rồi ... em đi đây Mio-nee"-Yutto cầm lấy hộp cơm trên bàn , quay ra và chào tạm biệt cô

Yasami Mio , chị gái của Yutto , 18 tuổi . Tuy không rõ vì sao hai chị em lại có hai họ khác nhau , nhưng không ai có thể bàn cãi rằng đó là hai chị em ruột . Cô là một cảnh sát mới vào nghề , nhất là khi cô mới gia nhập được 4 tháng . Nhưng cô không phải là cảnh sát thông thường mà là một cảnh sát thuộc đặc nhiệm cấp cao của thành phố . Không đơn thuần là cấp cao mà còn là cao nhất .

Không như cậu em trai , cô không mấy nhanh nhẹn cũng như chuyển động linh hoạt hay phản xạ tốt . Nhưng có vẻ sự bình tĩnh đã ngấm sâu vào dòng máu của cả hai , và sự bình tĩnh đó đã giúp cô gần như không thể bị tấn công tuy không có phản xạ tốt được như Yutto .

Và điều khiến cô trở nên đáng sợ là thuộc tính của cô : Kim , Mộc , Thủy , Hoả , Thổ , Phong , Lôi . Cô có thể sử dụng mọi nguyên tố trừ Ám và Quang . Điều này giúp cô trở thành một người đáng sợ trong những trận chiến ma pháp . Tuy vậy cô lại dành nhiều thời gian hơn để làm nội trợ , nhưng không có nghĩa phép thuật cô yếu .

_"Khoan đã !"-Mio

Cậu mặc kệ , đi đến chiếc tủ gần cửa ra vào , lấy ra chiếc giày màu đen và đeo chúng vào .

_"Chờ đã ! Yutto !"-Mio đuổi theo cậu đến tận ngoài , hét to với Yutto

Cậu khẽ thở dài , cố gắng nhanh chóng thắt nhanh dây giày . Thấy cậu có vẻ đang lảng tránh mình , Mio liền lại gần để lấy lại hộp cơm , nhưng khi cô gần chạm tới có thì Yutto đã cầm vào tay cô

_"để im đi Mio-nee ..."-Yutto

_"em đang ra lệnh cho ai thế hả ? Bất ngờ vào bếp khiến chị giật mình đến nỗi suýt cắt vào tay , tự tiện lấy hộp cơm của chị , khi chị hỏi thì lại lảng tránh xong giờ nói với chị giọng điệu như vậy là có ý gì hả ?"-Mio

Yutto nhìn lên khuôn mặt đáng sợ của Mio , cô đang nhìn chăm chăm vào cậu , không phải là lườm nhưng có gì đó đáng sợ từ ánh mắt của cô . Khuôn mặt hiền từ ban nãy đã hoàn toàn bị thay đổi ngược lại .

_"Ah ... em xin lỗi ..."-Yutto

_"Biết thế là tốt , giờ mau đưa chị hộp cơm đấy đi !"-Mio

Khuôn mặt cô đã dịu xuống , bàn tay xinh đẹp của cô chìa ra như muốn Yutto đưa cho cô hộp cơm đấy . Yutto đơ ra một lúc vì bàn tay đấy (Kira :))

Cậu liền đứng dậy , cầm lấy cặp sách trên bàn cùng với hộp cơm và bước ra ngoài , mở cánh cửa lớn đấy ra . Nhưng bỗng chốc nó đã bị chặn lại bởi một đống đất đá . Cậu khẽ quay lại nhìn vào Mio-người phụ nữ với mái tóc che đi hai con mắt đang hướng thẳng tới cậu .

_"Ah ..."-Cậu khẽ thốt lên một tiếng vô nghĩa

Mio bước từng bước lại gần cậu , nhìn xuống cậu , miệng khẽ mở

_"Chị nhớ là chị đã nhắc em ban nãy"-Mio

Cậu một lần nữa thở dài , chạm nhẹ vào thanh katana đen bên hông , rút ra và nhanh chóng đóng vào . Đống đất đá trước mắt bỗng nhiên xuất hiện vết chém ngọt lịm , phần đỉnh của nó từ từ trượt xuống và rời khỏi vị trí ban đầu . Cậu liền bước đi thì có một bàn tay khéo cậu lại

_"Yutto ! Em đang thách thức chị đấy hả !"-Mio tức giận hét lên

Cậu liền quay lại , ghé khuôn mặt của cậu sát với khuôn mặt của Mio .

