Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 34: 34




Không chỉ có bọn họ, mà nhóm người Lý Hạo cũng vô cùng khiếp sợ.
“Lý Phong đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ bảy rồi?” Lý Hải Võ sửng sốt, ba tháng trước Lý Phong mới chỉ là Luyện thể cảnh tầng thứ ba!
Chỉ ba tháng ngắn ngủi mà thực lực đã đạt tới trình độ này, đây là tốc độ biến hóa kinh người gì chứ?
Lý Phong thi triển Khai Sơn quyền pháp, đi tới trước người Triệu Ngọc.
“Hừ! Lý Phong, cho dù ngươi đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ bảy thì sao chứ? Chúng ta cùng chung cảnh giới, ngươi cùng lắm chỉ mạnh hơn ta một chút thôi!” Triệu Ngọc vừa sợ vừa tức giận.
Trên thực tế, nếu như cùng một cảnh giới, người nào nắm giữ cấp độ Khai Sơn quyền pháp cao hơn thì lực chiến đấu sẽ mạnh hơn.

Ví dụ như trước đó Lý Phong mới ở cảnh giới Luyện thể cảnh tầng thứ năm, nhưng thi triển Khai Sơn quyền pháp thức thứ tám thì đủ khả năng chống đỡ Lý Hạo Luyện thể cảnh tầng thứ bảy.
Nhưng nếu như đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ bảy thì cho dù thi triển Khai Sơn quyền thức thứ tám thì cũng không tăng thêm quá nhiều thực lực.
“Vậy ngươi có thể thử một chút!”
Lý Phong hờ hững nói.

Hắn nắm chặt tay lại, không khí truyền đến từng tiếng bạo phá.

Sau đó, quyền pháp của hắn và Triệu Ngọc hoàn toàn va chạm với nhau.
Triệu Ngọc điên cuồng ngăn cản, nhưng ngay sau đó anh ta đã cảm nhận được một lực lượng kh ủng bố đánh về phía mình.

Dưới lực lượng này, Triệu Ngọc không có chút năng lực ngăn cản nào.
“Phụt!
Triệu Ngọc phun ra một ngụm máu, thân thể bay ngược ra ngoài, hung hăng nện lên trên mặt đất.

“Răng rắc!”
Xương cốt của anh ta không ngừng gãy nát, thậm chí cả ngực của anh ta cũng lõm sâu xuống, nhìn qua vô cùng thê thảm.
Khai Sơn quyền pháp, quyền lực nhập thể, phá vỡ xương cốt!
“Khai Sơn quyền pháp thức thứ chín!”
Nhóm người Lý Hạo nhìn Lý Phong, giống như không quen biết hắn vậy, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Luyện thể cảnh tầng thứ bảy, Khai Sơn quyền pháp thức thứ chín, Lý Phong trong mắt bọn họ hoàn toàn xa lạ.
“Thực lực của Lý Phong mạnh như vậy?”
Trịnh Giai Kỳ nhìn về phía Triệu Ngọc không chịu nổi một đòn công kích của Lý Phong, gương mặt tràn đầy kinh hãi.
Từ lúc Lý Phong phi đao đến khi hắn phơi bày thực lực, tất cả đều khiến bọn họ không thể tin được!
“Không cần ham chiến, chúng ra rút lui!”
Trịnh Giai Kỳ vội vàng nói.
“Kiếm pháp Huyền Hà!”
Cô ta vung trường kiếm trong tay lên, ngăn cản đòn công kích của Lý Hạo, đồng thời lùi về phía sau, nhanh chóng lao về phía lối ra của dược viên.
“Đi mau!”
“Chúng ta có nhiều người như vậy, nếu như thực sự muốn đi thì nhóm người nhà họ Lý không ngăn cản được chúng ta đâu!”
Những người khác nhìn thấy Trịnh Giai Kỳ chạy trốn thì cũng nhanh chóng tháo chạy.
Đến cả Triệu Ngọc bị đánh bay ra ngoài cũng không dám tiếp tục chống cự nữa.

Anh ta cố nén đau nhức, điên cuồng thoái đi.
“Muốn chạy?” Vẻ mặt của Lý Phong lạnh như băng.
Thân ảnh hắn khẽ động, giống như một quả pháo lao vút về phía Triệu Ngọc, vung quyền đấm tới.
Mà vị trí công kích của hắn chính là yết hầu của Triệu Ngọc.
Hiện giờ bọn họ đều mặc khải giáp nhất phẩm cao cấp, nếu thực lực hơn kém nhau không lớn thì chỉ cần bảo vệ chỗ yếu hại thì đánh nhau chẳng cần lo lắng gì.
Đây cũng là lí do lúc trước Lý Phong luôn phải chờ đợi cơ hội đối phó với Triệu Thiên Vũ.

