Đúng như kế hoach, quộc họp của các vị chủ tịch các tập lớn sẽ diễn ra ở chụ sở tập đoàn họ Trần tại Việt Nam. Đến đây chỉ có các chủ tịch của các tập đoàn lớn đi cùng với thư kí riêng, còn Anna, Mary, Ryan (đi theo ba Anna) và K4 chỉ là đi theo để có thêm kinh nghiệm và thương trường. Ngoài những người này ra, cả bà Rose cũng được mời tới đây.
Mọi người ở đây đang soát lại các tài liệu, người thì đang tưởng tượng về người của tập đoàn Vernilazz hùng mạnh mà bí ẩn
Cộp … cộp … cộp ….
Tiếng giầy chạm vào sàn nhà kêu lên một tiếng âm thanh làm cho người ta toát mồ hôi, mọi người ở trong phòng đều tập chung ánh mắt về phía của ra vào chính.
Cạch.
Cạnh của mở ra, bước vào đầu tiên là hình ảnh của cô Thanh Trúc quen thuộc, ông Trần ngạc nhiên, tiếp theo là một người con trai 23 tuổi cao lớn, tóc màu nâu để tự nhiên trông rất lãng tử, đôi mắt màu xanh lam lạnh lùng, làn da trắng như men sứ, đôi mối mỏng quyến rũ. Đi sau cùng một cô gái khuôn mặt như thiên thần, mặc váy liền trắng, dài đến đầu gối, bó ở eo, đôi mắt to, đôi môi anh đào màu hông nhỏ, tròn màu tím, mái tóc màu mâu nhạt, thân hình mảnh mai. Trên tay mỗi người cầm một tập giấy dày, mặt ai cũng lạnh như tờ polime, khí thể khác người, nhìn qua mọi người có thể đoán được 2 cô gái là thư kí, còn người con trai trẻ kia chắc chắn là vị chủ tịch bí ẩn.
Ba người đó ngồi xuống, người con trai ngồi vào ghế bên phải, Thanh Trúc ngồi ở phía bên trái, người con gái ngồi ở giữa, ba người họ đặt những tập giấy xuống bàn. Mọi người thấy vị trí ngồi thì ngạc nhiên, một vị chủ tịch lên tiếng:
-Các vị ngồi nhầm chỗ rồi, chủ tịch Vernilazz ngồi ở giữa mới phải.
Người con trai nhìn ông ta làm ông ta đổ mồ hôi hột, sợ hãi, anh ta đứng dậy, lạnh lùng nói:
-Xin giới thiệu với mọi người, tôi là Gin-giám đốc điều hành, cô kia là Angelina-thư kí riêng của chủ tich (chỉ về phía thanh trúc) con người ở giữa này chính là cô Sarah Vernilazz, chủ tịch tập đoàn Vernilazz.
Lời giới thiệu làm mọi người ngạc nhiên, không ngờ một cô gái với bộ mặt non choẹt này có thể đưa tập đoàn dưới vị trí thứ 20 lên vị trí đầu tiên, quả thật không thể đánh giá trình độ của con người qua tuổi tác được.
Sau đó, họ bàn và nói về nhiều vấn đề về chính trị, thương trường hay các tập đoàn trên thế giới, tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên về cách ăn nói, thái độ, cách cư sử, thương lượng,…. của cô chủ tịch trẻ tuổi này. Chủ tịch Bernadottes-ba Kelvin hỏi:
-Cô Vernilazz, tại sao cô lại hợp tác với tập đoàn họ Trần vậy???
Cô chủ tịch trẻ tuổi nhìn ba Kelvin, ông khẽ rùng mình, cô ta nói:
-Ngài Bernadottes, ngài lạc chủ đề rồi đó với lại ngài là một chủ tịch chứ không phải là phóng viên.
-Xin lỗi thưa cô.
Lần đầu tiên ba Kelvin phải kính trọng một người nhỏ tuổi như vậy, ngay của hắn ông cũng không bao giờ phải tôn trọng đến mức như vậy. Cô xuôi tay ý bảo thôi, cô nói tiếp:
-Quộc họp như thế là đủ rồi, bây giờ tôi muốn công bố một chuyện.
Mọi người xì xào, bàn tán, Gin hằng giọng:
-Xin hãy giữ im lặng.
Mọi người im lặng, cô gái đứng dậy nói:
-Tôi xin thông báo, từ giờ trở đi, tập đoàn họ Trần sẽ được đổi chủ.
Mọi người đứng người, ông Trần đập bàn đứng dậy nói:
-Cô Vernilazz, cô nói vậy là sao??? Chúng tôi tôn trọng cô, nhưng không phải để cô muốn nói gì cũng được.
