-----------------------
Hoàn toàn méo ngờ rằng truyện của mình lại luôn nằm trong top 5 Hành Động. Tuy cái top đó chẳng là gì nhưng cảm giác yomost thế nào ấy.
Để xem, hình như hôm rài thả thính anh hùng hơi nhiều nên mình sẽ tìm thính khác để rải vào vài chương nữa. Thính gì thì từ từ biết, chuyện đâu phải sực anh hùng là end.
Mình có những tình tiết truyện rồi nhưng dùng lời dẫn thì rất khó. Hình thành 3 cốt truyện khác nhau, đã phát triển 2 cái, 1 thành công, 1 thất bại, còn 1 thì chưa ra.
----------------------
Trời thì cũng đã xế chiều, mặt trời đỏ tươi đang lặng dần xuống chân núi. Một không khí mang đến sự tĩnh lặng, thanh bình với tất cả những người thấy nó.
Chúng tôi cũng bắt đầu trở về thành với một túi đầy thảo mộc. Trong thành lúc nào cũng vậy luôn tấp nập người qua lại, muôn vàng tiếng mời gọi mua hàng, tiếng ồn ào của chợ chiều.
Đi thẳng đến Guild để giao lại nhiệm vụ. Nhận 4 bạc sau khi hoàn thành nhiệm vụ và bắt đầu rời khỏi đó. Guild bây giờ cũng vắng hơn lúc sáng, các công việc cũng đi vào trình tự của nó.
Trên đường trở về quán trọ, chợt cả 3 chúng tôi thấy bóng dáng của 1 con người vụt qua rất nhanh trên những tòa nhà.
Người đó sử dụng một thuật ẩn thân cấp độ cao và gia tốc nên tốc độ cực nhanh nhưng chúng tôi vẫn thấy được, còn người dân và các lính gác thì không hề biết.
"Với cách di chuyển, sức mạnh, sát khí đó, chắc là một sát thủ nhỉ", tôi nghĩ.
"Mà thôi chả cần quan tâm nhiều làm gì"
Mặc cho cái bóng đó vừa vụt ngang tôi cũng ung dung đi tiếp như chưa từng phát hiện ra nó. Sát khí cũng không hướng về chúng tôi nên chả cần quan tậm nhiều làm gì.
Về đến quán trọ, bước vào trong lại là một cái không khí quen thuộc với tôi. Tiến đến chỗ bác Melin và gọi 2 phần thức ăn lớn.
Chợt bác Melin đưa ra khuôn mặt tò mò, suy nghĩ và hỏi nhỏ với mình.
"Còn thứ trên vai cháu thì sau, cháu không định cho nó ăn à"
Tôi ngạc nhiên khi biết bác Melin biết đến sự tồn tại của Asp.
"Vậy bác có thể thấy cậu ấy ư?"
"À không không, bác chỉ cảm nhận được một sự hiện diện rất nhẹ thôi, phần còn lại là bác đoán từ khi cháu lần đầu vào quán"
Kỹ năng ẩn thân của Asp thuộc loại rất cao, tuy không phải cao nhất nhưng với những phép phát hiện thông thường thì không thể nào biết được sự hiện diện này.
Chợt một người đang ông bước ra từ trong quán, đang lau tay và bước ra nói chuyện với tôi.
"Xin chào ta là Gabin, đầu bếp của nhà trọ và là chồng của Melin. Vợ ta thấy thế thôi chứ từng là mạo hiểm giả rank SS đấy nhé, biệt hiệu Bạch Ngọc Pháp Sư."
Điều này làm tôi hoàn toàn ngạc nhiên, bác Melin là một pháp sư khá vĩ đại đương thời được nhắc đến trong một số quyển sách tôi từng đọc, thảo nào phát hiện ra Asp.
Chợt mặt bác Melin xị xuống rõ khá là tức giận sau lời nói của ông chồng, tán một cái rõ mạnh vào lưng của chú Gabin.
