58 người dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào khu Bảo Tây, địa điểm chủ nhiệm Chung cung cấp có ghi rõ hai phi cơ rơi xuống phụ cận một cái hồ, bên cạnh còn có một cái ga tàu hỏa, có thể nói nơi đây trước mạt thế chính là một địa điểm náo nhiệt, dân cư đông đúc.
Tốc độ di chuyển càng ngày càng chậm, nhiều người tập hợp lại đi cùng nhau như vậy, mùi cơ thể tỏa ra không khí cũng càng nồng hơn, không ít tang thi đánh hơi được chạy về phía bên này, nhưng vì không có thiết bị liên lạc, tách ra nếu lạc nhau sẽ vô cùng phiền toái.
Bất quá bọn họ người đông thế mạnh, hơn nữa còn có radar tùy thời tùy khắc định vị thông báo phương hướng tang thi xuất hiện – Hướng Hứa, vậy nên tang thi trên cơ bản vừa ló đầu đã bị diệt.
Nhìn lên thấy đội Tam Liên chọn được chỗ tốt, bất tri bất giác các tiểu đội dị năng giả vọt lên đằng trước, hiện tại dẫn theo đội ngũ xông pha đầu tiên là Vương Thắng dị năng thổ cấp 3 đội trưởng đội Dạ Ứng, theo sau là tiểu đội Việt Châu, thứ tiếp tiếp theo sau là tiểu đội Trương Ký, tiểu đội Sinh Tồn và tiểu đội Thanh Thụ. Ngược lại đội Tam Liên bị đẩy xuống cuối cùng, trên cơ bản là không có cơ hội ra tay.
Áp lực bên bọn họ cũng là nhỏ nhất, trừ bỏ Hướng Hứa luôn dùng tinh thần lực dẫn đường, những thành viên khác cơ hồ cũng chỉ là đi theo đội ngũ, tang thi ở cầu thang đầu tiên đã xử lý xong, số lượng tang thi có hơi nhiều, nhưng nhiều nhất cũng chỉ vọt đến bước cầu thang thứ ba liền bị tiêu diệt toàn bộ. Ban đầu đã sinh ra một ít bất mãn, bởi vì số lượng tang thi mỗi lúc một nhiều, áp lực trong bọn họ cũng vì thế mà lớn hơn, cái cảm giác dần dần bị vơi đi dị năng quả thực không dễ chịu, đặc biệt là khi ngoảnh lại liền nhìn thấy cảnh đội Tam Liên đi đến xem náo nhiệt, trong lòng lại càng thêm bất mãn.
Chỉ là ban nãy chính bọn họ tự xông pha vào trước, hiện tại rút lui, quá rõ ràng là mặt mũi có chút khó coi nên không thể không cắn răng tiếp tục chiến với tang thi. Nhưng nghĩ nghĩ thì vẫn nên lấy cớ hao hụt dị năng quá nhiều khiến đội Tam Lên phải xuất kích.
Giả đạo trưởng nhìn lên trời, cau mày nói: “Trời như này, chắc không phải là có mưa chứ?”
Thời điểm ra khỏi căn cứ trời còn có ánh nắng, lúc này đã biến mất không thấy đâu, đằng trước một mảng trời lớn còn bị mây đen che phủ, cảm giác như nó đang di chuyển đến bên này, khiến lòng nảy sinh ra một cái dự cảm không lành.
Cố Ninh nhìn thấy ở đằng xa kia là một mảng mây đen, hai mi nhăn lại, nếu trời thật sự đổ mưa, lượng mưa chỉ sợ là không nhỏ, chỉ e rằng đối với kế hoạch cứu viện này sẽ sinh ra ảnh hưởng.
Đội ngũ như cũ vẫn đi tiếp đến nơi có cái hồ kia.
Nửa giờ sau, từng hạt mưa theo nhau rơi xuống đất, không biết ai ngẩng đầu hô lên: “Mưa lớn!” Giọng nói vừa dứt, trong nháy mắt mưa tầm tã càng lớn hơn, kéo theo tiếng sấm ầm ầm và mây đen dày đặc trút hết xuống dưới, rất nhanh tất cả đều bị bao phủ trong màn mưa.
Bốn tiểu đội ở phía trước theo bản năng chạy đến đứng dưới một tòa nhà để tránh mưa.
“Các cậu đang làm cái quái gì vậy? Hiện tại còn có thời gian để tránh mưa?” Tam Ca nhìn bọn họ quát.
Bọn họ quay lại, lúc này mới phát hiện đội Tam Liên còn có đội của Trương Ký đều đứng yên trong màn mưa, có điều bên đội Tam Liên một chút nước dính vào cũng không có, mưa tầm tã rơi xuống, nhưng tất cả đều dừng cách đỉnh đầu bọn họ một mét, ở không trung bắn ra từng đóa bọt nước, cảnh này phá lệ kỳ dị mà mỹ lệ. Nguyên do là vì Hướng Hứa dùng tinh thần lực tạo ra một lớp chắn bọc tất cả người bên đội Tam Liên ở bên trong, mà tiểu đội Trương Ký tuy lúc đầu không chạy theo bọn họ nhưng lại học được cách dùng tinh thần lực để tránh mưa từ đội kia.
