Chương 4: Âm Hiểm Bảng đệ thập: Độc phụ Khang Mẫn
"Các vị, Thiên Cơ Lâu ta vừa mới thành lập nên muốn phô bày thực lực của bản thân ra, chúng ta sẽ chế tạo một âm hiểm tiểu nhân bảng."
"Bảng xếp hạng này chủ yếu ghi nhận mười người âm hiểm nhất trong chốn giang hồ này."
Mọi người đều nhìn Lưu Tiêu với ánh mắt vô cùng quỷ dị.
Không nghĩ tới hắn không nói về hung thủ giết hại Mã Đại Nguyên, trái lại còn nói về âm hiểm tiểu nhân bảng gì đó.
Nhưng ngoài trừ đám người Đoàn Dự cùng Cái Bang ra thì tất cả mọi người đều hứng thú với điều này.
"Ước nguyện ban đầu của bổn lâu khi chế tạo bảng này chính là cho mọi người biết ai là tiểu nhân âm hiểm để có thể phòng tránh."
"Mà tiểu nhân âm hiểm đầu tiên lên bảng chính là người giết chết Mã phó bang chủ của Cái Bang."
Hai mắt Vương Ngữ Yên sáng lên, lòng hiếu kỳ của nàng đã bị câu lên.
Loại bảng danh sách này thú vị hơn Binh Khí Bảng kia của Bách Hiểu Sinh nhiều.
"Bảng danh sách này của lâu chủ quá tốt, hành tẩu giang hồ, chỉ sợ rằng giao hữu vô ý (vô tình kết bạn với kẻ xấu )."
"Lâu chủ quá trâu bò, sau khi đưa các loại tiểu nhân âm hiểm ra ánh sáng thì xem thử bọn hắn còn có thể đặt chân lên giang hồ hay không."
Thiên Cơ Lâu rất có thực lực!
Đây là suy nghĩ của rất nhiều người vào lúc này.
Đầu tiên chưa nói tới việc sưu tầm những tình báo này cần thế lực lớn ra sao.
Chỉ riêng việc công bố bảng danh sách này ra và không sợ bị trả thù đã chứng minh cho sức mạnh của Thiên Cơ Lâu rồi.
Phải biết rằng Mã phó bang chủ của Cái Bang chính là Nửa Bước Tông Sư, người có thể giết Mã phó bang chủ sao có thể là hạng người đơn giản được.
"Âm Hiểm Tiểu Nhân Bảng đệ thập: Khang Mẫn!"
Nói đến đây Lưu Tiêu liếc Đoàn Dự một cái.
Khang Mẫn cũng có một chân với Đoàn Chính Thuần.
Nếu một lát nữa nói việc này ra thì không biết Vưỡng Ngữ Yên sẽ nhìn Đoàn Dự với con mắt ra sao.
"Khang Mẫn là ai?"
Rất nhiều người đang xem náo nhiệt cũng thắc mắc vô cùng, chưa từng nghe qua cái tên này.
Chỉ có người của Cái Bang mới biến sắc.
Khang Mẫn, đó không phải là tên của phu nhân Mã phó bang chủ sao?
Đối với phản ứng của những người này thì Lưu Tiêu cũng không kỳ quái.
Dù sao Khang Mẫn đã không còn là mỹ nữ danh chấn võ lâm từ lâu, sau khi lập gia đình thì còn mấy ai nhớ rõ nàng nữa?
"Mọi người đừng vội, nghe ta từ từ nói, khi đó các ngươi cũng sẽ biết Khang Mẫn là ai và vì sao lại lên bảng."
Sau đó Lưu Tiêu liền đem việc ác mà Khang Mẫn làm khi bé, việc muốn làm vương phi của Đại Lý và có một chân với Đoàn Chính Thuần nói ra.
Ở đây người biết Đoàn Dự cũng không ít.
Nghe tới đây thì không ít người đều nhìn về phía hắn một cách hài hước.
"Vương cô nương, đó là cha ta, không phải là ta."
Đoàn Dự thầm hận, vội vàng giải thích cho Vương Ngữ Yên.
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu chắc chắn là cố ý.
"Đoàn công tử không cần giải thích cho ta."