_"Nghe này Mio-nee , em sắp muộn học"-Yutto nói rồi đưa lên chiếc điện thoại đã chỉ 7h02'

_"Ah ..."-Lúc này đâu Mio bất giác thốt lên

_"Bởi vậy em sẽ lấy tạm cơm của chị và rời đi , mong chị thông cảm và hộp cơm mà chị nấu cho em kia , nấu nốt và ăn nó đi . Và làm ơn đừng nghĩ đến chuyện nhịn rồi để dành cho em , thế nhé"-Yutto nói rồi bước qua đống đất đá , rồi biến mất khỏi tầm mắt của Mio khi đi qua bụi cây gần nhà

_"... thôi thì ... chỉ lần này thôi vậy"-Mio nói rồi đi vào trong . Cô không hề để ý đồng hồ trên tường mới chỉ 6h35'


Yutto vừa đi đường vừa lấy ra chiếc điện thoại , chỉnh lại đúng giờ và bước vào một cửa hàng gần đó . Ông chủ cửa hàng thấy cậu bước vào , cười lớn

_"Yutto ! Vị khách số 1 của bác ! Cháu đến mua cơm hộp à !"-Chủ hàng

_"Không ... hôm nay cháu có cơm rồi"-Yutto nói rồi nhấc hộp cơm lên

Chủ cửa hàng thấy vậy , cười tươi hơn thay vì ủ rũ

_"là chị cháu làm cho sao ? Tuyệt quá nhỉ ? Vậy cháu đến để mau đồ uống phải chứ ?"-Chủ cửa hàng

_"Vâng"-Yutto

Không cần cậu phải gọi , chủ cửa hàng tự động lấy ra một chai nước khoáng và ném cho cậu . Cậu bắt lấy nó bằng cánh tay trái , rồi đưa cho bác ấy vài tờ tiến đang kẹp giữa hai ngón tay . Lẳng lặng ra đi

_"Thằng nhóc này vẫn lạnh lùng quá nhỉ ..."-Chủ cửa hàng khẽ xoa đầu

Ông ấy nhìn tấm lưng của cậu thanh niên đang xa dần , khẽ mỉm cười

_"Mà cũng chững chạc ra phết rồi đấy"-Chủ cửa hàng

Ông ta quay xuống , tiếp tục làm việc của mình .

_"Trường mình kia rồi ..."-Yutto

Cậu tiếp tục bước đi và nói , nhưng rồi có thứ đã cản bước chân của cậu lại . Là một nhóm học sinh gồm 1 nam 3 nữ , bọn chúng nhìn thấy cậu , liền dừng lại và mỉm cười .

_"Oi ! Chả phải top 1 của trường đây sao ?"-Cậu học sinh

_"..."-Yutto

Tên đó dần tiến lại gần Yutto , hắn cầm lấy cổ áo cậu và nhấc lên

_"Mà thật đúng lúc , chả hiểu sao hôm nay tao lại cảm thấy ngứa tay . Mày sẽ giúp tao chứ ?"-Cậu học sinh nói rồi đưa ra nắm đấm , khẽ thổi vào nó

Rồi sau đó , nắm đấm liền hướng tới và lao về phía mặt cậu

_"Ừm ..."-Yutto khẽ gật đầu

Cậu liền dùng tay trái , đấm thẳng về phía cánh tay đang lao tới kia . Một tiếng động ghê tai vang lên , bốn ngón tay của cậu học sinh kia bị đẩy lùi về phía sau . Nối tiếp tiếng động ghê người đấy là tiếng hét thất thanh được vang lên từ phía cậu học sinh đấy

_"Aghhhhhh ! Tay tao ! Tay tao !"-Cậu học sinh hét to , hai khoé mắt đã rỉ nước

Lúc này đây , khoé miệng Yutto hơi nhếch lên

_"Hết ngứa chưa ?"Yutto hơi nghiêng đầu

Tên đó ngước lên nhìn cậu , khuôn mặt sợ sệt ấy hướng tới khuôn mặt đáng sợ của Yutto , chả mấy chốc nỗi sợ cũng đã lan đến 3 người con gái bên kia . Chúng sợ hãi , có rúm lại vào nhau

_[thảm hại thật]-Cậu thầm nghĩ

Cậu cất bước , lướt qua tên học sinh cùng đám học sinh nữ kia , bước tới cổng trường . Nhưng khi bước đến trước cửa lớp , cậu nhanh chóng cậu bị chặn lại bởi hai cậu học sinh cũng đứng top của trường , Soundes và Grasent

_"gì đây ?"-Yutto

Cả ba nhìn nhau và im lặng một lúc , rồi Soundes liền lao về phía cậu . Với tốc độ không nhanh đối với cậu nhưng lại khá nhanh với những tên học sinh khác , Soundes liền đưa tay ra trước mặt của cậu , tuy vậy cậu vẫn chưa có dấu hiệu gì là tránh né hay đỡ cánh tay đó lại . Chả mấy chốc nó đã ngay trước mặt cậu

_"Hửm ?"-Yutto

Soundes đưa chiếc điện thoại ra trước mắt của Yutto , để lộ phần tin nhắn được gửi đi từ 10' trước .
________________________________
                       Nhiệm vụ hạng S

Mục tiêu : tiêu diệt bạch tuộc khổng lồ và phá huỷ trứng dưới đáy biển
Yêu cầu : tất cả đều có mặt
Thời gian : 26/11/2018 (ngày mai)
Tiền thưởng : 150 triệu mỗi người , 250 cho người lập công lớn

________________________________

Đọc lại thì thấy tôi của ngày xưa nát quá , bởi vậy tôi có lẽ sẽ viết lại vài chap . Mà tất nhiên sẽ không thay đổi cốt truyện của từng chap r