"Thấy ông này thế thôi chứ từng là Đại Pháp Sư của Hoàng Gia đấy nhé"
Ơ hai vợ chồng nhà này lạ gê, cũng thích khiến người ta ngạc nhiên nữa. Cả hai người đều có địa vị rất cao, thậm chí là hàng top của đất nước nhưng lại rút về mở quán trọ .
Tôi và Yui chỉ biết cười ngại ngùng vì không biết phải nói thế nào trước cặp vợ chồng này nữa.
"À mà cháu có thể nói nhỏ cho hai ta biết tại sao nó phải ẩn thân không vậy"
Chú Gabin tò mò hỏi chúng tôi về Asp.
Dù sao họ cũng biết rằng Asp tồn tại và hiện đang ngủ trên vai tôi, họ cũng từng là những pháp sư hùng mạnh nên chắc không sao đâu.
"Thật ra nó là một con rồng con ạ!", tôi nói nhỏ với cả hai người.
Cả hai đều giật mình sửng sốt trước câu trả lời của tôi. Yui thì đang cười dễ thương trước lời nói của tôi và cử chỉ của họ.
"Thảo nào cháu phải dấu nó đi, tuy là rồng con nhưng chúng cũng rất nguy hiểm", bác Melin nói với chúng tôi trong giọng đang cố gắng bình tĩnh.
"Mà nếu nó chịu ngồi yên trên đó chắc nó đã chịu theo cháu, ta cũng không cảm thấy có một ma pháp trói buộc hoặc ép buộc nào, nhưng cháu cũng phải cẩn thận", chú Gabin đưa ra một lời khuyên chân thành.
"Vâng ạ!"
"Vậy lấy cho cháu 2 phần ăn lớn và 1 phần đặc biệt lớn đem về phòng ạ!"
"Được rồi ta làm ngay đây", chú Gabin vừa nói vừa bước vào bếp chuẩn bị thức ăn.
Chúng tôi đứng đợi chú Gabin làm xong, sau đó tự mang lên phòng.
"Này anh, em nghĩ hai đứa nó không bình thường như vẻ bề ngoài đâu, chỉ số của chúng khá bình thường nhưng lại thuần phục được rồng con, vả lại em chỉ cảm nhận được sự tồn tại mờ nhạt của con rồng chứ không thấy được nó", Melin đang nói với chồng của mình sau khi Sechi và Yui đã lên phòng.
"Anh cũng biết, nhưng chúng có vẻ không phải người xấu nên ta không cần quá đề phòng đâu, linh tính của anh nói như thế", Gabin trả lời lại câu nói của Melin.
-------------------------
Công chúa:
Ngày hôm nay, tôi sẽ có một cuộc nói chuyện với cha và Gemet-san về chi tiết vụ việc cuộc chiến hôm trước. Đương nhiên tôi đã không cho cha biết nhưng trực giác của một vị vua quá cao siêu, ông đã đoán ra được nên bắt buộc tôi phải cho ông ấy biết.
Còn về phần Gemet-san, ông là người đứng đầu của hiệp hội mạo hiểm giả ở quốc gia, là một trong 4 người có chức vị cao nhất trong hiệp hội mạo hiểm giả trên lục địa.
Tôi muốn nhờ ông ấy tìm kiếm tung tích của người đã đánh bại ma tộc, tuy manh mối khá là mờ ảo.
Tôi bước vào phòng của cha, nơi cha và Gemet-san đang đợi bên trong. Cuộc nói chuyện này khá bí mật nên được tổ chức trong phòng của cha- phòng của một vị vua.
Tôi bước vào, thu hút ánh nhìn của hai người còn lại, họ đang tám chuyện gì đó cũng nên. Họ là bạn thân hồi còn trẻ và cũng lâu rồi chưa gặp nhau.
"Ô Aina, con ngồi xuống đây đi" [Vua], cha tôi nói trong tâm trạng khá là vui vẻ.
Tôi ngồi xuống gần chỗ 2 người kia.
"Vậy con có thể nói cho ta biết lí do cần phải gọi ta tới đây không"[Gemet].
Tôi đi thẳng vào vấn đề, không cần vòng vo nhiều.