Cô gái mỉm cười, rồi ra lệnh cho Thanh Trúc:
-Angelina, hãy cho mọi người xem đi.
Thanh Trúc đứng dậy và phát cho mội người một xâp giấy trong tập giấy cô mang vào, xong việc, Thanh Trúc về chỗ của mình, ngối xuống. Lúc này Kin đứng dậy và nói:
-Trong đó là những giấy tờ về việc những cổ đông của tập đoàn họ Trần đã nhượng lại cho chúng tôi toàn bộ cổ phần của họ.
Mọi người lại ngạc nhiên, họ không ngờ những tập đoàn kia lại cỏ thể giao ra cổ phần, họ đã cố hỏi mua lại nhưng không được. Ba hắn bất chợt lên tiếng:
-Nhưng cô mới có trong tay 35% cổ phần thôi mà.
-Đúng vậy, nhưng ……… chúng tôi đã được vị phu nhân trước kia của ông, tức là mẹ của cậu Thiên Ân đây chuyển nhượng cho 15% cổ phần của bà ấy trong số 55% cổ phần của ông đang có. –Cô gái nói giọng đều đều.
Mọi người ngạc nhiên, ông Trần hỏi nghi ngờ:
-Vậy …… tức là …..
-Tức là chúng tôi có trong tay 50% cổ phần, ông chỉ còn 40% thôi, như thế đã đủ chứng minh việc tôi sẽ làm chủ tịch tập đoàn họ Trần chưa??? –Gin nói.
RẦM.
Ông Trần đập bàn đứng dậy định nói nhưng ba hắn đã đứng lên nói tranh lời:
-Cô Vernilazz, chừng đó chưa quyết định được việc cô đứng lên làm chủ tịch tập đoàn họ Trần đâu.
-Ngài nói vậy là sao, ngài William??? –Gin hỏi.
-5% cổ phần của tôi, tôi sẽ nhượng lại cho ngài James, cả 5% của cậu Thiên Ân đây nữa là ông Trần có 50% cổ phần công ty, tức là số cổ phần của hai người bằng nhau, cơ hội là bằng nhau.
-Không!!! Tôi sẽ không giao cho ông Trần 5% cổ phần của tôi/Thiên Ân sẽ giao số cổ phần của cậu ấy cho tôi!!! –Kin và cô gái cùng lúc đứng dậy và đồng thanh nói
Mọi người nhìn Kin rồi lại cùng nhau nhìn cô gái chủ tịch, Kin hằng giọng lạnh lùng nói:
-Tại sao tôi lại phải đưa cho cô 5% cổ phần của tôi??? Tôi sẽ không đưa đâu.
- Tại sao ư???
Cô gái nhếch mép cười rồi lấy từ trong đống đồ của mình ra một lá tờ giấy trông khá cũ, đưa cho Gin và nói:
-Gin, anh đưa nó cho cậu ta đi.
Mọi người nhìn từng cử chỉ của cô gái, rồi lại nhìn Gin, Gin đi tới chỗ Kin, đưa tờ giấy cho Kin rùi ghé sát tai anh:
-Cậu sẽ ngạc nhiên lắm đó.
Nói rùi Gin về vị trí của mình, Kin nheo mày khó chịu nhìn về phía cô gái rồi vội mở tờ giấy ra đọc, anh ngạc nhiên quay sang nhìn 3 người kia, cô gái đứng dậy, sờ vào gần tai mình, lôi ra cái gì đó đồng thời nói:
-Anh sẽ chuyển lại cho em 5% cổ phần của anh chứ???
Cô gái lôi từ mặt mình ra một chiếc mặt nạ bằng ra, toàn bộ trong phòng đều ngạc nhiên, người thì về vẻ đẹp hơn cả những thiên thần, người thì về khuôn mặt quen thuộc của cô gái, ông Trần thì ngờ ngợ giống ai đó nhưng lại không giống, cô gái nói tiếp:
-Được chứ, anh Kin.
-Sarah!!! –Kin, Kelvin, Ryan và hắn đồng thanh lên. Anna, Mary và Ken ngoẻn miệng cười.
-Đúng vậy, là em. –Nó nói.
-Thật không ngờ em lại là chủ tịch tập đoàn Vernilazz đây. –Ryan nói.
Nó nhíu mày nhìn Ryan, lạnh lùng nói:
-Cậu Ryan, không nên nói chuyện riêng trong quộc họp.
Ryan im lặng, ngồi xuống “Em vẫn thế nhỉ?? Lạnh lùng đến đáng sợ”.