Đoàn Dự thấy thế thì chỉ có thể xấu hổ, im lặng.
Giờ phút này hắn mới vừa chỉ nhận biết Vương Ngữ Yên mà thôi.
Sau khi nghe những quá khứ này của Khang Mẫn thì sắc mặt đám người Ngô Trường Phong khó coi vô cùng.
Bang chủ tôn kính của bọn họ lại là một hiệp sĩ đổ vỏ.
Bọn họ muốn ngăn cản để Lưu Tiêu không nói nữa, nhưng sắp đến là việc liên quan đến cái chết của Mã Đại Nguyên, cản cũng không được mà không cản lại càng không được.
"Nguyện vọng làm vương phi của Khang Mẫn không thành, nàng lại chú ý đến phó bang chủ Mã Đại Nguyên của Cái Bang."
Vừa dứt lời thì ai nấy đều nhìn đám người Ngô Trường Phong với ánh mắt quỷ dị,
Có người muốn âm thầm thảo luận nhưng lại lo sợ người của Cái Bang, nên thống khổ vô cùng.
Lưu Tiêu vừa thưởng thức khuôn mặt xinh đẹp của Vương Ngữ Yên vừa nói: "Từ nhỏ Khang Mẫn đã xinh đẹp tuyệt trần, luôn muốn lấy sắc đẹp để một bước lên mây."
Sau khi gả cho Mã Đại Nguyên thì nàng tưởng Mã Đại Nguyên sẽ trở thành bang chủ tiếp theo của Cái Bang."
"Không ngờ bang chủ tiền nhiệm của Cái Bang là Uông Kiếm Thông lại giao chức bang chủ cho Kiều Phong trước khi chết."
"Kiều Phong anh hùng hào kiệt, lâu ngày ở chung thì Khang Mẫn cũng bị Kiều Phong hấp dẫn, muốn câu dẫn Kiều Phong."
"Nhưng Kiều Phong sao lại để ý đến Khương Mẫn được."
Khang Mẫn thấy Kiều Phong không để ý tới mình thì từ yêu sinh hận."
"Trong một lần vô tình nàng đã biết được thân thế bí ẩn của Kiều Phong qua miệng của Mã Đại Nguyên, sau khi nhìn lén mật hàm mà Uông Kiếm Thông để lại thì nàng liền nảy sinh độc kế trong lòng, muốn ám hại Kiều Phong, sau đó mới có chuyện xảy ra ở Hạnh Tử Lâm."
Ngô Trường Phong đã tức đến run lên.
"Tốt, độc phụ! Cư nhiên dám nhìn lén di vật của Uông bang chủ."
Hắn không có bác bỏ lời của Lưu Tiêu.
Hắn đã sớm hoài nghi việc Khang Mẫn nhìn lén mật hàm của Uông Kiếm Thông rồi.
"Lâu chủ, Mã phó bang chủ là do Khang Mẫn hại chết hay sao?"
Thấy Lưu Tiêu nói cả ngày trời vẫn không nói ai giết Mã Đại Nguyên, Vưỡng Ngữ Yên hơi gấp một tý.
Lưu Tiêu gật đầu: "Khang Mẫn chính là người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn."
"Vì kéo người nhập bọn cùng nàng đã sắc dụ Chấp Pháp Trưởng Lão Bạch Thế Kính cùng Toàn Quán Thanh của Cái Bang."
Mà cái chết của Mã Đại Nguyên chính là do Mã Đại Nguyên vô tình bắt gặp Khang Mẫn và Bạch Thế Kinh đang... cùng nhau nên mới bị Bạch Thế Kính giết chết."
Vương Ngữ Yên như có điều suy nghĩ, nói: "Thảo nào."
"Cái Bang cho rằng Mã phó bang chủ là do biểu ca ta giết bởi vì hắn chết dưới tuyệt học thành danh của mình."
Nàng là một bảo tàng võ thuật sống, chớp mắt đã hiểu rõ lý do Mộ Dung Phục bị hiểu lầm.
"Đa tạ lâu chủ đã nói!"
"Đi!"
Ngô Trường Phong hiển nhiên cũng biết rõ những thứ này.
Vội vàng dắt nhân mã Cái Bang rời đi với vẻ đằng đằng sát khí.