Trong khi đó ở bên ngoài, mọi người đều trừng mắt nhìn nhau, họ biết rằng đôi khi Cố Ninh sẽ tự vào không gian của mình, nhưng tại sao con gấu ấy cũng biến mất theo sau không thấy đâu?!
Giả đạo trưởng đang lo lắng: “Liệu… liệu có phải nó… đã theo Cố Ninh vào không gian của cô ấy không?”
—–
Cố Ninh nhìn con gấu đang mở miệng to uống từng ngụm nước năng lượng vào bụng thì cảm thấy đau lòng không thôi, nó còn càng uống càng hăng hơn!
Cố Ninh tức giận, cô nghĩ đây là trong không gian của mình, là địa bàn của mình, không phải là bên ngoài.
Con gấu khổng lồ đang khát nước, ngoài kia nó không tìm được nguồn nước, hầu hết các nguồn nước đều đã bị ô nhiễm khiến vị rất mặn mà và khó chịu, nước ở đây lại vừa ngọt vừa tinh khiết nên nó mở to miệng bắt đầu uống. Sau khi uống được lưng bụng. Khi nó đang uống chậm lại thì bề mặt nước nãy còn đang yên bình bất ngờ nổi lên một cơn sóng lớn! Chưa kịp đứng vững và chuyện gì đang xảy ra thì hàng loạt cơn sóng tiếp tục tấn công nó! Nó cố gắng vùng vẫy bốn chân trong nước để leo lên bờ nhưng sao Cố Ninh có thể để nó lên bờ.
Cô điều khiển dòng nước tạo ra một vòng xoáy khổng lồ, quay vòng với tốc độ cực nhanh đã kéo con gấu vào trung tâm của vòng xoáy!
Con gấu liên tục gào thét tức giận, cố gắng vùng vẫy bốn chân của mình! Dù là trước đây khi nó còn là một con gấu hoang dã trong rừng, hay sau khi biến đổi, với kích thước của mình, nó luôn là bá chủ một phương. Chưa bao giờ nó cảm thấy nguy hiểm! Bất kỳ tang thi biến dị hay dị năng giả cấp cao nào cũng không thể so sánh được với một cái tát của nó. Nhưng tại thời điểm này, khi vùng vẫy trong nước, nó đã cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm chưa từng có! Dù nó cố gắng giành giật lấy sự sống, nó vẫn bị từ từ kéo gần hơn vào vòng xoáy, nó không thể kiềm chế được nữa và bắt đầu gào thét lên trong sợ hãi với Cố Ninh đang ở trên bờ! Nó cũng không ngốc, nó nhanh chóng nhận ra rằng con người bé nhỏ trên bờ kia đang chơi khăm nó, nhưng Cố Ninh không chút biểu cảm nào, chỉ cần cô hướng tay về phía này, vòng xoáy lại mở rộng hơn một chút, đồng thời con gấu lại bị kéo vào trong vòng xoáy, rất nhanh đã tiến đến đáy vòng xoáy trong tiếng gào thét kinh hoàng.
Một lúc sau, Cố Ninh đoán rằng có thể con gấu đã bị dìm chết dưới nước, mà cô còn muốn lấy tinh hạch của nó. Cô đã thử tinh hạch của tang thi biến dị cấp cao nhưng nó không thể bổ sung dị năng đặc biệt của cô. Nhưng một con thú biến dị cấp cao như thế này thì có lẽ tinh hạch sẽ hiệu quả hơn thì sao?
Hơn nữa, bàn tay con gấu này to như thế này, nếu không phải giải thích tại sao lại lấy được cái bàn tay này thì có lẽ nếu bán ở thế giới bên kia chắc chắn sẽ được giá rất cao. Cả bộ lông của nó cũng có thể làm một cái chăn chống lạnh cực lớn, thịt cũng có thể làm thành thịt khô ăn được trong một thời gian dài! Cố Ninh chuẩn bị tốt, quyết không lãng phí mỗi phần cơ thể của nó, nhất định phải tận dụng hết tất cả mọi thứ!
Sau khi nghĩ xong, tầm hai, ba phút không thấy con gấu không ngoi lên, có vẻ nó đã thực sự chết. Cô đang định chuẩn bị vớt thi thể nó lên thịt đột nhiên vang lên tiếng bọt nước! Con gấu khổng lồ mà Cố Ninh cứ nghĩ là đã chết lồm cồm bò lên từ dưới nước, một lần nữa làm ướt hết người cô.
Cố Ninh ướt hết từ đầu đến chân, tóc cũng ướt sũng nhỏ nước xuống, cô hoàn toàn ngơ ngác. Con gấu nằm vật trên bờ một lúc sau đó bắt đầu nôn ra nước, tạo thành một vũng nước nhỏ. Thấy nó lên bờ, cô không dám di chuyển, chỉ thấy nó nôn một lúc cho đến khi cái bụng bớt căng phồng mới dừng lại.