"Chào chú Gemet, chắc chú đã biết cháu đã phải đối mặt với quân đội của ma tộc và 1 trong 4 tướng lĩnh của Quỷ Vương phải không?"
"Thực sự cháu đã không thể đánh bại ma tộc và quân đội bị tiêu diệt nhanh chóng, nhưng nhờ có 1 xuất hiện đã tiêu diệt toàn bộ ma tộc và đánh bại Hendorick"
Cả chú Gemet và cha đều khá ngạc nhiên trước câu trả lời của tôi.
"Nhưng nếu thế thì tại sao con lại phải dấu người đó trước công chúng"[Vua], cha tôi hỏi lại để xác nhận sự thật từ việc tôi kể.
Tôi bắt đầu kể toàn bộ câu chuyện cho hai người kia nghe. Toàn bộ câu truyện từ đàu đến cuối không sót chi tiết nào.
Cả hai người kia nghe đều rất ngạc nhiên, thậm chí là sốc. Không hề tin vào cái sự thật đó nhưng do từ miệng tôi nói ra thì họ cũng cân nhắc.
"Hai người và Tử Long đã tiêu diệt toàn bộ đội quân ma tộc và Hendorick, thật không thể tin được"[Vua].
"Nhưng nếu nó là thật thì con định sẽ làm gì hả Aina"[Vua].
"Con định nhờ chú Gemet tìm tung tích của hai người đó, con đã thấy họ giống như mạo hiểm giả"
Tôi đã tả chính xác những gì tôi còn nhớ cho hai người còn hai nghe, cả hai đều gật đầu và cũng hứa là sẽ cố gắng tìm kiếm hai người đã đánh bại ma tộc.
Việc còn lại tôi cần là hi vọng và chờ đợi thông tin từ chú Gemet.
Tôi đang định rời đi thì bỗng cha gọi tôi lại và nói tiếp điều gì đó.
"Ngày mai sẽ là ngày quốc vương và anh hùng được triệu hồi đến quốc gia của chúng ta họp chiến lược tìm cách diệt Quỷ Vương, con cũng nên chuẩn bị cho đàng hoàng vào"[Vua]
"Vâng ạ!"
Anh hùng được triệu hồi ư? Tôi nghe nói họ khá mạnh, nhưng lại quá tự tin vào sức mạnh của mình, đâm ra họ sẽ không kịp xoay sở khi gặp tình huống xấu. Họ như bọn Quý Tộc ngạo mạn không xem ai ra gì, thậm chí tôi còn nghe được vài trường hợp bọn họ dùng uy quyền để lạm dụng dân chúng.
"Mình cần phải đề phòng với bọn họ", tôi nghĩ.
----------------------------
Chiều đến, chúng tôi quyết định đi dạo vài vòng thủ đô rộng lớn này.
Ra khỏi quán trọ chúng tôi đi từ đến một cửa hiệu trang phục khá lớn ở gần trung tâm thủ đô.
Trang phục ở đây khá đẹp, họa tiết cũng bắt mắt nhưng khá ích người mua vì nơi này dành cho giới Quý Tộc.
Thấy chúng tôi bước vào, nhân viên của cửa hiệu tỏ vẻ không hài lòng nhưng cũng miễn cưỡng ra đón khách. Dẫn tôi và Yui đi xem các trang phục trong cửa hiệu, nhưng toàn là những trang phục rẻ nhất, tránh xa khu trưng bày trang phục giành cho quý tộc.
Bỏ qua lời chỉ dẫn của nhân viên, tôi nắm tay Yui bước tới khu trang phục giành cho quý tộc, thản nhiên lựa chọn quần áo. ( Mua 1 quốc gia còn được chứ nói gì bộ quần áo).
Sau đó tôi đem toàn bộ những bộ Yui mặc vào đem đi thanh toán. Cô nhân viên cười bỉu môi và tính tiền từng món hàng.
"Tổng là 50 đồng vàng, nếu không đủ th........"
Chưa hết lời tôi đặt 50 đồng vàng xuống mặt bàn thanh toán khiến cô nhân viên im bặt, không thốt nên lời.
