Giản Hân biết ngoại trừ quán rượu Thế Kỷ và vài khu nhà của Hoa gia, Hoa Thần vẫn còn nơi ở khác, chỉ là cô không nghĩ tới người như Hoa Thần, lại thích ở trong núi.
Đó là một ngôi nhà được xây dựng theo lưng núi, Hai chân Giản Hân mềm nhũn ra lúc này đang được Hoa Thần dẫn đường đi vào, mới phát hiện phía sau của kiến trúc này lại có suối nước nóng.
Suối nước nóng này vô cùng thanh bình. Lưng dựa sườn núi, phía sau là dãy trùng điệp cảnh rừng núi, lúc tới đầu thu, tất cả cây trong núi đều đổi màu, phong cảnh rừng nhuộm màu, cảnh vật khiến người ta có vui vẻ.
Suối nước nóng dựa vào đá, bên trong suối còn có bậc thềm, một vài hòn đá cuội trải dọc theo lối đường mòn từ ngoài vào trong, còn có cái đình nhỏ để ngắm cảnh, phong cách cổ xưa trong lành. Bên cạnh suối tỏa ra hơi nóng, xung quanh sương mù lượn lờ, đầu suối là vách đá, nước được chảy từ nham thạch, sôi cuồn cuộn, bên ngoài còn có mấy cây phong, thỉnh thoảng rụng vài chiếc lá xuống.
Kẻ có tiền đúng là kẻ biết hưởng thụ.
Chờ một chút, Hoa Thần dẫn cô đến đây hưởng thụ sao?
"Tổng giám đốc, sao anh lại dẫn em tới suối nước nóng?" Giản Hân quay đầu nhìn Hoa Thần, "Em không mang theo gì cả."
Hoa Thần nhếch môi, "Mang người theo là được rồi."
Sau đó, Giản Hân bị ôm đến đình nhỏ kế suối nước nóng.
Khí trời trong núi rất lạnh, Giản Hân thay áo tắm xong đi đến cạnh suối nước nóng, trên hành lang, vẻ mặt cô còn nhăn nhó, gió núi ở đình quá lớn, cô lạnh không nói chuyện được, vội vã cởi giày đi tới bên cạnh suối.
Dùng tay thử nước, sau đó cởi ra, Giản Hân nhảy thật nhanh xuống suối.
Được nước nóng bao lấy thân thể, lạnh lẽo cũng giảm được phân nữa. Sương trắng dày, khí nóng từ từ tòa ra, nước nóng từ áo làm ướt cả da thịt, sự mệt mỏi cũng theo nhiệt độ mà bay đi...
Nhưng sau khi mở mắt, cô thấy Hoa Thần xuống nước đi từ từ tới bên cạnh mình, đôi mắt sáng quắc nhìn cô, ngày càng thâm trầm.
Không. . . Không nên a. . .
Giản Hân há mồm muốn nói, nhưng môi lại bị ngăn chặn.
Hoa Thần đè bả vai của cô, thủ sẵn sau gáy của cô, hơi thở hòa cùng cô, gắn bó dây dưa.
. . .
Sau một hồi, Hoa Thần ngừng lại, Giản Hân vuốt nham thạch sau lưng, hít thở mạnh.
"Kỹ thuật phồng vào." Hoa Thần giám định tính đúng rồi tổng kết một câu.
"Vâng tổng giám đốc dạy thật đúng." Giản Hân rất khiêm tốn.
"Anh nhớ anh còn dạy cái khác." Tay Hoa Thần không ngừng chạy dọc trên người cô, khẽ xoa hai đầu ngực đứng thẳng của cô, lướt qua cái hông mềm mại, mơn mớn cái mông của cô, sau đó đi tới nơi mềm mại nhất.
"Tổng giám đốc. . ." Thân thể trắng tuyết của cô không ngừng né tránh, nhưng lại mềm nhũn bởi sự âu yếm của anh.
"Sao?" Anh dùng ngón tay mạnh mẽ thâm nhập vào cơ thể cô, làm cô thể cô trở nên căng thẳng.
"Đừng. . ." Cô không nhịn được mà phát ra tiếng rên yêu kiề, cảm thấy dưới thân mình chảy đã chảy ra dịch nhầy.
Đầu vú cô theo hô hấp mà không ngừng phập phồng, đung đưa trước mặt anh. Anh híp mắt nhìn cảnh đẹp trước mắt, ngậm lấy vành tay của cô: "Muốn sao?"
"Dạ." Giản Hân cảm giác mặt của mình bị hơi nước bao quanh mà nóng lên.
"Muốn thì tự mình làm." Anh kéo tay cô đưa vào quần, , ý xấu mà mở miệng nói.
Được rồi cô biết anh không có ý tốt mà.
Bàn tay nhỏ nhắn của cô, vuốt ve nơi cứng rắn của anh, ở dưới nước chầm chầm vuốt ve.
"Hừ. . ." Kêu đau một tiếng. Giọng nói gợi cảm mà lại trầm thấp. Thân thể Hoa Thần căng thẳng, sau đó cũng từ từ trầm tĩnh lại.
Đối với tiếng rên rỉ của Hoa Thần, Giản Hân vô cùng hưởng thụ, nếu không đây là đang dưới nước, cô chắc sẽ dán môi lên nơi đó. Nghĩ như vậy, Giản Hân chỉ cảm thấy toàn thân đều nóng lên.
Cô nắm cự vật to lớn trong tay, bắt đầu chuyển động, làm bộ căng thẳng buông lỏng, thỉnh thoảng lại nhéo một cái vào đỉnh hoặc sờ hai túi no đủ.
Hô hấp Hoa Thần càng thêm nóng rực, dục vọng ngày càng tăng thêm, từ từ thẳng đứng, gân xanh nổi lên.
Giản Hân bắt đầu gia tăng thêm sức, vừa định đổi tư thế, đã bị Hoa Thần chặn lại.
Hoa Thần kéo cô, đi tới khu vực cạn, nâng thân thể cô lên, nâng mông cô kéo hai chân cô ra cự vật chuẩn bị tiến vào.
"Lạnh..." Giản Hân cảm thấy khi mình rời khỏi nước, thân dưới nãy giờ được sưởi ấm bởi suối nước nóng, bây giờ lại lạnh như vậy, cô nhịn không được muốn nhảy xuống tảng đá.
"Đợi lát nữa sẽ nóng." Cự vật cứng rắng của Hoa Thần chen đến giữa hai chân cô, một cái lớn tay xách dưới nách cô, một tay đỡ lấy hông cô.
Hoa huyệt Giản Hân bỗng dưng bị thâm nhập, không ngừng chảy ra dòng nước ấm.
"Đừng nóng vội, cái này cho em." Hoa Thần liếm lỗ tai của Giản Hân, vật cứng rắn đứng vững trước miệng huyệt, lập tức mạnh mẽ đâm vào.