“Còn không mau lại đây!” Tam Ca không kiên nhẫn hô.
Lúc này những người đó mới chậm rì rì bước ra khỏi mái hiên đi đến, còn có người bất mãn nói thầm, vội vàng là đi đầu thai sao.
Ngay lúc này, sắc mặt Hướng Hứa đột nhiên thay đổi, quay sang đằng kia lạnh giọng hô: “Có tang thi! Chạy mau!!”
Những người đứng ở đó hiện tại sắc mặt ai ai cũng biến sắc!
Một đống người đứng núp dưới mái hiên, nghe được tiếng la của Hướng Hứa, có người phản xạ theo bản năng mà quay đầu lại, nháy mắt cảm nhận thấy một mùi hôi tanh nồng nặc ập tới trước mặt, ngay sau đó hắn thấy một con tang thi mắt miệng đều cực lớn, hoàn toàn không thể tưởng tưởng! Giây tiếp theo, con tang thi kia há miệng một ngụm cắn đầu anh ta đem vào trong miệng! Theo đó là một tiếng nứt xương vang lên khiến người ta sởn tóc gáy, máu tươi hỗn hợp với óc tạo thành một chất lỏng sền sệt từng chút chảy xuống dưới từ miệng tang thi biến dị kia.
Cơ thể đã bị đứt đầu kia uỵch một tiếng ngã xuống mặt đất, máu từ chỗ cổ bị cắn không ngừng chảy ra – một người mới nãy còn sống sờ sờ bây giờ đã lập tức biến thành một khối từ thi không đầu.
Chết không một tiếng động – chỉ có âm thanh nhai nuốt không ngừng phát ra từ khoang miệng của tang thi biến dị.
“Ọe—-”
Không biết là ai bị hình ảnh này kích thích nôn khan một tiếng.
Nháy mắt tất cả bừng tỉnh!
“Chạy mau!!!!” Cố Ninh cùng Tam ca đồng thời hét lớn!
“A!!!” Đầu giống như ngừng suy tưởng, bắt đầu tiếp thu thông tin, mới nãy họ còn chậm rãi từng bước bước tới, chỉ trong nháy mắt tất cả đều giống nhau điên cuồng chạy sang!
Cách một ít lại có thêm một con tang thi biến dị từ đỉnh tòa nhà nhảy xuống dưới, dừng giữa đám người rồi mở chiếc miệng thật khủng bố kia bổ xuống một đầu người, hưởng thụ mà nhai nhai!
“ĐM! Đây là cái thứ quỷ gì?!” Trương Tiểu Bạch khiếp sợ nhìn những thứ kia nhảy xuống không ngừng từ đỉnh tòa nhà.
Cơ thể chúng nó không khác so với người bình thường, nhưng từ phía cổ lên tới đầu lại cực kỳ đáng sợ, ít nhất phải lớn gấp bốn năm lần đầu người bình thường a! Càng đáng sợ hơn là cái miệng đang nhóp nhép nhai đầu người kia, gương mặt nhìn không ra ngũ quan, không biết đã là bị vứt só ở địa phương nào, chỉ cần nhìn đến cái miệng cực kỳ lớn kia không ngừng đóng mở, nhấm nuốt đầu người, miệng tang thi biến dị còn chưa cắn người đã thấy đầu lưỡi từ trong khoang miệng duỗi ra ngoài! Ước chửng phải gần 3 mét! Cử động giống như xà thò ra quấn người cuốn đi! Hoạt đầu lưỡi lạch cạch một chút liền quấn lấy cổ một cô gái, sau đó ánh mắt cô gái hiện lên kinh hoảng, trong phút chốc nháy mắt đã kéo cô đi! Rắc! Một tiếng vang lên so le với một đầu người không đều đều bị hàm răng sắc nhọn cắn xuống nứt toạc – ban đầu chỉ có một hai tang thi biến dị nhưng hiện tại đã xuất hiện năm sáu tang thi biến dị như vậy từ trần nhà nhảy xuống! Càng kinh sợ là mới vừa thở ra vài cái liền có chuyện! Trong chớp mắt sáu bảy cái đầu bị tang thi cắn rớt xuống.
“Là tang thi biến dị!” Ngay cả người có tinh thần cứng rắn như Cố Ninh thấy một màn này trong lòng cũng không khỏi e ngại! Theo bản năng siết chặt thanh trường đao trong tay. Tuy bọn họ đã nhiều lần gặp tang thi biến dị, nhưng kinh tởm đáng sợ như này vẫn là lần đầu thấy! Vậy nên những người khác càng là cảm thấy hai chân như mềm nhũn ra.