Sau đó cả hai cùng bước ra khỏi quán.
"Anh đã định phá hủy cái cửa hiệu đó rồi đấy"
Yui cười tươi trong khi nắm tay tôi bước ra ngoài.
"Cảm ơn -anh-yêu", Yui vừa nói vừa cười hạnh phúc.
Chúng tôi tiếp tục đi dạo vòng quanh thủ đô, sau đó trở về quán trọ.
Về tới nơi, tôi thấy một ông chú dáng người cân đối, khoảng trừng 50 tuổi đang cười nói vui vẻ với bác Melin và chú Gabin. Biết rằng, người đó chắc chắn không hề tầm thường nên tôi tiếp tục cùng Yui bước lên lầu.
"Ara, Sechi-kun và Yui-san chào hai cháu, hai cháu vừa đi dạo về à", bác Melin hỏi trong trạng thái vui vẻ cùng một nụ cười tươi trên môi.
"Chào bác Melin, chào chú Gabin", tôi niềm nở trả lời.
Giọng nói của bác Melin cũng đã thu hút sự chú ý của người đàn ông kia vào chúng tôi. Rồi chợt ông ta giật mình như chợt biết chúng tôi.
Thấy thế chú Gabin giới thiệu người đàn ông đó với chúng tôi.
"Đây là Gemet, một người bạn của chú và hiện giờ đang làm trưởng Guild của quốc gia này"
Thấy chú Gabin không ngần ngại tiết lộ ra thân phận của mình, ông chú đó quay sang nhìn chú Gabin với ánh mắt nghi vấn.
"À nếu là Sechi-kun thì không sao đâu", chú Gabin trả lời lại ánh mắt nghi vấn của người đàn ông tên Gemet kia.
Sau đó ông ta cũng niềm nở chào lại chúng tôi.
"Chào hai cháu, ta là Gemet, và đúng như Gabin đã kể ta là trưởng Guild, hai cháu là mạo hiểm giả à"
"Vâng cả hai đều là tân mạo hiểm giả, tức là rank F"
Người đàn ông gật đầu.
"Thôi ta có việc rồi chào hai người và 2 cháu ta đi", ông chú đi trong vui vẻ như mới tìm được thứ gì ấy.
Tôi cũng đang nghi ngờ việc này liên quan đến thân phận chúng tôi. Việc ông ta giật mình, cũng như vui vẻ chào hỏi hai tân mạo hiểm giả. Một người đứng đầu hiệp hội mạo hiểm giả chắc cũng đã biết hoặc nghe kể từ cô công chúa kia rồi.
Cả hai chúng tôi bước lên phòng.
"Có vẻ chúng ta sắp gặp một vài biến cố, anh nhỉ", Yui nói với tôi trong giọng ngọt ngào.
"Có lẽ vậy"
Cả hai đều đã phát hiện ra và chuẩn bị tinh thần cho các sự việc sắp sửa đến. ( hay hơn cả ta, ta còn k biết có k nữa)
------------------
Gemet lên xe ngựa trở về Guild trong đầu đang suy nghĩ về việc lúc nãy.
"Hai người khá giống trong mô tả của Aina, vả lại Melin và Gabin cũng khá tin tưởng cậu ta", Gemet suy nghĩ về người con trai ông vừa gặp.
"Nhưng khi mình Phân Tích cậu ta thì nó hoàn toàn bình thường không hề mạnh hơn, ma lực cũng không nhiều."
"Hai đứa nhóc đó thực sự không bình thường"
"Tiến thẳng đến cung điện hoàng gia, ta có việc gấp", Gemet gọi người lái xe.
------------------------
Chương này ta thành thật xin lỗi vì chậm trễ nhưng thật sự là không thể viết vào ban ngày được.
Mai ta không đảm bảo có chương mới vì mai là ngày làm bài tập, khá nhiều đó.
Mà nói cho nghe, ta không có rảnh để viết đâm lao một chi tiết chuyện mà không có ý đồ với chi tiết đó đâu.
Định thả thính mới mà thôi mấy chương sau thả.
20/1/2018