Khi nó mở mắt, cô giơ tay lên, con gấu nghe thấy tiếng nước phía sau thì trở nên vô cùng kích động, đôi mắt nó mở to, đôi mắt như toát lên nhân tính nhìn cô. Đồng thơi tay nó cũng ôm chặt lấy một cái cây bên cạnh, sợ lại một lần nữa bị cuốn vào xoáy nước. Nó nhìn cô bằng đôi mắt đen tuyền được ẩn dưới bộ lông đen dày. Cô cảm thấy mắt mình hình như có vấn đề rồi, cô cảm thấy từ ánh mắt con gấu sự ủy khuất?!
Tuy nhiên tay cô không di chuyển, mặt nước đang cuồn cuộn dâng lên cũng từ từ bình lặng trở lại.
Con gấu quay đầu nhìn lại, thấy mặt nước khôi phục như ban đầu nhưng nó vẫn không yên tâm, nó gập mông lên và cố gắng lùi về phía sau để tránh xa bãi biển này một chút.
Cố Ninh không quan tâm con gấu có hiểu được lời mình nói hay không. Cô đứng cách con gấu khoảng 5 mét vẫy tay, khi thấy con gấu quay lại nhìn mình thì đe dọa nói: “Nếu mày còn tấn công tao, tao sẽ cho mày chết đuối dưới đó!” Nói xong, cô vẫy mạnh tay một cái! Trên mặt nước bình yên bỗng nhiên nổi lên một cơn sóng khổng lồ, cao gần mười mét! Con gấu nhìn thấy thì vô cùng sợ hãi, sau đó nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng. Nó còn sợ cô không hiểu mình muốn thể hiện điều gì, thậm chí còn mở miệng một cách cứng nhắc, ‘mỉm cười’ với cô.
Phải, con gấu đang ‘mỉm cười’ với cô, mặc dù nụ cười có vẻ hơi đáng sợ, nhưng đúng là nó đang cười với cô. Cố Ninh lúc này chắc chắn mình không nhìn nhầm, mặc dù có một con gấu khổng lồ đang mỉm cười với cô khiến cô cảm thấy rất kỳ quặc nhưng thấy nó không còn ý định tấn công mình nữa khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.
Nhớ lại hành động uống nước của nó cùng với dáng vẻ đánh đuổi bọn họ ban nãy, cô do dự hỏi: “Mày đói sao?”
Tất nhiên, con gấu không hiểu, chỉ thấy miệng con người bé nhỏ này đang mở ra đóng lại, có lẽ đang nói gì đó với nó, nhưng nó không hiểu? Con gấu hừ hừ hai tiếng, biểu thị nó không hiểu cô muốn nói gì.
Cố Ninh cũng nhận ra nó không hiểu mình đang nói gì, vì vậy cô làm động tác như đang nhai thứ gì đó. Con gấu mơ hồ hiểu, có phải con người này muốn nó tìm thức ăn cho không?
Đối mặt với ánh mắt tha thiết của Cố Ninh, con gấu cảm thấy như nó đã hiểu đúng, nhưng sau đó lại thấy buồn bực! Nếu nó chịu thua thì con người nhỏ bé này sẽ được nước làm tới, chẳng lẽ con người này nghĩ nó sợ cô sao? Nó không sợ cô chút nào, nó sợ xoáy nước lúc nãy, đến lúc tìm được cơ hội, chắc chắn nó sẽ cắn cô một phát… Nó đã đói mấy ngày rồi! Nếu không, nó cũng đã không đi săn những con người nhỏ bé này, nó thích nhất là săn những con thỏ nhỏ nhắn trong núi hay tự mình đi lấy tổ ong, sau đó xuống sông bắt vài con cá tươi ngon để thường thức, nhớ về quãng thời gian sống trong núi, rồi lại nghĩ về hiện tại… Ơ? Khi nãy lúc bị kéo xuống nước, nó có thấy một con cá to nổi lên trên mặt nước, nhất định thịt sẽ ngon lắm đây…
Nó quay đầu nhìn mặt nước tĩnh lặng, sau đó dùng ánh mắt dò hỏi cô, liệu nó có thể xuống nước bắt cá không?
Mặc dù nó hiểu lầm ý cô nhưng khi hiểu ý định của nó thì Cố Ninh gật đầu và làm tư thế mời.