Cố Ninh nhạy bén quan sát thấy mặc dù tang thi này tuy đầu to nhưng dù vậy cũng không hề làm giảm đi tốc độ của chúng nó! Trừ Phương Pháp, đối với những dị năng giả kia tuyệt đối không thể so bì tốc độ chạy với chúng nó! Sau đó lập tức chốt hạ phương án, các tiểu đội liếc nhau bắt đầu điều động dị năng tiến lên công kích tang thi!
“Giết!”
Cố Ninh không phát động dị năng hệ mộc mà hừ lạnh một tiếng, sau đó vung thanh trường đao trong tay lên, lao thẳng đến một con đang chuẩn bị nhào tới cô gái đang thét chói tên bên tiểu đội Thanh Thụ!
“Cố Ninh!” Trương Ký thấy Cố Ninh vậy mà lại cầm thanh đao xông về hướng kia, lập tức lo lắng, theo bản năng bắt đầu điều động dị năng, hai tia lôi điện nháy mắt quấn quanh mà dựng lên!
Sau đó hắn liền thấy được một màn làm hắn trợn mắt há hốc mồm!
Chỉ thấy Cố Ninh dùng tốc độ như chớp đánh vọt qua hướng kia! Tang thi đầu to nhảy tới phía sau cô gái, đầu lưỡi đỏ tươi vừa thò ra đến gần cổ cô gái kia định quấn đi thig ngay lúc đó Cố Ninh đuổi đến! Trong lúc đầu lưỡi lạnh, ướt sắp chạm vào cổ cô gái, Cố Ninh không do dự thẳng tay cầm đao chém đứt lưỡi con tang thi!
Cô ra tay cực nhanh! Một chiêu của cô không khác nào ảo ảnh! Chỉ một đao đã chặt đứt! Cũng chỉ nghe được một tiếng kêu! Đầu lưỡi kia đến thu hồi cũng không kịp, thủ đoạn cứng rắn chặt xoẹt qua một đoạn! Ngay lập tức máu phụt tóe ra, cô gái bị dọa đến hai chân đều mềm nhũn, khuỵu gối quỳ trên mặt đất! Sau đó liền nghe thất tiếng gào thê lương từ tang thi! Cô gái sợ hãi quay đầu lại, nhìn thấy Cố Ninh tay cầm đao đứng sao cô, trên đất còn có đoạn đầu lưỡi bị chặt đứt của tang thi, một cảm giác ướt át đập tới sau lưng cô, cô gái sờ soạng qua giơ lên liền thấy một tay đầy máu, tức khắc lại một trần trời đất quay cuồng.
Cố Ninh không rảnh quản cô gái – người vừa mới tiến hóa dị năng không lâu kia, mặt ngưng trọng nhìn ánh mắt thù hận gắt gao nhìn chằm chằm vào cô trước mắt kia, rốt cuộc cũng tìm ra đôi mắt của nó, nằm ở sườn hai bên miệng, miệng lớn che kín đôi mắt đầy tơ máu tràn đầy hận ý. Cố Ninh chém đứt một tiểu đầu lưỡi, máu chảy ra dần dần ngừng lại, nhìn quá phá lệ quỷ dị khủng bố.
Đột nhiên! Chiếc đầu lưỡi tưởng chừng như vô hại bất ngờ mạnh mẽ xông tới tấn công thẳng đến Cố Ninh!
Cố Ninh phản ứng lại, lấy tốc độ mà đến cả Đại Đội Ngũ Tinh cũng đã công nhận! Tuy trong lòng phát lạnh nhưng lại không hoảng loạn, chân lui ra sau, nhảy xuống cách xa tòa nhà hai mét bất chợt xuất hiện một đợt tấn công bất ngờ! Nửa người dưới bất động, nửa trên lại như một đường cong mà lật qua lật lại! Cả người lõm thành một đạo cầu hình vòm, đầu lưỡi lao nhanh tới phía cổ Cố Ninh, ngay lúc này nó trực tiếp duỗi ra chờ đến khi cuỗm thành công lập tức lùi về, có điều tuy rằng tốc độ của nó nhanh nhưng vẫn là phản ứng không lại được Cố Ninh, Cố Ninh tính toán ngay khi nó lao đến phía trước liền phát động tấn công! Cô xoay người, thân mình đang đứng yên nháy mắt cầm đao xông đến phía trước — một đao liền chọc qua con tang thi miệng rộng kia!
“Xuy —” một tiếng!
Cố Ninh di chuyển, nháy mắt đứng trước đối diện với tang thi đầu to, cô dùng toàn lực cầm trường đao đâm tới trực tiếp hạ đo ván con tang thi miệng rông vừa mới xông đến này, sau đó dùng đầu đao xỏ qua đầu tang thi lấy tinh hạch, dò xét qua một chút, Cố Ninh mặt không đổi sắc xoay chuôi đao xuống, trường đao xoay quanh viên đá một vòng, sau đó “Xoát” một tiếng đem trường đao rút ra khỏi người con tang thi
“Phanh —” thi thể tang thi đầu to đổ ầm trên nền đất
Trương Ký nhìn bên mặt vô biểu tình của Cố Ninh, khó khăn nuối một ngụm nước miếng.