Trong căn phòng ấy tràn ngập những cảnh xuân ngọt ngào. Trên chiếc giường ấy, tại khoảng thời gian ấy, tát cả đều là mỹ cảnh. Một người vịn trên một người, không ngừng lắc lư thân mình, xúc cảm mãnh liệt khiến cho y thập phần rối bời, thập phần chìm trong mê loạn. Cái cảm giác nếm trải tư vị của dục vọng rất đặc biệt, khiến cho con người thật sự sợ vào trong tiên cảnh. Đó là những hành động ấm áp của con người biết yêu. Yêu một người, là khổ sở, là hạnh phúc? Yêu là cảm giác rất phức tạp, không thể nói rõ được điều gì. Một người biết yêu là người mang trong mình sự lãng mạn ngọt ngào.
Thế gian này rộng lớn là thế, nhưng lại không phải tất cả đều có thể là của ta. Thiên hạ này, không phải của ta. Không gian này, không phải của ta. Chỉ có người mới là của ta, là chân mệnh thiên tử của cuộc đời ta.
Nếu như một người sinh ra trên đời không biết yêu, như vậy thật là lãng phí. Bởi vì, phải có yêu mới có thể nếm trải qua đủ mọi hương vị của cuộc sống. Yêu có bao nhiêu ngọt ngào? Làm sao có thể đếm cho hết được? Bởi vì, chỉ những người đang hưởng thụ tình yêu mới hiểu được nó mà tô vẽ lên một bức tranh tươi đẹp.