-Chuyện đó được không, anh Kin??? –Nó nói.
Nhìn vào thái độ của Kin, ai cũng có thể đoán được câu trả lời, Kin nói:
-Không!!!
Mọi người đều quay sang nhìn Kin, nó nhíu mày, ông Trần mỉm cười, Kin nói tiếp:
-Trừ khi em kể cho anh chuyện này.
-Được thôi. –Nó suy nghĩ một hồi rồi nói.
-Vậy thì tất nhiên, 5% của tôi sẽ thuộc về cô chủ tịch đây.
Kin cười, nụ cười trên môi ông Trần tắt hẳn, Gin đưa cho anh tờ giấy gì đó để anh kí vào, anh kí xong nhướng mày thách thức nhìn ba mình nói:
-Ba à, thế này sẽ tốt hơn cho mẹ tôi đó.
Ông Trần tức giân, quát lên:
-Tôi sẽ không để yên đâu.
Tất nhiên rùi, công lao cả đời của mình bị rơi vào tay người khác một cách như vậy thì ai bỏ qua cho được. Ông Trần đứng dậy rồi đi ra bên ngoài, lấy điện thoại từ trong túi ra, bấm nhanh một số gì đó, khi người bên kia bắt máy:
-Alo.
-Brian, cậu hãy mau chóng ……
Ông Trần vọi nói nhưng chợt nghe thấy tiếng của người trong phòng họp gọi mình nên ông quay lại nhìn:
-Ông Trần.
Gin nói là cầm trên tay chiếc điện thoại của của anh, hai tay rung nhẹ, rồi lại đưa lên tai, cậu mỉm cười nói:
-Ngài chủ tịch có phải ông đang gọi đến số này không??? À không, phải nói là ông Trần mới đúng, từ giờ ông đâu phải là chủ tịch gì nữa.
Mọi người ngạc nhiên, ông Trần chết đứng, nhìn Gin rùi lại quay lại nhìn chiếc điện thoại mình đang cầm trên tay, ông lắp bắp:
-K … không … không ….lẽ ….cậu…. Không phải, Brian với cậu rất khác nhau. –Ông đang cố tìm cho mình một hi vọng, người ông rất tin tưởng không thể phản bội ông được.
Nó nhéch mép, Gin mỉm cười đắc thắng, anh chen ngang lời ông Trần:
-Phải, tôi là Brian, tên tiếng việt Phạm Đức Việt và là thư kí riêng của ông.
Đồng thời đưa tay lên cổ sờ và gỡ bỏ một lớp mặt nạ bằng da, gương mặt ẩn ở dưới lớp mặt nạ được hiện lên, một gương đẹp không thua kém K4 là mấy, K4 10 thì Gin cũng đến mức 8, mang vẻ đẹp phương Tây, mái tóc màu nâu, mũi cao, da trắng như men sứ, đôi mắt màu xanh lam lạnh lùng. Toàn bộ mọi người và ông Trần ngạc nhiên, nhìn cậu cay đắng, quát lên:
-Thật là bỉ ổi.
Ông nói rồi đẩy của ra, chợt có một đám người ngăn trước cửa, ông ngạc nhiên định quay lại hỏi, nhưng Thanh Trúc đã kịp nói:
-Ngài Trần, ngài đừng quá lo lắng, đó là người của tôi, họ sẽ đảm bảo cho chúng ta họp xong thôi, chưa có lệnh của cô Sarah đây thì chưa ai có thể rời khỏi đây.
-Các cô cậu nghĩ đám người này có thể ngăn được tôi ư??? Nực cười quá!!!
Ông Trần nói rùi định lao vào tấn công đám người đó, chợt nó lên tiếng:
-Tất nhiên là không rùi, sao đám người đó có thể ngăn nổi ngài James đây, nhưng …… tôi nghĩ ông sẽ ở lại để tiếp tục quộc họp này nếu muốn biết chuyện tiếp theo.
Toàn bộ mọi người ngạc nhiên, ông Trần đi vào chỗ của mình và ngồi xuống, nó hài lòng đứng dậy nói:
-Việc tiếp theo tôi muốn thông báo là …….. tập đoàn Vernilazz chúng tôi sẽ chuyển nhượng lại cho cậu Michael 50% cổ phần mà chúng tôi có, điều đó có nghĩa là cậu Michael sẽ có 50% cổ phần tập đoàn họ Trần, ngài James có 40%, chúng tôi giữ 5% và ngài William đây có 5%.
Mọi người ngạc nhiên, ba Kelvin nói:
-Có nghĩa là ….
-Cổ đông Trần Đình Thiên Ân sẽ chính thức là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn họ Trần.