Con gấu khi thấy cô đã đồng ý, cũng nghỉ ngơi đủ rồi thì từ từ đứng dậy từ mặt đất, lắc lắc nước dính trên long làm cô lại ướt lần nữa, không biết có phải là cố ý hay không, sau đó nó nhìn về dòng nước. Được vài bước, nó quay đầu nhìn Cố Ninh với ánh mắt nghi ngờ, bây giờ cô cũng có thể hiểu được ánh mắt của nó, ngay lập tức cô giơ tay lên và lùi về phía sau, tỏ vẻ mình sẽ không tấn công.
Con gầu hừ một tiếng rồi chậm rãi xuống dưới nước. Nói về khả năng bơi lội thì đây không phải vấn đề với nó, trước đây khi còn trên núi, bắt vài con cá đối với nó không phải vấn đề. Bây giờ mặt nước trở nên yên tĩnh, nó nhanh chóng lặn xuống mặt nước, bốn chân đạp trong nước, bơi về phía con cá to béo kia…
Chưa đầy mười phút, con gấu lớn đã bò ra khỏi mặt nước, miệng còn đang gặm một con cá to béo dài khoảng nửa người, lắc lắc nước trên người xong thì nó gặm cá đi về phía Cố Ninh.
Nó cắn mạnh một miếng, cắn phần lớn con cá vào miệng, chỉ để lại một cái đầu và ít thịt cá rơi xuống đất. Nó lấy tay đẩy đẩy về phía cô, ý là “Đây, đây là phần của cô.” Sau đó nó bắt đầu nhai phần cá trong miệng mình, đã lâu lắm rồi nó mới được ăn con cá béo và tươi đến vậy.
Cố Ninh nhìn nửa con cá trên mặt đất và cảm thấy vô cùng bất ngờ nhận ra rằng nó để dành cho cô. Cô có chút bất ngờ, không ngờ con gấu này… lại biết điều đến thế?
Nhưng cô không hề biết rằng mình đã hiểu nhầm, việc chia cá này nó không hề tự nguyện của nó.
Cố Ninh cảm động vì con gấu còn nhớ đến mình, chỉ là nửa con cá kia còn sống nguyên, làm sao cô ăn được? Cô chỉ có thể làm động tác mời, ý là “Nó không cần khách khí.”
Con gấu đang nhai cá trong miệng, máu vẫn còn dính ở khóe miệng, thịt cá thậm chí còn dính ở răng. Thấy hành động của cô thì vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc, ý gì đây? Đừng nói cô thấy nửa kia vẫn chưa đủ nhé? Nhưng nhìn biểu cảm của cô có vẻ không đúng lắm… có phải là cô đặc biệt dành cho nó không?
Con gấu vươn lưỡi lại gần nhưng ánh mắt vẫn dõi theo Cố Ninh, thấy cô không phản ứng gì nó mới gặm lấy nốt nửa con còn lại.
Sau khi ăn xong, nó mới nhận ra mình hiểu nhầm ý của con người nhỏ bé kia. Cô ta muốn nó đi tìm thức ăn. Tự dâng đồ ăn lên cho nó, có phải là cố tình muốn làm hòa với nó không? Hừ! Vừa nãy còn tấn công nó ác liệt như thế mà giờ còn muốn làm bạn với nó? Đúng là quá giỏi! Con người này thực sự không đáng tin, nó phải tìm cơ hội để ăn cô ta rồi chiếm chỗ này thành lãnh thổ của mình!
Là lãnh thổ của nó!
Con gấu hí hửng nghĩ nó đã trở lại cuộc sống trong rừng lớn trước đây nên thoải mái nằm xuống ngủ thiếp đi.
Cho đến khi con gấu lớn phát ra tiếng ngáy rất to, Cố Ninh mới biết nó đã ngủ?
Giờ cô nên làm gì? Đem nó ra ngoài hay tiếp tục để nó ở trong này?
Trong không gian, cô có thể kiểm soát được nó, còn ra ngoài thì chưa chắc. Nếu giờ để nó ra ngoài, chưa chắc cô đã đưa nó quay trở lại được. Cố Ninh thậm chí còn muốn làm theo kế hoạch ban đầu – giết nó, nhưng da nó quá dày, mặc dù cô có lợi thế không gian nhưng cô không chắc mình có thể giết nó. Nếu làm nó tức giận thì cũng không tốt.
Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng cô quyết định tạm từ bỏ việc giết nó để lấy tinh hạch.
Nói về một người, một gấu, một bên muốn giết để chiếm đất, một bên muốn giết để chiếm tinh hạch, mỗi bên một tính toán riêng nhưng hiện tại hai bên đều không thể làm gì đối phương khiến tình thế tương đối cân bằng và ổn định.
Khi đã quyết định để con gấu ở trong không gian, cô cũng không còn lý do gì để ở lại đây, chắc hẳn những người khác cũng đang loạn lên khi thấy cô cùng con gấu biến mất.