Nếu như Triệu Thiên Vũ có chuẩn bị, che chắn yết hầu thì phi đao của hắn cũng khó mà giết được anh ta.
Nhưng mà ngoại trừ Triệu Thiên Vũ thì những người còn lại hắn không cần dùng đến phi đao!
Lực công kích của hắn bây giờ cường đại đến mức nào chứ? Khai Sơn quyền pháp thức thứ chín đủ để đánh chết bất cứ Luyện thể cảnh tầng thứ bảy nào!
“Lý Phong, ngươi giết chúng ta thì nhà họ Triệu chúng ta sẽ không tha cho các ngươi đâu! Lão tổ nhà các ngươi sắp chết rồi, đến lúc đó, nhà họ Lý các ngươi đừng hòng được sống yên ổn!”
Cảm nhận được hơi thở của cái chết, Triệu Ngọc không còn sợ hãi nữa, giận dữ hét lên.
“Ngu ngốc!”
Lý Phong lạnh lùng giáng thẳng một quyền lên yết hầu của Triệu Ngọc.
“Răng rắc!”
Một âm thanh vỡ nát vang lên, yết hầu của anh ta đã bị Lý Phong đấm vỡ!
Triệu Ngọc- Luyện thể cảnh tầng thứ bảy của nhà họ Triệu, đã chết!
“Mau chạy!”

Những người khác nhìn thấy Triệu Ngọc bị đánh chết một cách dễ dàng như thế thì chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này.

Thế nhưng lúc này bọn họ lại bị nhóm người nhà họ Lý quấn lấy, không thoát thân được.
Bùm!
Lý Phong nhìn xung quanh, sau đó nhanh chóng lao về phía Trịnh Giai Kỳ đang bị Lý Hạo dây dưa.
Trịnh Giai Kỳ nhìn thấy Lý Phong tới thì vội vàng lên tiếng: “Lý Phong, giết các ngươi là chủ ý của Triệu Thiên Vũ, không liên quan gì đến nhà họ Trịnh chúng ta.

Chúng ta tình nguyện giao tất cả linh dược trên người cho các ngươi!”
Gương mặt cô ta đã không còn vẻ lạnh lùng như trước, chỉ còn hoảng sợ.
“Răng rắc!”
Chỉ là, giọng nói của cô ta lập tức im bặt, Lý Phong đã không chút do dự mà bóp nát yết hầu của cô ta rồi.
Trong mắt cô ta tràn đầy vẻ sợ hãi và không cam lòng.

Có nằm mơ thì Trịnh Giai Kỳ cũng không dám nghĩ lần này cô ta tới để đối phó với nhà họ Lý, mà chưa kịp ra tay thì đã bị giế t chết rồi.
Lý Phong nhìn thi thể của Trịnh Giai Kỳ, mặt không cảm xúc.
Nếu đã muốn phục kích bọn họ thì hắn sẽ không mềm lòng mà buông tha cho bất cứ ai.
Trong nháy mắt, Triệu Thiên Vũ luyện thể cảnh tầng thứ tám, Triệu Ngọc và Trịnh Giai Kỳ luyện thể cảnh tầng thứ bảy đã bị đánh chết!
Mà tiếp theo đó, Lý Phong đều không lãng phí thời gian, tiếp tục gi ết chết những người còn lại.

Đến cuối cùng, chỉ còn dư lại Triệu Thiên Cường có thực lực Luyện thể cảnh tầng thứ năm.
“Đại ca chết rồi? Sao có thể như vậy chứ?”
Mọi chuyện nói ra thì dài, nhưng quá trình thì lại diễn ra rất nhanh.

Lúc này Triệu Thiên Cường ngơ ngác đứng tại chỗ, vẻ mặt dữ tợn vẫn còn chưa tiêu tan, ngơ ngác nhìn thi thể của đại ca mình.
Đại ca anh ta có thực lực đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ tám, là thiên tài số một của gia tộc.


Lần này tiến vào đây, cha anh ta đã kỳ vọng rất cao, cảm thấy một mình đại ca anh ta có thể dễ dàng đánh chết toàn bộ năm người nhà họ Lý.

Nhưng kết quả là còn chưa kịp ra tay thì đã bị người ta đánh chết rồi?
Triệu Thiên Cường nhìn về phía Lý Phong như hung thần ác sát, đến bây giờ mới phản ứng lại được.

Trong mắt anh ta lập tức tràn đầy vẻ sợ hãi.
“Muốn chạy à?”
Lý Hải Võ ở bên cạnh giữ chặt lấy Triệu Thiên Cường, anh ta có muốn chạy trốn cũng không chạy trốn được.
Mà sau khi giải quyết xong những người khác thì Lý Phong cũng quay lại chỗ Triệu Thiên Cường.
Đến lúc này, không chỉ Triệu Thiên Cường mà Lý Hải Võ cũng cảm thấy sợ Lý Phong.
“Lúc trước chẳng phải ngươi nói muốn nhìn ta chết sao?” Lý Phong đi tới, nhẹ giọng nói.
Trong mắt Triệu Thiên Cường tràn đầy sợ hãi, nhưng ngay sau đó lại lộ ra vẻ dữ tợn, giống như có thứ gì chiến thắng nỗi sợ hãi vậy.
“Lý Phong, ngươi giết ta và đại ca thì cha ta chắc chắn sẽ báo thù cho chúng ta! Ngươi không thoát được đâu!”
Trong mắt anh ta tràn đầy oán độc, nhưng ngay sau đó yết hầu lập tức đau xót, khí tức sinh mệnh giống như thủy triều, nhanh chóng rút đi.
Lý Phong thu tay lại, nhìn thi thể của Triệu Thiên Cường.
Đến giây phút này, tám người của nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh đã tử vong toàn bộ!