Tiếng nói như tiếngsấm sét vang lên trong tai mọi người, không ai có thể hiểu nổi cô chủ tịch tập đoàn trẻ tuổi này. Gin đi tới chỗ Kin và đưa giấy tờ cho anh kí, kí xong anh mang giấy tờ lại tới chỗ nó.
-Quộc họp kết thúc, mọi người có thể về.
Nó nói rùi đi ra ngoài, Thanh Trúc và Gin giúp nó thu dọn đống giấy tờ trên bàn rồi cũng đi theo, đột nhiên nó dừng lại, lạnh giọng nói:
-Nếu mọi người muốn cùng nhau chống lại tập đoàn Vernilazz thì cứ việc, chúng tôi đang nắm cổ phần của hầu hết các tập đoàn ở đây. Tôi sẽ đến nhà hàng đối diện nơi này, những người cần đến hãy đến đó.
Nó bước ra ngoài, cánh cửa đóng lại, mọi người rơi vào trạng thái thở phào nhẹ nhọm, tuy ở trong giới thương trường rất lâu nhưng đây là lần đầu tiên có hiện tượng kì lạ này xảy ra.
Tại nhà hàng lớn đối diện trụ sở tập đoàn họ Trần
Ba Anna, ba Mary, ba Ken, Ryan, Anna, Mary và K4 bước vào nhà hàng, nhà hàng rộng lớn mà không có một vị khách nào ngoại trừ một cái rất rộng ở phía trung tâm chỉ có 3 người ở đó và một bàn đầu thứ ăn. Ken nói:
-Anh Gin, chị Trúc, lâu rồi không gặp.
-Chào em, lâu không gặp, khỏe không??? –Gin cười.
-Khỏe hơn anh Gin là cái chắc. –Ken nói.
-Coi kìa, thằng nhóc 15 tuổi giờ giám tuyên bố khỏe hơn anh cơ à, bữa nào dảnh em em ta thi đấu thư coi.
-Nhất định rồi. –Ken nói.
Mọi người ngạc nhiên về quộc trò chuyện (trừ ba Ken, nó, Thanh Trúc), nó nói làm đóng băng toàn bộ nhà hàng:
-Hai người có thôi đi không.
Hai người đó im lặng, nó quay sang phía mọi người nói:
-Mọi người ngồi xuống, chắc mọi người cũng đói hết rồi đúng không???
Ba Ken đi tới chỗ nó, ôm lấy nó rồi vỗ vai nói:
-Cháu có khỏe không, Sarah??? Chuyện đó thế nào rồi, cháu đã đi kiểm tra chưa???
- ….. –Nó gật nhẹ đầu, mặt hơi cúi xuống.
Ba Ken đứng tim, mặt tối sầm lại, rùi vỗ vai nó an ủi:
-Yên tâm đi, nhất định mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Ông nói rùi ngồi xuống ghế, mọi người cũng ngồi xuống theo, Ryan hỏi nó:
-Thật không ngờ em lại là chủ tịch của Vernilazz đó.
-Đúng đó, anh còn tưởng mình đang mơ cơ đấy. –Kelvin.
- …… -Nó không nói gì
-Tại mọi người không biết đó thôi, Sarah của chúng ta thật sự giỏi lắm đó. –Gin nói.
-Xin lỗi 2 bác về những gì cháu đã nói trong quộc họp, lúc đó cháu bắt buộc phải nói như vậy.
Nó quay sang ba Anna và ba Mary nói, thiên hoàng Minamoto nói:
-Cháu làm đúng nguyên tắc thôi mà.
-Chúng ta phải cảm cháu nữa chứ, nhờ cháu mà Anna đã bớt đi được tính trẻ con và bướng bỉnh. –Ba Anna.
-Ba à …… con giận ba luôn đó. –Anna tức tối quay ra hướng khác.
Mọi người cười lớn khi thấy tính trẻ con của Anna lại bắt đầu làm cô đỏ mặt vì ngượng, Kelvin đặt tay lên vai Anna nói:
-Em đừng giận nữa, bác nói đúng mà.
-Anh … anh …. –Anna tức tối.
-Hai người thôi đi.
Nó lạnh giọng nói làm Anna im re, nó quay sang hắn nói:
-Cho tôi gửi lời xin lỗi tới ba của anh.
Hắn gật đầu thay cho câu trả lời, Kin hỏi nó:
-Thiên Băng, mọi chuyện là sao??? Tại sao em lại là chủ tịch của tập đoàn Vernilazz??? Và tại sao em lại giấu anh chuyện này???
Nó đưa nước lên miệng uống một hơi rùi quay lại chỗ Kin nói: